Nghe được lời giải thích này Quách Khải Toàn đắc ý nhìn Trương Hợp Hoan.
Trương Hợp Hoan biết anh ta suy nghĩ cái gì, cười tủm tỉm với Phó Hạo nói: “Anh Hạo lần này anh lựa chọn chính xác rồi.”
Quách Khải Toàn nói: “Cạnh tranh càng khốc liệt thì độ nổi tiếng mới càng cao.”
Phó Hạo lắc đầu nói: “Tôi đã thử tham gia ở doanh trại huấn luyện rồi, sau khi đi mới phát hiện ra nhiều thí sinh rất tài năng.” Điện thoại của anh ta vang lên, Phó Hạo lấy ra, màn hình điện thoại đã bị hỏng nhưng nó không ảnh hưởng đến việc sử dụng.
“Vận Cát, tôi đang ở bên ngoài uống rượu, ồ, được, tôi trở về liền.”
Phó Hạo cúp điện thoại rồi nói với Trương Hợp Hoan: “Tôi và người bạn Vận Cát có chút việc gấp, nên tôi về trước.”
Trương Hợp Hoan nói: “Lưu lại số điện thoại đã.”
Phó Hạo do dự một chút rồi gật đầu.
Phó Hạo đi rồi, Trương Hợp Hoan và Quách Khải Toàn vẫn đang ngồi ở đó, Quách Khải Toàn đang hưởng thủ cảm giác hiện tại, điều này khiến cho anh ta nhớ lại khoảng thời gian đi du học, cũng hay ngồi ngoài đường uống bia rượu.
Trương Hợp Hoan nói: “Anh không đi à?”
Quách Khải Toàn nói: “Cậu không thấy ở đây uống bia rất thoải mái sao?”
Trương Hợp Hoan không cảm thấy, Quách Khải Toàn vừa nói vừa mở lon bia khác: “Gần đây tôi chịu rất nhiều áp lực từ công ty, chương tình China Wave liên quan đến sự sống chết của Qiyi Video của chúng tôi, nếu nó thất bại thì tôi không biết giải thích thế nào với anh trai mình.”
Trương Hợp Hoan cười nói: “Anh sẽ không thực sự xem em trở thành đối thủ chứ?”
Quách Khải Toàn lắc đầu nói: “Cái này thì không phải, dù sao thì The Voice Of China và China Wave tồn tại mối quan hệ cạnh tranh nhưng nó không lớn đến vậy, biết đâu có thể cùng thắng lợi.”
Trương Hợp Hoan vỗ vai anh ta nói: “Chắc chắn sẽ có ảnh hưởng, China Wave sẽ thất bại không phải nghi ngờ gì cả.”
“Này, lời này của cậu anh không thích nghe, anh ước cả hai đều có thể cùng thắng lợi, tại sao tên nhóc nhà cậu cứ phải giẫm đạp lên bên tôi dị?”
Trương Hợp Hoan uống một ngụm bia lớn, nhìn ánh đèn ô tô qua lại, không phải anh muốn giẫm đạp Quách Khải Toàn mà chính là do sự phát triển của thời đại là như vậy, thẩm mỹ của khán giả đã thay đổi, thì chương trình tạp kỹ cũng phải khơi gợi được hứng thú của người xem, nếu không thất bại là điều chắc chắn xảy ra.
Quách Khải Toàn thở dài: “anh rất muốn dùng 60 triệu để mang bản quyền độc quyền phát sóng mạng của “Tầm Tần Ký”, nhưng mà ban giám đốc không đồng ý chuyện này.”
“Anh trai anh không phải chủ tịch sao?”
“Bởi vậy nên đám người đó đều nhắm vào anh trai anh, nói anh ấy không biết dùng người.”
“Vậy mà anh còn muốn mua?”
“Tôi không phải lên thuyền của cậu trộm đồ.” Quách Khải Toàn nói xong thì nở một cười ngốc, anh ta đương nhiên không ngốc. Một bộ phim truyền hình bốn sao nhìn thế nào cũng thấy sẽ có khí chất nổi tiếng, 60 triều có thể mua lại bản quyền phát sóng mạng, nếu lúc trước mình dứt khoát hơn thì 90 triệu đã có thể mua đứt bộ phim.
Trương Hợp Hoan nói: “Đừng nghĩ quá nhiều, cho dù chương trình tạp kỹ không tốt thì còn phim truyền hình, một trong hai thể nào cũng phải có một cái tốt.”
“Cậu không thích anh sao, hai chương trình đều hot không phải tốt hơn nhiều à?
“Vậy chúc anh hạng mục chương trình nào cũng thành công vang dội, bao gồm cả bộ phim điện ảnh của chúng ta vào nửa cuối năm nay.”
Quách Khải Toàn nói: “Nói đến bộ phim điện ảnh này, giống như cậu đang trêu đùa anh, anh còn chưa từng thấy quá, còn quay ở Hàn Quốc, cậu cảm thấy trong nước chúng ta có khả năng thành công đến mức nào?”
Trương Hợp Hoan nói: “Thật khó để nói doanh thu ở Trung Quốc nhưng vẫn có niềm tin vào doanh thu quốc tế, cả trong và ngoài nước doanh thu phòng vé cũng phải được 100 triệu đô la Mỹ, cái này đảm bảo.”
“Cậu không nổ thì cậu sẽ chết à, bây giờ ngay cả quốc sư cũng không dám nói doanh thu phòng vé của mình đạt đến con số này, bộ phim điện ảnh “Tần Hoài Thập Tam Sai” doanh số bán vé không tốt lắm, danh tiếng cũng bình thường. Căn cứ vào ước tính của ngành thì doanh số bán vé thì cao nhất cũng chỉ 400 triệu.”
Trương Hợp Hoan lắc đầu nói: “Không chỉ nhiêu đó, tầm 600 triệu.”
“Được cho dù là 600 triệu, quốc sư mới được 600 triệu mà môt bộ phim điện ảnh tiền đầu tư không cũng phải 600 triệu.”
“Anh tin?”
Quách Khải Toàn nói: “Tin hay không là một chuyện, dù sao 200 triệu cũng không đủ đi, đạo diễn lớn, nhà sản xuất lớn, ngôi sao Hollywood, chỉ như vậy đã đủ bay mất ít nhất cũng 600 triệu, một bộ phim thanh xuân vườn trường mà có thể thu được 100 triệu đô la mỹ?”
“Anh không tin tưởng ở em sao?”
Quách Khải Toàn nói: “Tôi là một đạo diễn thất nghiệp, và nam diễn viên chính là bạn thân.”
Trương Hợp Hoan liếc anh ta một cái.
Quách Khải Toàn nói: “Tôi không có mù, đừng tưởng tôi không nhìn ra, bộ phim này là vì An Nhiên, danh xưng cô gái được tìm kiếm của cô ấy không phải là giả, nhưng ngoại trừ “Tần Hoài Thập Tam Sai” thì cô ấy còn bộ nào khác? Căn bản không thể vực được vé bán, chưa kể đến nhân vật nam chính nữa.” Quách Khải Toàn nhìn Trương Hợp Hoan cười ha ha.