Đại Tống Siêu Cấp Học Bá (Dịch Full )

Chương 972 - Chương 969

dai tong sieu cap hoc ba
Chương 969
 

Lúc này, phó sứ Gia Luật Bình Huy ở một bên lạnh lùng nói:

- Nếu là đàm phán hòa bình, vậy quý quốc phải đưa ra thành ý, không thể đàm phán với chúng ta ở trong này nhưng sau lưng quý quốc lại không ngừng làm những động tác nhỏ, như vậy đàm phán có ý nghĩa gì?

- Xin hỏi vị này là…

Tư Mã Quang cười hỏi.

- Ta là Nam xu mật viện đồng tri Gia Luật Bình Huy, lần này đảm nhiệm Phó sứ Liêu quốc đàm phán Tống Liêu.

- Hóa ra là Gia Luật phó sứ, không biết phó sứ nói vậy ý chỉ gì?

- Khi chúng ta tiêu diệt người Nữ Chân làm phản, phát hiện rất nhiều vũ khí của quân Tống, chẳng lẽ không phải các ngươi ở sau lưng ủng hộ bọn họ sao?

Tư Mã Quang ha hả cười:

- Ủng hộ thì thật sự không có, đây chẳng qua là trước đó có một lần giao dịch, các ngươi nên biết, chúng ta tấn công vào Đông Kinh thành quý quốc.

Gia Luật Bình Huy bóp tay răng rắc, hung ác nói:

- Còn có đảo Giác Hoa, có phải các ngươi nên rút khỏi đó tỏ thành ý?

- Đó không phải là nội dung chúng ta cần đàm phán sao?

Tư Mã Quang lạnh lùng nói:

- Thứ cho ta nói thẳng, chúng ta hy vọng đàm phán công bằng, nhưng không hy vọng hai bên nói những lời khó nghe như thế, vậy không có lợi với đàm phán, thái độ giống như phó sứ chỉ phá hỏng không khí đàm phán, cuối cùng khiến đàm phán thất bại, ta tin tưởng đây cũng không phải kết quả mà thiên tử quý quốc muốn nhìn thấy.

Trước đó Trương Hiếu Kiệt và Gia Luật Bình Huy có phần công kích, hai người bọn họ một người thái độ mềm mỏng, một người thái độ cứng rắn, Trương Hiếu Kiệt vội vàng giải hòa:

- Phó sứ tính tình nóng nảy, y có thể nghe được một vài lời đồn về người Nữ Chân, y liền hiểu lầm như vậy, nếu như hiểu lầm, mọi người nói rõ ràng thì sẽ không sao cả.

Tư Mã Quang gật đầu, đứng lên nói:

- Vậy sáng ngày mai hai bên bắt đầu đàm phán hòa bình, sáng mai ta đến đón sứ giả của quý phương, ta cáo từ trước.

Mọi người đưa Tư Mã Quang ra ngoài Liêu quốc quán, chờ xe ngựa của y đi xa, Gia Luật Bình Huy hỏi:

- Tướng quốc có thu hoạch gì không?

- Ít nhất có hai thu hoạch!

Trương Hiếu Kiệt hừ lạnh một tiếng nói:

- Họ không muốn khôi phục hiệp ước Đàn Uyên lúc trước, có thể sẽ ra giá trên trời, thứ hai chính là chúng ta đã rõ ràng, quả thật người Nữ Chân và Đại Tống có cấu kết.

Tư Mã Quang ngồi vào xe ngựa, Phạm Ninh trong xe ngựa ngồi hỏi:

- Sao rồi, đụng đến nội tình gì của đối phương rồi sao?

Tư Mã Quang trừng mắt nhìn hắn:

- Bảo ngươi đi cùng vào, ngươi lại không chịu, rất nhiều tình tiết nhỏ bé, ta làm sao nói với ngươi đây chứ?

- Vậy nói cảm nhận của ngài đi.

Tư Mã Quang không làm gì được hắn, chỉ đành phải nói:

- Ta cảm thấy đàm phán tiếp theo sẽ rất khó khăn, họ vẫn ôm ảo tưởng không thực tế, muốn khôi phục hiệp ước Đàn Uyên, làm gì có khả năng ấy chứ?

- Rất bình thường, họ cũng không cho rằng mình bị đánh bại, chỉ là không chiếm được lợi ích của Tống triều mà thôi, đương nhiên sẽ không dễ dàng nhượng bộ, vì vậy ta mới nói, đạt thành hiệp ước hòa bình là không có khả năng, nhiều nhất chỉ là hiệp nghị ngưng chiến.

Tư Mã Quang gật đầu:

- Ngươi nhìn rất thấu đáo!

- Vậy bọn họ không nói đến người Nữ Chân sao?

Phạm Ninh lại hỏi.

- Nhắc đến rồi, ta liền theo cách nói mà ngươi dạy, nói là giao dịch, tuy nhiên bọn họ nói chúng ta ủng hộ vũ khí cho người Nữ Chân, không phải là thật chứ?

- Đương nhiên là sự thật!

Phạm Ninh thản nhiên nói:

- Đúng là Côn Châu đang ủng hộ bọn họ, Chương Kiên gánh vác sứ mệnh đến nơi người Nữ Chân, chính là giúp người Nữ Chân chống lại sự vây quét của Liêu quốc, ủng hộ người Nữ Chân và Liêu quốc tác chiến trường kỳ, làm suy yếu thực lực của Liêu quốc.

- Vậy tại sao Trương Hiếu Kiệt muốn lén gặp riêng ngươi, là do đã nghĩ thông suốt rồi sao?

