Đại Tống Siêu Cấp Học Bá (Dịch Full )

Chương 966 - Chương 963

dai tong sieu cap hoc ba
Chương 963
 

- Mẫu thân đâu rồi?

- Mẫu thân về huyện Ngô tảo mộ rồi, sẽ trở về nhanh thôi.

Phạm Ninh cũng muốn tảo mộ cho phụ thân, nhưng hắn thực sự không có thời gian, chỉ có thể lễ bái trước linh bài của phụ thân.

Tối hôm đó, cả nhà tụ họp vui vẻ bên nhau, đêm đến phu thê ân ái là việc càng không phải bàn.

Sáng sớm hôm sau, Phạm Ninh đến điện Tử Vi, xin thỉnh kiến Thiên Tử.

Chỉ đợi một lát, một tên thái giám chạy ra, cười híp mắt nói:

- Quan gia mời tướng công vào.

Phạm Ninh lúc này cũng đã ba mươi tuổi rồi, hắn để râu ngắn, trông rất điềm đạm chín chắn, không còn vẻ non nớt của một quan lớn trẻ tuổi nữa rồi.

Hắn bước vào ngự thư phòng, Phú Bật và Văn Bác Ngạn đúng lúc đều có mặt, hai người đứng dậy cười nói:

- Chúc mừng tiểu Phạm tướng công chiến thắng trở về triều.

Phạm Ninh vừa cười vừa gật đầu, hắn tiến lên phía trước khom mình hành lễ:

- Vi thần Phạm Ninh tham kiến bệ hạ!

Triệu Húc vô cùng vui mừng, vội vàng nói:

- Ban cho ngồi!

Thái giám ôm đến một ghế đôn thêu đặt ở phía đối diện hai vị tướng công, Phạm Ninh ngồi xuống, khẽ cười nói:

- Khí sắc của bệ hạ rất tốt, sức khỏe của hai vị tướng công cũng tốt, đây mới là tin vui của Đại Tống chúng ta.

Phú Bật chỉ tay về phía hắn cười và nói:

- Tên này càng ngày càng biết cách ăn nói rồi đó.

Triệu Húc cũng cười nói:

- Đúng lúc chúng ta đang bàn bạc về việc nước Liêu cầu hòa, ý của Phạm tướng công thế nào.

Phạm Ninh trầm ngâm một lát nói:

- Vi thần muốn nghe ý kiến của bệ hạ và triều đình trước, ý của vi thần để sang một bên đã.

Để có thể tiến hành phương án của Phạm Ninh thì cần phải có một sự chuẩn bị lớn, nhất là lương thảo phải sớm được đem ra phía Bắc, còn phải chiêu mộ dân quân, những việc này Phú Bật cùng Văn Ngạn Bác nhanh chóng chạy về Tri Chính Đường để thương nghị, còn Phạm Ninh thì bị thiên tử Triệu Húc giữ lại.

- Bệ hạ và Thái hậu chung sống xem ra cũng không tồi!

Lúc không có người ở bên cạnh, lời nói của Phạm Ninh bèn trở nên thẳng thắn hơn nhiều.

Triệu Húc khẽ thở dài:

- Nhìn chung thì vẫn tốt, chỉ là với một số việc trọng đại cùng với việc bổ nhiệm và miễn nhiệm các đại thần, thì cách nghĩ của chúng ta có chút mâu thuẫn.

- Chủ yếu là về những chính sách cải cách sao?

Triệu Húc gật gật đầu:

- Hoàng tổ mẫu bất ngờ phê chuẩn luật dân binh và luật thủy lợi nông nghiệp, những chính sách khác bà đều một mực bác bỏ, mặt khác, Vương tướng công vừa tiến cử vài vị đại thần còn chưa tới tam phẩm, nhưng bà vẫn cứ nhúng tay vào bác bỏ, còn nữa, trẫm muốn thành lập công học về kỹ thuật trong Thái Học Viện, nhưng bà cũng không đồng ý, yêu cầu phải đổi công học thành họa học.

Trong lòng Phạm Ninh cũng hiểu được, Tào Thái hậu ngoài mặt tuy có vẻ nhượng bộ, từ bỏ quyền quản lý binh quyền, bà chỉ nắm giữ những quan từ tam phẩm trở lên, nhưng những sự nhượng bộ này không thể vi phạm nguyên tắc của bà được, có thể nói Tào Thái hậu là một người cứng đầu của phái bảo thủ, khi đề cập đến những chính sách cải cách hoặc cách tân, bà thường đều sẽ không đồng ý.

Chính hắn năm ngoái không biết phải tiêu tốn bao nhiêu lý lẽ mới có thể miễn cưỡng thuyết phục được thái hậu đồng ý đổi lao dịch thành phép dân binh, còn việc thúc đẩy cải cách Thanh Miêu và cải cách Bảo Giáp của Vương An Thạch đều bị bác bỏ triệt để, những chính sách mới khác đều rất khó qua ải Tào Thái hậu, tuy nhiên không ngờ bà lại phản đối việc thiết lập công học tại Thái Học Viện, hắn sẽ tự mình đi bàn với Thái hậu về vấn đề này.

