Đại Tống Siêu Cấp Học Bá (Dịch Full )

Chương 939 - Chương 936

dai tong sieu cap hoc ba
Chương 936
 

Dưới sự sắp xếp của Phạm Ninh, hai trăm ngàn đại quân tiến vào 13 tòa đại thành kiên cố ở phía bắc Hà Bắc và 21 thị trấn của các quận trung tâm Hà Bắc, cùng một trăm ngàn biên quân tập trung lại cùng một chỗ. Ba trăm ngàn đại quân tạo thành hệ thống phòng ngự ba cấp độ.

Vào ngày mười bốn tháng ba, đại quân nước Liêu tổng cộng có sáu vạn kỵ binh và bốn vạn bộ binh chia làm hai đường, từ Bá Châu và Bảo Châu tiến xuống phía nam, chính thức mở màn cho cuộc xâm lược Hà Bắc nước Liêu.

Cùng lúc đó, các quan phủ của các châu quận ở bắc bộ và trung bộ Hà Bắc cũng đưa ra cảnh cáo, vận động người dân lên núi hoặc vào thành để tạm thời tránh chiến tranh.

Theo quy mô xâm lược phía nam của quân đội Liêu, không khí trong kinh thành cũng đột nhiên trở nên hồi hộp hoang mang, buôn bán bị ảnh hưởng, giao dịch ở các thị trường cũng trở nên lãnh đạm, ngược lại, ở nơi công cộng các quán trà và tửu lâu thì lại kinh doanh sôi nổi, khách khứa đến đông nghẹt để đàm luận chiến tranh.

Tửu lâu Bảo Hòa cũng kinh doanh sôi nổi, những người khách đang cao giọng bàn về lực lượng phòng thủ của quân Tống, có người tán thành quân Tống nên lấy yên ổn khống chế địch, không thể dễ dàng xuất kích, cũng có, một số người khách cho rằng quân Tống quá bảo thủ, không dám tấn công táo bạo. Họ tranh nhau tớiđỏ mặt tía tai không ai chịu nhường ai.

Trong căn phòng trang nhã trên tầng ba, Liễu Tùy Phong vẻ mặt chờ mong nhìn vào chiếc rương được đan bằng cành liễu trên mặt đất, Vương Cần Anh lại lắc đầu với hai trăm lượng hoàng kim nói:

- Vụ thiết hỏa lôi này ta vì nó mà mạo hiểm rất lớn, cuối cùng ta phải rút ra năm trăm quan tiền để mua chuộc được một tên binh lính, mới lấy được quả thiết hỏa lôi này, hai trăm ba mươi ba quả thiết hỏa lôi đều có đánh số, một khi con thuyền tới được Côn Châu thì sẽ lập tức phát hiện thiếu một quả, triều đình truy cứu xuống dưới, ta cũng sẽ là người bị hiềm nghi, cho nên ta muốn ba trăm lượng hoàng kim, thiếu một văn tiền cũng không được.

Liễu Tùy Phong trầm ngâm một hồi lâu đều nói không ra lời, bọn họ thu mua tình báo, hai trăm lượng hoàng kim đã là giá tiền cao nhất, Vương Cần Anh lại muốn tới ba trăm lượng hoàng kim.

Nhưng Liễu Tùy Phong cũng biết tầm quan trọng của thiết hỏa lôi đối với bọn họ, y chỉ âm thầm thở dài, nói:

- Có thể cho ta xem nó trước hay không.

- Có thể!

Vương Cần Anh đem chiếc rương đặt lên bàn, rồi mở nắp rương ra, bên trong là một thứ đen như bí ngô, Liễu Tùy Phong lên thử sức nặng, nặng chừng hơn hai mươi cân, trên cùng là một cái nắp trà bằng sắt. Vương Cần Anh gỡ cái nắp sắt xuống, một khúc dây ngòi lửa dài liền hiện ra, đầu kia của ngòi lửa xuyên qua bên trong hỏa lôi.

Vương Cần Anh chỉ vào một dòng chữ khắc trên mũ sắt:

- Đây là số thứ tự của nó, và phía dưới cũng có số thứ tự như vậy.

Liễu Tùy Phong nhìn vào số thứ tự Giáp 974 được khắc trên mũ sắt.

- Chính là cái này sao?

Liễu Tùy Phong quay đầu lại hỏi Vương Dũng.

Vương Dũng không biết công thức, cũng không biết kĩ thuật chế tạo, nhưng ông ta từng thấy qua thiết hỏa lôi một lần, lần đầu tiên thiết hỏa lôi thử nghiệm, chính là được tiến hành trong khu vực thử nghiệm của Hỏa Khí Ty.

Ông ta nhẹ nhàng vuốt ve thiết hỏa lôi nhẵn bóng với ánh kim loại màu đen, gật đầu nói:

- Chính là nó, giống hệt như cái ta đã thấy.

- Trọng lượng dường như nhẹ hơn một chút.

- Thiết hỏa lôi ban đầu đều tương đối nhẹ!

Vương Dũng giải thích.

- Được rồi! Vậy một lời đã định, ba trăm lượng hoàng kim.

