Đại Tống Siêu Cấp Học Bá (Dịch Full )

Chương 989 - Chương 986

dai tong sieu cap hoc ba
Chương 986
 

Đại tướng quân Võng Manh Ngoa sắc mặt xanh mét nhìn vào tòa quân thành này, ở trong tất cả ấn tượng về quân Tây Hạ, đều là bọn họ đốt thành của Tống triều, đốt doanh của quân Tống, hôm nay rất nhiều sĩ binh lần đầu nhìn thấy cảnh thê thảm của chính quân thành của mình, trong lòng có loại thấp thỏm bồn chồn nói không ra lời.

- Dọn sạch sẽ nơi này đi!

Võng Minh Ngoa mệnh lệnh cho quân lính dọn dẹp sạch sẽ phế tích của thành, đại quân lập tức lại tiếp tục lên bắc.

Giữa trưa hôm sau, tám vạn đại quân của tiền quân và trung quân dẫn đầu đã tới cửa khẩu Hà Sáo, xa xa có luồng khói từ tháp canh của quân Tống bay nghi ngút lên không trung.

Võng Manh Ngoa hừ thật mạnh một tiếng, roi ngựa chỉ vào hệ thống cảnh báo:

- Phá hủy nó!

Hai ngàn sĩ binh lập tức hướng lên đỉnh núi ở phía xa mà chạy đi, hệ thống cảnh báo của quân Tống chính là ở trên đỉnh núi.

Đại quân đi qua Hoàng Hà, tiếp tục tăng tốc độ, hướng vào Ngũ Nguyên thành của Tống triều mà giết tới.

Bọn họ không cần quan tâm đến đội thuyền quân nhu ở phía sau, đội thuyền chở đồ dùng cho quân đội có hậu quân hai vạn hộ vệ, thông thường đều phải chậm hơn so với tiền quân và trung quân một hai ngày.

Nhưng Võng Manh Ngoa làm sao cũng không thể nghĩ tới, ngay sau khi bọn họ vượt sông hành quân không đến năm mươi dặm, một nhánh đội thuyền do năm mươi chiếc thuyền hơi nước hợp thành xuất hiện ở cửa sông, quay đầu hướng về phía nam Hoàng Hà chạy đi.

Đội thuyền do mấy trăm chiếc thuyền bè da to lớn hợp thành dài đến hơn ba mươi dặm, mấy ngàn người kéo mái chèo của thuyền bè da chở đầy những đồ dùng cho quân đội chậm rãi mà đi.

Mặc dù đi xuôi theo dòng nước, nhưng nước sông Hoàng Hà chảy vô cùng bằng phẳng, không có sự trợ giúp của người kéo thuyền, tốc độ sẽ vô cùng chậm rãi, người kéo thuyền còn có một tác dụng quan trọng khác là khống chế thuyền, phòng khi bè da ở trên Hoàng Hà không khống chế được, mặc dù dòng nước chảy chậm, nhưng trên Hoàng Hà còn có không ít vòng xoáy nước ngầm, rất dễ làm cho bè da đụng phải nước ngầm mà bị lật.

Trên bờ, hai vạn quân Tây Hạ cưỡi ngựa mà đi, tận lực duy trì tốc độ giống với bè da.

Lúc này, trên Hoàng Hà truyền đến tiếng gầm rú, một loại thuyền rất kì lạ xuất hiện ở trong tầm nhìn của sĩ binh Tây Hạ, hai cột ống khói cực lớn dựng thẳng trên thuyền, trên ống khói bốc lên luồng khói đen, đuôi thuyền có hai cái bánh xe lớn đang quay cuồng xua con thuyền tiến lên phía trước.

- Đợi một chút! Rất giống thuyền của Liêu quốc.

Các sĩ binh phát hiện lá cờ treo trên đầu thuyền là cờ lớn đầu sói của Liêu quốc, làm cho bọn họ rất kinh ngạc, thuyền của Liêu quốc làm sao có thể xuất hiện ở đây được, chưa bao giờ nghe nói qua chuyện này.

Nhưng đây chỉ là một thủ thuật che mắt nhỏ, chủ tướng hậu quân lập tức tỉnh ngộ, hét lớn nói:

- Tất cả bè da cập bờ mau!

Bè da từ từ cập vào bờ, nhưng không thể hoàn toàn cập sát vào bờ, nơi đây không phải bến thuyền, bên trong lòng sông sát bờ biển phần lớn là đá, những tảng đá này đặc biệt sắc bén, phần dưới bè da rất dễ bị cắt đứt.

Nhưng cho dù bè da có cập sát vào bờ cũng không có nghĩa là an toàn, chỉ là đi vào trong phạm vi bảo hộ của hai vạn hậu quân.

Lá cờ trên thuyền đã đổi thành Hoàng Long kì của quân Tống, một chiếc thuyền hơi nước năm ngàn thạch của quân Tống hướng vào bè da của nước Tây Hạ mà chạy đến.

Chủ tướng hậu quân lập tức hô:

- Bắn tên!