Trầm ngâm một lát, Phạm Ninh khẽ cười nói:

- Có lẽ Thái hậu cho rằng thời cơ cho những chính sách này vẫn chưa chín muồi, bệ hạ tạm thời hãy dồn sức lực ở Tây Hạ và Liêu Quốc, chờ chúng ta giải quyết triệt để xong vấn đề này, đến lúc ấy chúng ta quay lại bàn về những chính sách này cũng không muộn.

Triệu Húc im lặng hồi lâu, y thở dài một tiếng:

- Cũng chỉ có thể làm vậy mà thôi!

Ngay lập tức y lại hỏi:

- Phạm tướng công thật sự tán thành việc đàm phán hòa bình với Liêu Quốc sao?

Phạm Ninh gật gật đầu:

- Ta cần có thời gian để tiến hành bố trí, mặt khác, cuộc kháng chiến của dân tộc Liêu Quốc cũng nằm ngoài dự liệu của ta, nếu cho ta thời gian để tiến hành bố trí, cùng với việc khơi mào cuộc nội loạn quy mô lớn tại Liêu Quốc, ba năm sau, khi chúng ta tấn công Liêu Quốc lại lần nữa thì hiệu quả có lẽ sẽ càng lý tưởng hơn.

- Tướng công có thể nói rõ chi tiết hơn được không?

Triệu Húc hỏi với sự kỳ vọng tràn ngập.

- Vi thần vốn tính là trong hai ngày này viết một bản báo cáo chi tiết cho bệ hạ, nhưng nếu hiện tại bệ hạ muốn biết thì vi thần xin nói sơ qua một chút.

Phạm Ninh cười tiếp tục nói:

- Vi thần tính đi bốn nước cờ, đầu tiên là xây dựng các thành lũy quân sự, tổng cộng có ba nơi, nơi thứ nhất là đảo Thân Di và đảo Bình tại phía bắc Cao Ly, mỗi nơi xây dựng một tòa thành quân sự, có hai vạn người trú tại đấy, lấy Đam Châu làm căn cứ tiếp tế hậu cần, lương thực, heo dê và các loại rau củ, đảm bảo cho nhu cầu hằng ngày của binh lính trú tại đấy, hiện tại các tòa thành này đã khởi công xây dựng, phỏng chừng cuối năm sẽ có thể xây xong.

- Nơi thứ hai là Kình Châu, việc xây dựng quân thành và bến cảng tại đây đã được sự đồng ý của bệ hạ, hiện tại quân thành và bến cảng đều do Côn Châu phụ trách xây dựng, nhanh nhất vào giữa năm sau sẽ hoàn thành.

Nơi thứ ba là ở đảo Giác Hoa và hành lang Liêu Tây, xây dựng thành trên đảo Giác Hoa thì không thành vấn đề, nhưng nếu xây dựng thành tại hành lang Liêu Tây, khẳng định sẽ vấp phải sự phản đối quyết liệt của Liêu Quốc, trên thực tế, tòa thành tại nơi đó chỉ như mây mù che mắt, trọng điểm là xây dựng thành ở hai nơi còn lại.

Triệu Húc vốn muốn nói, đàm phán với Liêu Quốc nhất định sẽ liên quan đến đảo Giác Hoa, nhưng y không muốn ngắt lời Phạm Ninh, miệng muốn mở lời nhưng liền nhịn lại.

Phạm Ninh tiếp tục nói:

- Bước thứ hai là mua chuộc trọng thần của Liêu Quốc, trước mắt là Tư Mã Tham Mưu Ty Lưu Khuê giả mạo thương nhân hoàng tộc cấu kết với quyền thần Gia Luật Ất Tân của Liêu Quốc, cùng y đạt được giao dịch năm mươi vạn quan tiền, trong đó dính dáng đến việc nghiêm cấm xuất khẩu các giống ngựa và sắt thô của Liêu Quốc, bước tiếp theo là mua chuộc Trương Hiếu Kiệt, vi thần muốn lợi dụng tính tham lam của Gia Luật Ất Tân và Trương Hiếu Kiệt, từng bước từng bước kéo bọn chúng về phía bên này, lại lợi dụng việc hai người bọn chúng sẽ tạo ra mối nguy tại nội bộ Liêu Quốc, bệ hạ, đây mới chính là gốc rễ để hướng Liêu Quốc đi đến con đường diệt vong, việc tấn công quân sự sẽ không làm lay chuyển nền tảng quốc gia của Liêu Quốc, chỉ có tan rã nội bộ mới có thể tiêu diệt được bọn họ.

- Nói hay lắm!

Triệu Húc bật thốt lên khen ngợi:

- Thế còn bước thứ ba của tướng công thì sao?

- Bước thứ ba chính là khơi mào cuộc chiến nội loạn giữa các dân tộc trong Liêu Quốc, mấy năm gần đây tình hình tài chính của Liêu Quốc khá là căng thẳng, áp bức các dân tộc vô cùng tàn khốc, thuế của người Hán tăng gấp vài lần, việc bóc lột tộc người Nữ Chân và những bộ tộc khác trên thảo nguyên ngày càng gia tăng, khả năng tạo phản của người Hán không lớn, nhưng các bộ tộc Nữ Chân, tộc Ô Cổ và tộc Địch Liệt tại Liêu Quốc đã tạo phản, chúng ta nên âm thầm ủng hộ họ, lợi dụng để họ làm tiêu hao sức lực của Liêu Quốc.

Bình Luận (0)
Comment