Trương Hợp Hoan nói: “Anh cười cái gì, bộ em không vừa mắt anh chỗ nào à?”
Quách Khải Toàn nói: “Tôi không có ý khinh thường cậu, hai người chỉ là diễn viên mới và đạo diễn hạng ba đi đóng một bộ phim hàn quốc.”
“Không phải là phim hàn quốc, mà là phim sẽ có hai phiên bản ngôn ngữ, nhưng vì câu chuyện có bối cảnh Hàn Quốc nên em mới chọn Seoul làm địa điểm quay phim.”
Quách Khải Toàn nói: “Dù sao cũng không đầu tư nhiều lắm, tôi khuyên cậu không cần mục tiêu cao như vậy, chỉ cần đủ thu hồi phí là được.”
Trương Hợp Hoan nói: “Bây giờ em đang có 10 triệu tiền đầu tư, em và An Nhiên không lấy tiền cát xê cũng được, lấy tiền cát xê chia thành cổ tức, đầu tư cá nhân thêm 5 triệu nữa, đừng nói em không cho anh cơ hội, còn có 5 triệu nữa, anh muốn bỏ hay không?”
Quách Khải Toàn nói: “Không phải nói là 30 triệu sao, bộ phim này đồng tác giả chỉ có 20 triệu?”
Trương Hợp Hoan nói: “kịch bản ban đầu không phải đầu tư sao? Tiền cát xê không tính là đầu tư? Vậy còn tiền sản xuất âm nhạc cũng không tính luôn à? Không có 5 triệu đầu tư của anh thì người em này vẫn có thể tự làm được.”
Quách Khải Toàn nói: “Tên nhóc nhà cậu thật ác, bộ phim điện này chỉ cần 10 triệu là đủ rồi, tôi đầu tư 5 triệu, cậu còn kéo nhiều người đầu tư khác thêm 10 triệu, vậy bây giờ cậu đã có lãi rồi.”
Trương Hợp Hoan nói: “Nếu anh vẫn cảm thấy chưa ưng ý thì em đem bán bản quyền phát sóng mạng bộ phim này cho Qiyi Video.”
Quách Khải Toàn kinh ngạc nhìn anh, đang đoán xem cậu ta có tính kế gì không: “Cậu tính bán bao nhiêu tiền.”
“10 triệu đi.”
“Cậu cho tôi là đồ ngốc sao, cậu bán độc quyền phát sóng mạng 10 triệu nếu tôi thực sự ký hợp đồng thì ban giám đốc của Qiyi sẽ không giết tôi chứ.”
Trương Hợp Hoan nói: “Chi nhánh ở Seoul là hợp tác của công ty chúng ta, bản quyền phát sóng bán bao nhiêu thì cũng có phần chia hoa hồng của anh, em nói anh sao như khuỷa tay quay ra ngoài vậy, công ty của chúng ta và Qiyi Video thì cái nào trọng yếu hơn anh phải biết chứ?”
Quách Khải Toàn nói: “Chính vì chuyện này nên cậu bán 10 triệu tôi cũng không mua được, nó rất nhạy cảm, không thể làm.”
Trương Hợp Hoan nói: “Thôi anh không cần thì em bán cho Youku.”
“Hứa Minh Phong cũng không phải kẻ ngốc, anh ta sẽ chịu bỏ ra 10 triệu để mua bản quyền phát sóng mạng sao?”
Trương Hợp Hoan nói: “Bây giờ có thể không, nhưng đợi đến khi The Voice Of China phát sóng nói không chừng sẽ được, dù sao cũng không cần bán vội.”
Quách Khải Toàn nói: “Nếu cậu đã chắc chắn như vậy thì không cần bán vội, chờ khi phim điện ảnh ra, nếu doanh thu phòng vé được 100 triệu đô la thì khi đó anh ra giá 30 triệu mua độc quyền phát sóng mạng phim này.”
Trương Hợp Hoan nói: “Một lời đã định, dù sao anh cũng kiếm tiền được cả trong lẫn ngoài.”
Quách Khải Toàn bĩu môi, nghĩ rằng nếu cậu có thể bán được 100 triệu đô la mỹ, tôi sẽ ăn luôn cái máy bán hàng tự động này, nhưng đây chỉ là những lời nói trên môi thôi, làm người thì không nên cái gì cũng nói ra.
Blue TV và Youku vì muốn tiết mục thu lại hiệu quả, nên đã liên kết tạo ra một trại huấn luyện, tại đây là huấn luyện nội bộ, học viên nhập học ở đây có thể được đào tạo bài bản và chuyên nghiệp.
Trương Hợp Hoan đến trại huấn luyện trước thăm Nhâm Thuần.
Nhâm Thuần được tuyển thẳng nên không tham gia buổi thử giọng, bởi vì nhan sắc nổi bật nên cô ấy được các học viên chú ý đến, không chỉ vậy gần đây có không ít các công ty đĩa nhạc cũng đến tìm hiểu thăm dò, có công ty còn theo dõi Nhâm Thuần.
Nhâm Thuần vừa kết thúc lớp học dạy kèm, nhìn thấy Trương Hợp Hoan đến thăm mình, cô rất bất ngờ, tay ôm tài liệu giảng dạy chạy ra đón tiếp: “Trương tổng, sao anh lại đến đây?”
Trương Hợp Hoan cười nói: “Tôi đến Hàng Châu, đương nhiên phải quan tâm đến nghệ sĩ của công ty mình rồi, thế nào? Cô đã thích ứng với sinh hoạt ở đây chưa?”
Nhâm Thuần nói: “Cảm ơn Trương tổng đã quan tâm, rất tốt. Nhưng có vẻ như những người được tuyển thẳng như tôi rất ít, đa số mọi người đều thi vòng tuyển chọn rồi nhập học, nên bọn họ cho rằng tôi có người chống lưng.”
Trương Hợp Hoan trong đầu nghĩ cô bé này thật ngây thơ, đúng là có người chống lưng mà, nếu không có mối quan hệ hợp tác của Tinh Vực, cô không có khả năng được tuyển thẳng đâu.
Hai người đang nói chuyện thì ba mẹ của Nhâm Thuần đến, cùng con gái đến đây nên mấy ngày này đều đang ở Hàng Châu.
Nhâm Đương Hành thấy Trương Hợp Hoan liền chạy đến bắt tay anh: “Trương tổng, hôm qua tôi nghe tiểu Thuần nói cậu cũng đang ở Hàng Châu, đang muốn liên lạc với cậu gặp mặt.”
Trương Hợp Hoan nói: “Nhâm tổng không cần khách khí.”
“Tiểu Thuần gần đây tiến bộ rất nhiều, cũng nhờ vào Trương tổng chiếu cố nó, như vậy đi, chúng ta cùng đi ăn trưa, tán gẫu một chút.”
Trương Hợp Hoan cười nói: “Nhâm tổng, buổi chiều tôi còn phải về Nam Giang, sợ không kịp ăn trưa rồi.”
Nhâm Đương Hành nói: “Việc ghi hình sẽ được tổ chức ở đây, Trương tổng không ở lại đây chỉ đạo sao?”