Đại Tống Siêu Cấp Học Bá (Dịch Full )

Chương 970 - Chương 967

dai tong sieu cap hoc ba
Chương 967
 

Phạm Ninh gật đầu nói:

- Có thể xây dựng một trạm trung chuyển tiếp tế ở đại lục phía nam, dù sao triều đình cũng cử quan phủ đến bên kia, dựa theo quy củ của triều đình, hằng năm sẽ đưa hai lần tiếp tế đến đây, số lượng tiếp tế sẽ rất dồi dào, như vậy có thể lợi dụng đội tàu tiếp tế của triều đình, mua tiếp tế của triều đình, dự trữ tại đại lục phía nam, chúng ta qua đó lấy sẽ dễ dàng hơn, lần này quay về đệ sẽ nói một câu với Phú tướng công, bao gồm cả Nam Đảo cũng vậy.

- Vậy thật tốt quá, lần này chúng ta còn tính toán mua một đám ngựa, nuôi dưỡng tại Bắc Đảo, như vậy mọi người đi ra ngoài là có ngựa để cưỡi rồi.

- Bây giờ các huynh giải quyết vấn đề giao thông như thế nào?

- Bây giờ vẫn đang dùng thuyền, huyện thành chúng ta xây dựng ở bờ sông, đất đai khai khẩn cũng ở bờ sông, nuôi dê nuôi bò cũng ở bờ sông, cho dù là chặt cây cũng ném vào trong sông, xuôi dòng trôi xuống dưới.

Phạm Ninh khoanh tay đi vài bước, nói với Minh Nhân:

- Lần này Hà Bắc và Liêu quân tác chiến, chúng ta thu được mấy vạn chiến mã, sau đó trong quân đội thay thế hai mươi nghìn con ngựa Trung Nguyên, chuẩn bị đấu giá trong dân gian, các huynh đã có nhu cầu cấp bách, vậy đệ làm chủ giữ cho các huynh sáu nghìn con, mua theo giá thị trường, sáu nghìn con ngựa này, các huynh giữ lại bốn nghìn con, hai nhìn con còn lại chuyển cho Nam Đảo.

Minh Nhân hưng phấn chà chà tay:

- Tốt nhất có thể kiếm được trăm con ngựa giống.

Phạm Ninh cười mắng:

- Coi như các huynh may mắn chó ngáp phải ruồi, vừa đúng lúc Lưu Khuê lấy được năm trăm con ngựa giống từ Liêu quốc, vậy giữ lại một trăm con cho các huynh, nhưng đệ phải nhắc nhở các huynh, tốt nhất các huynh nên thuê thuyền ngựa của triều đình, họ có kinh nghiệm chăm sóc ngựa trên đường biển đi xa, thuyền cũng thích hợp cho ngựa sống, không thể khinh thường.

- Ta nhớ kỹ rồi, quay về ta sẽ liên hệ với Kinh Lược Phủ hải ngoại, hình như thuyền ngựa là do họ quản lý.

Phạm Ninh uống một ngụm trà, lại hỏi:

- Điều tra hết thổ dân trên đảo rồi chứ?

Minh Nhân gật đầu một cái:

- Chu Hổ, Chu Báo và Chu Ưng dẫn một đội binh lính điều tra toàn bộ các nơi trên Bắc Đảo, cho đến bây giờ, vẫn chưa phát hiện dấu vết gì, tuy nhiên…

- Tuy nhiên cái gì?

Phạm Ninh tiếp tục hỏi.

- Tuy nhiên nghe nói đại lục phía nam phát hiện thổ dân, vẫn giao chiến với quân đội, quân đội phá hủy một bộ lạc, giết chết hơn ba trăm người, cách huyện Tân Định chưa đến ba trăm dặm, mặt khác, khi chúng ta bắc thượng Lã Tống Phủ, nơi cách Bắc Đảo khoảng hai ba nghìn dặm có một hải đảo dài hẹp, diện tích chừng bằng phủ Khai Phong, phía trên có rừng cây rậm rạp, năm trước một đội tàu của chúng ta đi qua, có mấy trăm thổ dân từ trong rừng cây chạy ra, bắn tên vào thuyền của chúng ta.

Phạm Ninh hiểu, đảo Minh Nhân nói chinhá là đảo New Caledonia, chừng hai mươi nghìn kilomet vuông, quả thật trên đảo này có thổ dân, thổ dân năm trước bọn họ tiêu diệt là từ đảo này đến.

Đối phó với những người thổ dân đó, Phạm Ninh chưa bao giờ nhân từ, hắn luôn luôn chủ trương tiên hạ thủ vi cường, tiêu diệt hết bọn họ trước một bước, ít nhất phải khiến bọn họ suy yếu đến mức mấy trăm năm sau không thể uy hiếp đại lục phía nam và Bắc Đảo.

Phạm Ninh trầm ngâm chốc lát rồi nói:

- Chuyện tiêu diệt thổ dân đệ sẽ sắp xếp, các huynh không cần xen vào, đệ sẽ yêu cầu triều đình xuất binh, bao gồm cả thổ dân ở đại lục phía nam, đều phải thanh lý sạch sẽ.

- Đêm nay thu hoạch rất lớn, thời gian không còn sớm, ta không quấy rầy đệ nghỉ ngơi nữa.

