Gần đây đúng là giữa bọn họ xảy ra một số việc, không ở cùng trong một khoảng thời gian dài, cảm thấy có rất nhiều lời muốn nói. Nhưng khi ở chung một chỗ thì thấy lời nào cũng dư thừa, thầm lặng tựa vào nhau như vậy là đủ rồi, cả hai đều biết đối phương muốn gì.
Nhìn thấy Ngọc Mặc xả thân nghĩ cách cứu nữ sinh củ học viên trên màn ảnh, Sở Thất Nguyệt nói: “Nếu gặp hoàn cảnh nguy hiểm, anh có để cho em đi không?”
Trương Hợp Hoan nói: “Trời sập thì có anh gánh.”
Sở Thất Nguyệt gật đầu, chủ động nắm tay anh.
Phòng bán vé của “Tần Hoài Thập Tam Sai” rất kém, căn cứ vào các chuyện gia dự đoán, có lẽ bộ phim này chỉ đạt được doanh thu tầm 400 triệu, đối với một bộ phim nhựa được đầu tư khủng thì có vẻ đây chính là lỗ lớn.
Tuy đạo diễn Chương và Tân Họa đã kết thúc hợp đồng, nhưng bộ phim này vẫn là tác phẩm của ông ấy, danh tiếng và doanh thu phòng vé là hai đường thẳng song song với nhau. Ông ấy cũng không thể không quan tâm, đặc biệt là khi tung cảnh hậu trường, đồng thời đưa tin về những người sáng tạo chính của bộ phim có ảnh hưởng đến quảng bá.
Bao gồm cả “Super star Entertainment” của đài truyền hình vệ tinh Bình Giang, An Nhiên với tư cách là diễn viên chính thì cũng tham gia vào hoạt động của chương tình với người sáng tạo chính. Toàn bộ tổ chế tác hy vọng thông qua sự cố gắng của họ có thể khiến doang thu phòng vé tăng lên.
Chương trình tạp kỹ vào ngày thứ bảy, đạo diễn Chương mời Trương Hợp Hoan cũng có lý do chính đáng do Trương Hợp Hoan cũng là một trong những người sáng tác ra “Tần Hoài Thập Tam Sai”, trong đoàn anh đảm nhận vai diễn viên đóng thế nhưng lên màn ảnh thì đã bị cắt đi toàn bộ.
Trương Hợp Hoan vui vẻ nhận lời mời, An Nhiên nói cho anh chuẩn bị tiết mục trình diễn ca khúc “Radio tình ca”, MV cũng đã được quay xong, tiết mục sẽ được phát sóng.
Là giám đốc của bộ phận phát triển và cải cách của đài truyền hình Nam Giang thì Trương Hợp Hoan phải thường xuyên tham gia các chương trình và viết báo cáo.
Tuy biết rằng đài trưởng Tôn sẽ phê duyệt nhưng vẫn là nên làm đúng thủ tục.
Trở lại đài truyền hình Bình Giang để ghi hình một chương trình sau hơn một tháng, Trương Hợp Hoan quyết định không gặp những người đồng nghiệp đang trong thời gian đào tạo.
Chương trình tạp kỹ của họ được quay ở trường quay số ba, trong khi đó chương trình quảng bá cho China Wave thì được quay ở trường quay số một.
Trương Hợp Hoan đi qua cửa của trường quay số một thì thấy có rất nhiều bảo vệ, bởi vì “China Wave” là chương trình quan trọng trong sáu tháng cuối năm của đài truyền hình Bình Giang, cho nên toàn bộ quá trình quay đều bảo mật, chỉ có nhân viên mới có thể vào, không phận sự miễn vào.
Trương Hợp Hoan đi ngang qua trường quay số một, nhìn thoáng vào phía trong nên liền bị bảo vệ trừng mắt liếc.
Cuộc chiến chương trình tạp kỹ mùa hè chưa bắt đầu nhưng mà mùi thuốc súng đã bay nồng nàn.
Trương Hợp Hoan lắc đầu rồi tiếp tục đến trường quay số ba, nghe phía sau có người gọi anh, Trương Hợp Hoan xoay người lại nhìn thì ra đó là chủ nhiệm củ đài truyền hình Bình Giang Lý Vân Phi.
Trương Hợp Hoan cười nói: “Chủ nhiệm Lý, sao ông còn chưa vào trong?” Việc quay China Wave là việc rất quan trọng, ông ta là chủ nhiệm đài thì không phải nên ở bên trong giám sát sao?
Lý Vân Phi nói: “Việc quay đã có đạo diễn phụ trách ở đây rồi nên tôi đi qua trường quay số ba xem bản ghi âm của mọi người.” Ông ấy biết rằng “Super star Entertainment” đã mời đoàn làm phim “Tần Hoài Thập Tam Sai”, nhưng bay giờ ông ấy mới biết Trương Hợp Hoan cũng là một trong số người của đoàn phim.
Lý Vân Phi đã xem qua “Tần Hoài Thập Tam Sai” nhưng không thấy Trương Hợp Hoan xuất hiện trong bộ phim điện ảnh này, có chút tò mò nói: “Tiểu Trương, giờ mới biết cậu cũng tham gia diễn xuất, trong bộ phim này cậu diễn vai nhân vật nào?”
Trương Hợp Hoan nói: “Tôi chỉ là diễn viên thay thế, không có cơ hội tỏa sáng.”
Lý Vân Phi nói: “Tôi biết rồi, là anh hùng vô danh!”
Trong lòng Trương Hợp Hoan nói rằng có thể ông sẽ không biết được rằng tôi đóng thế vai diễn viên nam chính, còn đóng phân đoạn gợi cảm nóng bỏng. Thật ra bản thân anh cũng không thích đóng những cảnh phản cảm như vậy, nhưng mà khi bắt đầu diễn tâm tình của anh đã thay đổi. Anh cho rằng đạo diễn Chương không nên cắt đoạn này đi, dù sao cũng là tâm huyết của anh dồn vào diễn xuất.
Lý Vân Phi ngoài miệng thì nói đã hiểu, nhưng lại với tinh thần đập nồi hỏi lại: “Trong phim cậu đóng thế nhân vật nào?”
Trương Hợp Hoan nói: “Nhân vật nam chính.”
“Nhân vật nam chính không phải người nước ngoài sao?” Lý Vân Phi nửa tin nửa ngờ vực nhìn Trương Hợp Hoan, cảm giác lời nói của tên nhóc này không mấy câu là thật.
Trương Hợp Hoan nói: “Tình huống cụ thể ra sao thì tôi không rõ, dù sao cũng sắp gặp đạo diễn Chương, việc tôi đóng thế cũng là do ông ấy tự quyết định, nếu không tin ông có thể hỏi ông ấy. Về mảng phim điện ảnh tôi cũng không rành, đều tự dựng phim, cũng không biết bị đạo diễn Chương đưa đi đâu hay là người nào?”
Lý Vân Phi cười ha ha nói: “Được, tôi sẽ hỏi sau.”