Phạm Ninh lắc đầu:

- Ta nghĩ có lẽ Liêu đế muốn mua chuộc ta, để ta ra giá giá, không tham dự vào cuộc chiến với Liêu quốc nữa.

Tư Mã Quang ngẩn người, lập tức không kìm được cười nói:

- Tiểu Phạm tướng công có thể bị mua chuộc sao?

Phạm Ninh cười ha hả:

- Phải coi bọn họ ra cái giá như thế nào!

Hai người nhìn nhau cùng cười ha hả.

Đêm đến, một chi đội tàu do năm chiếc thuyền lớn tạo thành lái vào Hắc Thủy, Hắc Thủy chính là Hắc Long Giang ngày nay, lượng nước Hắc Thủy của Tống Triều càng thêm dồi dào, mặt sông càng rộng lớn, mặt nước mênh mông, rộng chừng hơn mười dặm.

Bốn phía rừng rậm rạp, núi cao xa xa sừng sững, trăng chiếu một vòng lớn trên sông, làm cho cảnh ban đêm cực kỳ thư thái.

Xa xa, hơn mười chiếc thuyền ghe độc mộc tiến lên đón chào, dẫn đầu một gã thanh niên trai tráng trẻ tuổi hỏi:

- Có phải là quân Tống Côn Châu hay không?

Trên thuyền một tên binh lính nói:

- Đúng vậy!

Thanh niên trai tráng trẻ tuổi lập tức nói:

- Ta là Thiếu thủ lĩnh bộ lạc Hỗn Thủy, tên là Bà Chư San, Chương tiên sinh ở bộ lạc chúng ta, xin mời đi theo ta!

Hỗn Thủy bộ lạc là một chi của bộ lạc Nữ Chân, là đối thủ mạnh của bộ lạc Hoàn Nhan, thủ lĩnh bộ lạc Hoàn Nhan Ô Cổ chính là nhờ vào lực lượng của Liêu quốc đánh bại bộ lạc Hỗn Thủy, cướp lấy quyền lãnh đạo các bộ lạc Nữ Chân, bộ lạc Hỗn Thủy liền lưu lạc đến vùng xuất hải khẩu Hắc Thủy, rất gần Kình Châu, từng có qua lại với người Côn tộc ở Kình Châu.

Trước đó vài ngày, Chương Kiệt phụng lệnh của Phạm Ninh, thông qua giật dây người Côn tộc, liên lạc với bộ lạc Hỗn Thủy, biết được Tống triều chuẩn bị ủng hộ bộ lạc Hỗn Thủy, đại tù trưởng Thạch Hiển tự mình đến cửa sông Hắc Thủy nghênh đón Chương Kiệt, tôn sùng Chương Kiệt thành khách quý.

Hôm nay năm chiếc thuyền lớn Côn Châu tới, liền vận chuyển vũ khí vật tư Tống triều viện trợ Hỗn Thủy.

Bộ lạc Hỗn Thủy dựa vào đánh cá và săn bắt mà sinh sống, không thiếu thức ăn, nhưng sắt thô và binh khí vô cùng thiếu thốn, bọn họ dùng cung đât và mâu gỗ chiến đấu với bộ lạc Hoàn Nhan, đã vài lần đánh bại bộ lạc Hoàn Nhan.

Đội tàu theo sau ghe độc mộc, đi hơn bao mươi dặm, chậm rãi đỗ ở bờ biển, lúc này từ trong rừng đi ra một ngàn tộc Nữ Chân mặc da thú, bọn họ cạo tóc mặt đen, người cầm đầu là một gã đại hán trung niên chừng bốn mươi tuổi, ông ta đúng là đại tù trưởng Thạch Hiển của bộ lạc Hỗn Thủy, được xưng là đệ nhất dũng sĩ Nữ Chân, bộ dạng vô cùng cao lớn, cướng tráng.

Bên cạnh ông ta là một quan viên Tống triều mặc y phục màu lam, đầu đội mũ sa, chính là Chương Kiệt phụng mệnh liên lạc với bộ lạc Hỗn Thủy.

Một gã tướng lĩnh từ trên thuyền đi xuống dưới, thi lễ với Chương Kiệt:

- Mạt tướng Lý Trung, phụng lệnh Lạc tri châu đưa vật liệu vũ khí tới.

- Lý tướng quân khổ cực rồi, mang đồ xuống đây đi!

Mấy trăm tên quân Tống cùng nhau đem hơn một trăm hòm chiến đao, mấy trăm bó trường mâu cùng với cung tiễn, khôi giáp, tấm chắn.... binh giáp vật tư rời thuyền, vật tư quân sự quân Tống đưa tới đợt này đủ để võ trang ba nghìn quân đội.

Bộ lạc Hỗn Thủy lúc ban đầu có hơn vạn tên chiến sĩ là thanh niên cường tráng, nhưng bị bộ lạc Hoàn Nhan và Liêu quân tàn khốc chèn ép, hiện tại đã không đủ ba nghìn người, thực lực suy nhược, vốn dĩ Hoàn Nhan Ô Cổ Nãi chuẩn bị dẫn các bộ lạc Nữ Chân đi tiêu diệt hoàn toàn bộ lạc Hỗn Thủy, nhưng đúng lúc xảy ra sự kiện Đông Kinh thành, Liêu quân nhận được tình báo sai lầm, nhận định là tộc Nữ Chân cấu kết quân Tống, Gia Luật Hồng Cơ dưới cơn thịnh nộ, phái ra đại quân ba vạn quân tinh nhuệ tiến đến tiêu diệt bộ lạc Nữ Chân, quyết định kế hoạch bộ lạc Hoàn Nhan.

Bình Luận (0)
Comment