Phạm Ninh cũng không giữ Minh Nhân lại, đưa y ra ngoài phủ đệ, nhìn xe ngựa của y đi xa. Lúc này, hắn chợt nhớ đến, mình vẫn chưa hỏi chuyện cả nhà em rể muốn đi Bắc Đảo, dường như chính là Minh Nhân giật dây, lại dường như có liên quan đến Chu Nguyên Phong.

Phạm Ninh suy nghĩ một chút, chuyện này để cho Chu Bội hỏi trực tiếp muội muội có vẻ tốt hơn, ngày mai mình còn phải đi gặp thái hậu, phái thuyết phục bà đồng ý chuyện tăng thêm Công Học trong Thái Học, hoặc là trực tiếp mở Công Học.

Sáng ngày hôm sau, Tào thái hậu trực tiếp tiếp kiến rồi tiến đến yết kiến Chinh Liêu Sứ Phạm Ninh ở cung Từ Ninh. Tào thái hậu không hề hỏi đến chính sự bình thường, trên cơ bản cũng không can thiệp vào chính vụ quân quốc, bây giờ bà chỉ quan tâm vào chuyện bổ nhiệm và miễn nhiệm người quan trọng của triều đình, cùng với chuyện cải cách quan trọng, trước đó không lâu mấy hạng mục cải cách chính trị của Vương An Thạch tạo ra chuyện rất căng đối với thiên tử Triệu Húc, bà trực tiếp bác bỏ nghị sự cải cách chính trị.

Hai ngày nay, bà suy nghĩ việc bãi miễn chức Tham Tri Chính Sự của Vương An Thạch, để phòng ngừa y nhắc lại các biện pháp tiến hành cải cách quá khích.

- Phạm tướng công, ai gia cũng không phải người bảo thủ, vẫn luôn phản đối cải cách chính trị. Tiên đế từng nói với ta, chế độ của Đại Tống là dựa vào tình huống cụ thể của Đại Tống mà thiết lập, nếu không phù hợp có thể sửa chữa, có thể thay đổi, nhưng ai gia rất phản cảm cách làm phủ định toàn bộ, trên đời này không có chuyện gì là hoàn toàn chính xác, hoặc là hoàn toàn sai lầm, chế độ tồn tại nhiều năm như vậy, tất nhiên có ý nghĩa tổn tại của chính nó.

Rõ ràng Tào thái hậu nghĩ Phạm Ninh vội đến đặc biệt làm thuyết khách cho thiên tử, thuyết phục mình chấp nhận các chế độ cải cách chính trị, vì vậy việc đầu tiên khi nhìn thấy Phạm Ninh bà đã tỏ rõ ràng thái độ của mình.

Phạm Ninh cười khổ một tiếng:

- Thái hậu hiểu lầm rồi, vi thần bái kiến thái hậu, không phải vì việc cải cách chính trị của Vương tướng công, đến một mức độ nào đó, vi thần nhất trí với ý kiến của thái hậu, cải cách chính trị phải từ từ điều dưỡng, tẩm bổ, dần dần thay đổi phương thuốc, không thể ngay lần đầu tiên đã cho thuốc mạnh, đây vẫn luôn là thái độ của vi thần.

Trên mặt Tào thái hậu lộ ra vẻ tươi cười:

- Nếu đã như vậy, hôm nay ngươi bái kiến ai gia là vì chuyện gì?

- Một là hỏi thăm sức khỏe của thái hậu, tiếp theo là muốn nói một chút về chuyện Công Học.

Không đợi Phạm Ninh nói hết, Tào thái hậu liền cắt lời:

- Ai gia không đồng ý thêm Công Học này trong Thái Học, cũng không phải ai gia phản đối công học, nhưng đặt ở trong trường Thái Học không thích hợp, hơn nữa bản thân Đại Tống có Văn Tư Viện, tại sao phải xây dựng Công Học Viện khác?

Văn Tư Viện của Đại Tống được thành lập vào năm thứ ba Đại Tống thái bình hưng thịnh, đơn vị chủ quản chế tạo các loại máy móc cơ giới, máy hơi nước của Chu Nguyên Phong, trước mắt chính là do Văn Tư Viện chế tạo.

Nhưng Văn Tư Viện và Quân Khí Sở đều có tính chất công trường, không phải cơ cấu giáo dục mà Phạm Ninh muốn.

- Vi thần tán thành ý kiến của thái hậu, không thiết lập Công Học trong Thái Học, vì vậy vi thần đưa ra đề xuất thiết lập học viện chuyên biệt, với tư cách một nơi bổ sung vào Văn Tư Viện và Quân Khí Sở của triều đình, bồi dưỡng những nhân tài với sự kết hợp của những người đọc sách có trí tuệ và thợ thủ công có tay nghề cao siêu, đồng thời nghiên cứu các loại máy móc quân sự và dân dụng, ví dụ như dùng máy hơi nước thay thế guồng nước, nghiên cứu nông cụ kiểu mới, nghiên cứu tàu bè kiểu mới, nghiên cứu máy dệt kiểu mới, nghiên cứu binh khí mạnh mẽ hơn, đây là chuyện tốt với nước với dân.

Bình Luận (0)
Comment