Trương Hợp Hoan nói: “Anh đàn guitar tốt như vậy, có nguyện ý giúp tôi ở Tinh vực không?”
Phó Hạo thở dài nói: “Cảm ơn ý tốt của cậu, nhưng tôi có giấc mơ âm nhạc của riêng mình, vì giấc mơ viễn vông này mà tôi đã làm ra rất nhiều chuyện không đáng, cũng làm tổn thương Tần Hồng rất nhiều, trong quá khứ thì tôi vẫn nghĩ cô ấy sẽ không bao giờ rời bỏ tôi, lần này tự mình rời đi thì nhận ra rằng không có tôi thì cô ấy vẫn có thể sống tốt.”
Trương Hợp Hoan nói: “Anh Hạo, dường như anh không thay đổi gì nhiều, anh vẫn cứ thích suy nghĩ mọi chuyện từ góc nhìn của chính mính, làm sao anh biết chị Hồng vẫn sống tốt? Làm sao anh biết được chị ấy có hạnh phúc hơn trước đây hay không? Anh có biết rằng chị ấy vẫn giữ Sky City Bar để làm gì không? Bởi vì chị Hồng lo lắng nếu có một ngày anh quay trở về thì sẽ không còn tìm thấy nhà để trở về.”
Phó Hạo khóe môi anh giật lên, anh nhanh chóng quay mặt đi bởi vì đã không còn khống chế được giọt nước mắt đang trào ra.
Quách Khải Toàn đi bộ, trong tay cầm hai gói đậu phộng ngũ vị: “Hai người uống mà không ăn gì sao.”
Trương Hợp Hoan nhìn con mắt bầm đen của anh ta mà không nhịn được mà bật cười hẳn lên.
“Cười cái gì, là do lâu rồi anh đây không vận động, chứ vài tên nhóc con đó một mình tôi cũng có thể ứng phó được.” Quách Khải Toàn lại khoác lác, ngồi xuống cạnh Trương Hợp Hoan, tự mình cân nhắc, trước giờ chưa đánh nhau bao giờ.
Trương Hợp Hoan đã chạm vào anh ta bằng một lon nước. Có thể nói Quách Khải Toàn cũng là một người chính trực, vừa nãy Quách Khải Toàn cũng xông lên mà không nói hai lời, tuy là một kẻ gian xảo trong chiến trường nhưng sau việc này cũng có thể chứng tỏ anh ta đã xem mình là bạn bè.
Phó Hạo đặt lon nước xuống, lấy từ trong túi quần ra một sợi dây thun buộc tóc lên.
Trương Hợp Hoan phát hiện bây giờ anh ta vừa gầy vừa đen.
Phó Hạo nói: “Vừa rồi cảm ơn hai người đã giúp đỡ tôi.”
Quách Khải Toàn nói: “Không cần khách sáo, bạn của Trương Hợp Hoan thì cũng là bạn của tôi.”
Phó Hạo: “Hay là chúng ta tìm một chỗ để uống đi, tôi mời mọi người.”
Quách Khải Toàn nói: “Cái này được, ngồi ngắm xe cộ qua lại với gió sông mát mẻ, bên cạnh còn có máy bán hàng tự động, khi nào ba chúng ta uống hết bia trong đó thì tự động rời đi.”
Trương Hợp Hoan nhìn thoáng qua bên máy bán hàng tự động, thấy bên trong cũng không còn nhiều lắm.
Trương Hợp Hoan giúp hai người họ giới thiệu một chút, Quách Khải Toàn khi nghe Phó Hạo là một ca sĩ, thật ra lần đầu nhìn thấy đã biết Phó Hạo là người gặp thất bại trong âm nhạc. Trong âm nhạc thì người như vậy rất nhiều, muốn làm âm nhạc nhưng không chau chuốt, nhếch nhác, lại tự cho mình tài giỏi, nhưng thị trường âm nhạc không cần nên liền biến thành bộ dạng như bây giờ.
Dù sao thì Phó Hạo cũng nhìn có vẻ nghệ sĩ hơn so với Trương Hợp Hoan, Quách Khải Toàn không biết nhiều về Phó Hạo lắm, nhưng một người đã ở độ tuổi ba mươi, sống lưu lạc đầu đường xó chợ, lại bị người khác đánh, cây đàn acoustic guitar cũng bị người ta phá hư, quá thê thảm để trở về.
Quách Khải Toàn nói: “Anh Phó hát thể loại nhạc gì?”
Trương Hợp Hoan nói: “Anh Hạo là tay guitar cừ khôi.”
Phó Hạo uống một ngụm bia nói: “Thầy Trương, lại đùa tôi rồi, ở Bình Giang thì còn có thể chứ cả nước thì tôi có trình độ nào dám so.”
Quách Khải Toàn nói: “Tôi thấy anh Phó hình như hơi quen mắt, ngày xưa có tham gia chương trình tuyển chọn nào không?” Anh ta chỉ cố ý nói vậy chứ không để Phó Hạo vào mắt.
Phó Hạo nói: “Cũng có thể, do gần đây tôi có tham gia thử giọng cho The Voice.”
Trương Hợp Hoan và Quách Khải Toàn nhìn nhau, không nghĩ đến anh ta nói bậy bạ mà vẫn trúng, càng không nghĩ đến Phó Hạo tham gia thử giọng cho The Voice.
Điều Trương Hợp Hoan quan tâm là Phó Hạo có lọt vào danh sách vòng mở đầu không.
Quách Khải Toàn nói: “Anh đến Hàng Châu vì tham gia thử giọng cho The Voice sao?”
Phó Hạo gật đầu, điều này chứng minh là anh ta đã lọt vào vòng mở đầu.
Trương Hợp Hoan âm thầm thở phào, Phó Hạo liệu có biết The Voice Of China là chương trình tạp kỹ do mình thực hiện hay không? Chắc có lẽ là không biết, tuy nhiên Tinh Vực đơn vị hợp tác, nhưng mà trên các phương tiện truyền thông chỉ thông báo là hợp tác của Youku và Blue TV là chính, và mọi người hầu hết chỉ nhớ đến Blue TV, đây là điều không thể tránh khỏi, giống như thế giới song song kia hợp tác giữa Xán Tinh và Chiết Vệ mọi người chỉ nhớ Chiết Vệ.
Quách Khải Toàn nói: “China Wave của đài truyền hình vệ tinh Bình Giang nổi tiếng hơn sao anh không báo danh tham gia thi bên China Wave?”
Phó Hạo cười nói: “Đúng là China Wave nổi tiếng hơn, thí sinh tham gia cũng có tài năng, mới vòng loại đầu đã có rất nhiều tham gia thi, cạnh tranh vô cùng khắc nghiệt, cho nên tôi nghĩ rằng chọn một chương trình ít nổi hơn, thì đối thủ cạnh tranh cũng ít hơn, biết đâu được bản thân sẽ có thêm cơ hội.”