Một gã khác đại tướng nói:
- Dùng rương gỗ dựng cầu nổi cũng không tệ, ít nhất thì bất cứ lúc nào chúng ta cũng có thể bổ sung thêm, sau đó dùng dây xích khóa rương gỗ lại, bên trên thùng gỗ đặt một vài cọc gỗ sắc nhọn, chiến thuyền quân Tống cũng sẽ không dám va chạm trực diện.
Lại có một gã đại tướng nói:
- Binh lính mang nhiều một ít đất cát, quân Tống dùng dầu hỏa công kích, bất cứ lúc nào chúng ta cũng có thể dùng đất cát dập lửa, rồi bố trí quân nỏ đối kháng với quân Tống.
Lại có một gã đại tướng nói:
- Thêm nữa thì dùng một số cây gỗ lớn xếp chồng lên trước cầu nổi, để chiến thuyền quân Tống không có cách nào đánh trực tiếp lên cầu nổi, nói không chừng còn có thể bị lật úp.
Mọi người ngươi một lời ta một câu, một phương án liền dần dần hình thành.
Lúc này Gia Luật Văn Đức lệnh cho ngàn thợ thủ công chế tạo hòm gỗ lớn, trong một đêm, đám thợ thủ công đã tạo ra mấy ngàn hòm gỗ lớn, lại lắp cọc nhọn ở hai bên của hòm gỗ, nối mười hòm gỗ lớn lại thành một, dùng xích sắt nối vào với nhau.
Nhưng vấn đề nghiêm trọng là lắp cầu nổi như thế nào, quân Tống không có khả năng chờ họ lắp xong mới động thủ tấn công, càng không cho phép họ thong dong mà bố trí.
Thậm chí bước đầu tiên bọn họ cũng đã khó có thể hoàn thành rồi.
Bước đầu tiên trong trang bị cầu nổi là phải kéo hai sợi dây thừng dài nối bờ bắc và Giang Tâm Châu, cố định cầu nổi trên mặt sông, nó tựa như xây phòng đại lương, không có đại lương chống đỡ, phần đỉnh rất dễ bị sụp, dựng cầu nổi cũng giống thế, không có hai dây thừng dài cố định, cầu nổi không thể ổn định trên mặt nước, rất nhanh sẽ bị nước sông làm vỡ tung.
Đương nhiên, còn có một cách khác, đó là đóng cọc gỗ trong nước. Từ sông Cự Mã tới gần bờ biển có thể đóng cọc gỗ, nhưng lòng sông quá sâu, dòng nước ở đáy sông chảy xiết, khó có thể đóng cọc, cho nên họ mới dùng phương pháp kéo dây thừng.
Mấy tên lính nắm dây thừng vừa mới đến Giang Tâm Châu, một chiếc thuyền lớn đã chạy nhanh đến, loạn tiễn trên thuyền bắn ra cùng lúc, mấy tên lính không chỗ trốn, đều trúng tên bỏ mình, dây thừng dài cũng bị binh lính quân Tống chém thành vài khúc, phương án kéo dây thừng dài của Liêu quân hoàn toàn thất bại.
Nhưng tên đã lên dây, không thể không bắn, Liêu quân kéo dây thất bại, bọn họ đành phải đổi sang dùng cọc gỗ, trước tiên cố định một đoạn hòm gỗ lớn lúc ban đầu, cố định phần ở giữa thì do binh lính chèo thuyền ra hỗ trợ, tuy rằng sức nước rất lớn nhưng hòm gỗ lớn chỉ dùng xích sắt liên kết, nhiều nhất là làm cầu nổi biến dạng chứ không dễ dàng bị cuốn đi.
Chỉ dùng một canh giờ, binh lính Liêu quân đã đóng xuống hai hàng gồm 120 cái cọc gỗ ở ven bờ dài hai mươi trượng, rải ba mươi chiếc rương lớn.
Gia Luật Hồng Cơ thấy cách đóng cọc hữu hiệu, lập tức ra lệnh:
- Tiếp tục đóng cọc!
Mấy trăm tên lính lại tiếp tục đóng cọc ở phía trước hòm gỗ, dùng gỗ thông dài đến mấy trượng, một đầu vót nhọn cắm thật sâu vào lớp bùn đất đáy sông, hai gã lực sĩ ở phía trên dùng chùy lớn nện xuống, làm cho cọc gỗ cắm sâu vào đáy sông.
Nằm ngoài dự liệu của quân Liêu là không ngờ ở giữa sông cũng có thể đóng cọc gỗ rồi, phát hiện này khiến Liêu quân rất là phấn chấn, tốc độ đóng cọc gỗ cũng nhanh hơn. Vào sáng ngày hôm sau, một cây cầu nổi dài đến một dặm đã nối liền bờ bắc và Giang Tâm Châu.