Liễu Tùy Phong lại lấy vàng ra, thêm vào một trăm lượng hoàng kim, đem một mâm ba mươi thỏi hoàng kim giao cho Vương Cần Anh, rồi nói:

- Hy vọng lần sau chúng ta hợp tác thuận lợi!

Điểm tình báo của nước Liêu lại nhận được nhiệm vụ mới, ngoại trừ lệnh cho bọn họ bất chấp tất cả lấy được công thức và kỹ thuật chế tạo thiết hỏa lôi, còn lệnh cho bọn họ mau chóng làm ra bản vẽ của Phúc thuyền năm vạn thạch, hơn nữa ở Hải Ngoại Kinh Lược Phủ đúng lúc đề cập đến việc chế tạo phúcthuyền và các loại thuyền khác nhau.

Chu Khuyết lại đặt hết hy vọng lên người Vương Cần Anh.

Vương Cần Anh gật gật đầu, nói:

- Ta sẽ cố gắng hết sức!

Y nhận ba trăm lượng hoàng kim, trực tiếp rời khỏi nhã phòng.

Liễu Tùy Phong còn cho Vương Dũng năm mươi lượng bạc, xem như một khoản phí cảm tạ ông ta, lúc này ông ta mới ôm chiếc rương nặng trịch đi đến nhà trọ.

Trong phòng của chưởng quỹ, Chu Khuyết đã chờ đợi rất lâu.

Khi Liễu Tùy Phong đi vào phòng, y lập tức tiếp nhận chiếc rương, đặt lên bàn cẩn thận xem thiết hỏa lôi bên trong.

Liễu Tùy Phong bĩu môi nói:

- Tên khốn khiếp đó cuối cùng lại muốn tới ba trăm lượng hoàng kim.

- Không thành vấn đề!

Chu Khuyết thuận miệng nói:

- Chỉ cần có được thiết hỏa lôi, cho dù gã muốn một ngàn lượng hoàng kim, ta cũng sẽ cho!

Ông ta nhìn kỹ thiết hỏa lôi một lần nữa, cùng với một ít manh mối trong tay ông ta thì hoàn toàn giống nhau, thiết xác có mũ, trên mũ có khắc số, cả ngoại hình bí ngô lưu hành mấy năm gần đây cũng giống hệt.

- Vương Dũng nói như thế nào?

Chu Khuyết lại hỏi.

- Ông ta nói cái này là thật, ta cảm thấy trọng lượng hơi nhẹ, ông ta nói lúc đầu tương đối nhẹ, về sau mới dần dần tăng trọng lượng.

Chu Khuyết cũng cảm thấy có chút nhẹ, ông ta nhận được manh mối là khoảng năm mươi cân, nhưng cái này mới hơn hai mươi cân, nhẹ bằng một nửa, cho nên trong lòng ông ta cũng có chút nghi hoặc, Liễu Tùy Phong cũng nói như vậy, gã cũng có thể hiểu được, dù sao đây cũng là thiết hỏa lôi hàng Giáp, hẳn là nhóm thiết hỏa lôi đầu tiên, những quả lâu năm đã mất đi hiệu lực rồi, tuy nhiên thoạt nhìn thấy được bảo dưỡng rất tốt, mặt trên còn được quét lớp dầu, để nó không có dấu vết rỉ sét, tựa như mới.

- Được rồi! Sáng mai đưa ra khỏi thành, mau chóng chuyển tới nước Liêu.

Quân đội Liêu ở phía tây có ba vạn kỵ binh và hai vạn bộ binh tạo thành, bọn chúng từ bờ tây Bạch Câu tại nơi tiếp giáp giữa Bảo Châu và Định Châu hướng về phía đông nam mà giết tới, mục tiêu của bọn chúng là huyện Bảo Tắc, đánh hạ huyện Bảo Tắc, lấy được lương thực và vật tư tiếp tế, lại tiếp tục giết thẳng tới Hà Gian phủ và tụ hợp với quân đội phía đông, sau đó tấn công trung tâm chỉ huy của quân Tống ở huyện Hà Gian.

Quân Liêu chú trọng tin tức hơn so với Đại Tống, bọn chúng ở các nơi Hà Bắc cũng bố trí lượng lớn thám tử, đối với bố cục của quân Tống rõ như lòng bàn tay. Quân Tống đã di chuyển tất cả người dân nông thôn trong hai trăm dặm ở biên cảnh về phía nam, quân Liêu hiểu rất rõ ràng, quân Tống muốn làm kế vườn không nhà trống, bọn chúng cũng không lo lắng.

Tiêu Hàn Gia Nô có kinh nghiệm tác chiến phong phú, rất giỏi trong việc bắt lấy trọng điểm, Phạm Ninh thực hiện chiến lược "Đặc điểm trước mắt" gã cũng đã nhìn thấu, cũng nhìn ra được ưu khuyết điểm của chiến lược này, ưu điểm là lấy thành trì làm điểm tựa hạ thấp ưu thế của kỵ binh quân Liêu, mà khuyết điểm cũng rất rõ ràng, có thể để quân Liêu tập trung binh lực tiêu diệt từng bộ phận.

Bình Luận (0)
Comment