Năm ngàn sĩ binh Tây Hạ vọt tới bờ sông bắn tên, tên bay như mưa hướng vào những chiếc thuyền hơi nước ở ngoài hai mươi trượng mà bay thẳng tới, thuyền hơi nước sớm đã có chuẩn bị, xung quanh thuyền chất đầy người rơm và đống cỏ, một lát sau, tên cắm đầy vào đống cỏ.

Nhưng chiếc thuyền cơ khí đầu tiên đã đến gần bè da, quân Tây Hạ lập tức dừng bắn tên, nếu cứ tiếp tục bắn, bị thương không phải thuyền của quân Tống, mà là chính bè da của mình.

Chính vào lúc thuyền cơ khí đến gần bè da khoảng năm sáu trượng, mấy cái bình sứ hỏa lôi được ném vào trong bè da, từ trong bè da liên tục truyền đến tiếng nổ mạnh, những miếng sắt và mảnh sứ dày đặc chốc lát bắn xuyên qua những tấm da dê mỏng manh, đây cũng là nhược điểm lớn nhất của bè da dê, sợ lửa, sợ những vật sắc bén, những tấm da dê mỏng manh rất dễ bị đâm xuyên làm cho khí bay ra ngoài.

"Ầm!" - Chiếc bè da dê to lớn đầu tiên đã mất đi cân bằng, trên ngàn thạch lương thực trong đó đã nghiêng đổ xuống Hoàng Hà.

Thuyền hơi nước không dừng lại, tiếp tục dọc theo bên ngoài bè da chạy về hướng nam, mỗi khi tới gần một chiếc bè da, thì có năm sáu cái bình sứ hỏa lôi ném vào, chỉ trong nháy mắt liền phát nổ, những bè da lớn bắt đầu tiết khí ra ngoài không có bất kì may mắn nào, bè da là dựa vào sự cân bằng mới có thể vận tải hàng hóa, một khi mất thăng bằng, bè da chất đầy đồ dùng cho binh sĩ rất nhanh sẽ bị lật.

Chủ tướng hậu quân bên bờ gấp gáp đến nhảy dựng lên, lớn tiếng quát:

- Quân thứ nhất xuống nước, ngăn cản địch quân!

Hơn một ngàn chiếc thuyền bè da nhỏ đi vào Hoàng Hà, chúng binh sĩ ồ ạt lên bè da, mỗi chiếc bè da có bốn người, hai người chèo thuyền, hai người tác chiến, mấy chục chiếc thuyền hơi nước ở phía sau giết tới, quân Tống trên thuyền có số bắn tên, có số ném bình sứ hỏa lôi.

Bè da ở phía trước thuyền lớn năm nghìn thạch thật sự quá nhỏ bé, chiến thuyền khổng lồ đối với bè da mà nói giống như con kiến muốn rung trụ, khiến bọn họ không còn kế sách để thi hành, không ít sĩ binh muốn đi phá hoại bánh xe ở hai bên của thuyền lớn, nhưng sóng ở bên cạnh bánh xe quá lớn, bè da căn bản rất khó tiếp cận, sĩ binh trên thuyền cũng sẽ không cho bọn họ có bất kì cơ hội phá hoại nào.

Hơn một ngàn chiếc bè da không ngừng bị đâm chìm và nổ chìm, còn những bè da chở đầy vật dụng cho binh sĩ cũng bắt đầu bốc cháy, chúng binh sĩ dùng mũi tên lửa phát động tấn công, sau khi mũi tên lửa được bắn xuyên qua bè da, trực tiếp bốc cháy ở bên trong, rất nhanh, trên mặt sông khói bốc cuồn cuộn, lửa cháy ngập trời, mấy trăm chiếc bè da căn bản không có sức ngăn cản, chỉ có thể trơ mắt ra chịu bị thiêu hủy, cho đến lúc chìm xuống Hoàng Hà, ngọn lửa mới dần dần biến mất.

Lương thực trong ba tháng và các quân tư tiếp tế của mười vạn binh sĩ, sau hai tiếng ngắn ngủi, đều biến mất trong lòng Hoàng Hà, đồng thời thứ trên Hoàng Hà mất đi, còn có hơn năm ngàn sĩ binh hậu quân, chủ tướng hậu quân ở trên bờ Hoàng Hà Lý Tân Lương ngây ra, gã không biết mình nên tiếp tục lên bắc, hay là rút về phủ Hưng Khánh, gã càng không biết mình phải làm sao giao phó với chủ soái.

Vạn bất đắc dĩ, gã đành phải phái người hỏa tốc lên bắc, đi bẩm báo cho chủ soái Võng Manh Ngoa, đồng thời cũng phái người gấp rút trở về phủ Hưng Khánh, yêu cầu trợ giúp khẩn cấp, lương thực của một vạn năm ngàn sĩ binh và sáu bảy ngàn dân phu đều đã hết, bọn họ tự mình trở về phủ Hưng Khánh cũng rất khó, càng không cần nói đến việc tiếp tục lên bắc.

Bình Luận (0)
Comment