Đúng lúc này, một con tàu khổng lồ năm ngàn thạch từ phía tây lao đến ầm ầm, đây là con thuyền lớn mà Tống triều chuyên dùng để va chạm, thân tàu cực kỳ rắn chắc, mũi thuyền có gắn sắt thô hình tam giác, có thể dễ dàng đâm một chiếc tàu chiến ngàn thạch thành hai đoạn.
Quan trọng hơn là, đây là một con thuyền chạy bằng hơi nước, đằng sau nó là một bánh xe khổng lồ, không cần thủy thủ chèo thuyền, bản thân nó đã có động lực mạnh mẽ để tiến về phía trước.
Con thuyền đột nhiên kéo vang còi hơi, "Tu" âm thanh của tiếng còi cực lớn khiến binh lính quân Liêu sợ tới mức đều lui về phía sau, Gia Luật Hồng Cơ gấp rút rống to:
- Chặn nó lại!
Nhưng không ai có thể ngăn cản được con thuyền lớn điên cuồng đang tiến vào, những binh lính đứng ở trên cầu đều hoản loạn chạy thục mạng sang hai bên, 'Oanh! ' một tiếng động mạnh vang lên, con tàu đã đâm nát thùng gỗ và cọc gỗ, đâm thủng thành một lỗ hổng dài hơn mười trượng.
Hàng chục binh lính rơi xuống nước, nhưng con tàu lớn này tiến tới chưa đầy một dặm đã quay đầu lại.theo hướng đông của cầu nổi mà đánh tới, đoạn cầu nổi gần Giang Tâm Châu bị đâm thành ba khúc, gần một trăm binh lính đều rơi xuống nước.
Sau lần thứ ba va chạm, cầu nổi mà quân Liêu đã hao phí thời gian một ngày một đêm tạo ra chỉ còn lại phần đầu gần bờ bắc, còn những phần khác của cầu nổi dài đến một dặm đều đã biến mất.
Gia Luật Hồng Cơ sắc mặt xanh mét, y cắn răng nói:
- Trẫm không tin là không có cách nào trị được chiến thuyền của quân Tống?
Y lạnh lùng nói:
- Huy động toàn dân đắp đập cản sông cho trẫm.
Đây là phương pháp cuối cùng và cũng là thủ đoạn hiệu quả nhất. Xây một đập nước ở giữa chừa một cái hố rộng vài trượng, làm cho nước sông không đầy được, sau cùng đặt mấy tấm bản ghép thành cầu lên trên chỗ khuyết, thì quân Liêu ở bờ bên kia có thể qua được rồi, thậm chí từ bây giờ sông Cự Mã cũng không còn là trở ngại của quân Liêu nữa.
Chỉ có điều xây đập cần phải có thời gian, ít nhất phải hơn mười vạn người bận rộn trong suốt một tháng thì mới có thể hoàn thành được.
Tuy nhiên trong mắt thiên tử Liêu quốc thì thiên hạ dân chúng đều là con sâu con kiến, y tuyệt đối sẽ không thương tiếc dân chúng vào lúc này.
Gia Luật Hồng Cơ lập tức hạ chỉ, chiêu mộ ba trăm ngàn dân phu ở Nam Kinh, tận dụng sức kéo của năm trăm ngàn con vật, khai thác đá ở ngoài Hồn Lăng Sơn hai mươi dặm vận chuyển đến sông Cự Mã đắp đập cản sông.
Cuộc chiến công thành ở Dịch huyện đã bước vào ngày thứ chín, quân Tống từ đầu đến cuối đều phong toả tin tức tìm được nguồn nước, thế cho nên Gia Luật Côn Bình đã đợi đến ngày thứ tám thì không chịu đựng được được nữa, hạ lệnh cho đại quân công đánh thành trì.
Sắp xếp quân Khiết Đan, quân Hán, Bột Hải quân, quân Hề đều đã ra trận, Gia Luật Côn Bình lại phái ra một ngàn tên đao thủ phủ ở phía sau giám sát và đôn đốc tác chiến.
Tiếng trống vang lên ầm ầm, ba vạn đại quân thế tiến công như nước thủy triều, quân Tống lần nữa đưa ra thế trận gỗ lớn, mấy ngàn khúc gỗ lớn che trời phủ đất cùng văng vào đám Liêu binh, Liêu binh thương vong vô cùng nghiêm trọng.nhưng lại không thể không tiếp tục tác chiến, sau hàng ngàn người thương vong, mấy vạn binh lính Liêu quân rốt cục cũng đánh được tới dưới thành, trên đầu tên bắn xuống như mưa, binh lính công thành không ngừng trúng tên ngã xuống đất, nhưng số lượng binh lính công thành quá lớn, mấy nghìn người thương vong không ảnh hưởng đến đội quân đang tiến công, từng cái thang công thành đáp lên tường thành, Liêu quân giống như đàn kiến nhiều vô số kể hướng lên trên đầu thành mà leo lên.