Đại Vận Thông Thiên ( Dịch Full )

Chương 1431 - Chương 1431: Không Phải Tình Cờ (1)

Chương 1431: Không phải tình cờ (1) Chương 1431: Không phải tình cờ (1)

An Nhiên liều lĩnh tách khỏi đám đông lao về phía Trương Hợp Hoan, Trương Hợp Hoan giang tay ôm lấy cô ấy vào lòng, chân của cậu hoàn toàn mềm nhũn. Từ lúc chào đời tới nay cậu chưa bao giờ sợ hãi đến vậy, cho dù bản thân cậu có đứng trước cái chết cũng không hoảng sợ thế này. Điều đó đủ để chứng minh địa vị của An Nhiên ở trong lòng cậu.

Lực lao tới của An Nhiên đẩy ngã cậu xuống đất, cô ấy nằm sấp trên người cậu, còn cậu thì siết chặt lấy An Nhiên.

Giọng nói của An Nhiên run rẩy: "Em nghe nói có người nhảy lầu giáng xuống một chiếc xe, em... em lo rằng chiếc xe kia là anh."

Đôi mắt xinh đẹp lặng lẽ liếc nhìn chiếc xe biến dạng nghiêm trọng kia, cô ấy nhận ra biển số của chiếc xe xui xẻo này là của Trương Hợp Hoan. Nghĩ tới mà phát sợ, nếu như Trương Hợp Hoan xuống xe chậm thêm một chút nữa, có lẽ cậu sẽ bị đập chết ngay trong xe, An Nhiên ôm chặt Trương Hợp Hoan, dịu dàng nói: "Đừng sợ, em ở đây, có em đây rồi."

Xung quanh có đèn flash sáng lên, là phóng viên kịp thời chạy đến đang chụp một số bức ảnh mang tính thời sự tại hiện trườngm Xe cảnh sát chạy tới, xe cứu thương cũng chạy tới, nhân viên cấp cứu kiểm tra người đàn ông té lầu kia, phát hiện anh ta đã không còn thở, bèn ra hiệu cho khách sạn nên liên hệ nhà tang lễ.

Về đến khách sạn, Trương Hợp Hoan hỏi vừa rồi An Nhiên đã đi đâu? Tại sao ở trong phòng mà cũng không nghe điện thoại?

An Nhiên nghe cậu nói gọi nhiều cuộc điện thoại cho mình như vậy thì vội lôi điện thoại ra. Cô ấy liếc nhìn, phát hiện điện thoại vẫn ổn, không hiểu tại sao Trương Hợp Hoan lại không thể gọi được.

Vì thế Trương Hợp Hoan gọi lại lần nữa cho An Nhiên ngay trước mặt cô ấy, lần này điện thoại đã reo.

Trương Hợp Hoan biết An Nhiên không nói dối mình, chắc chắn vừa rồi điện thoại của cô ấy đã gặp trục trặc, có điều mọi chuyện quá trùng hợp. Nghe nói khi nãy An Nhiên mới ăn cơm cùng Phương Minh Như, Trương Hợp Hoan chợt cảm thấy hơi thấp thỏm. Mc dù Phương Minh Như đã biết chuyện của cậu từ trước, nhưng dù sao cũng rất lúng túng, thực sự mong muốn mẹ Thất Nguyệt chấp nhận An Nhiên là điều hết sức viển vông.

Hai người đến sảnh chính, quản lý khách sạn đang nói gì đó với viên cảnh sát phụ trách điều tra hiện trường. Nhìn thấy An Nhiên quay lại, một nữ cảnh sát trong số đó bước đến, hỏi cô ấy: “Cô An phải không?”

An Nhiên gật đầu, gần đây cô ấy trở nên nổi tiếng, rất ít người không biết đến cô ấy.

Nữ cảnh sát hỏi: “Cô có quen người té lầu ở bên ngoài không?”

An Nhiên lắc đầu, thực ra cô ấy cũng không rõ rốt cuộc người té là ai. Hiện trường máu me như vậy, cô ấy vốn không dám nhìn nhiều.

Trương Hợp Hoan nói: “Xin chào, chiếc xe bị đập nát bên ngoài là của tôi.”

Nữ cảnh sát nói: “Hai vị có thể hợp tác giúp chúng tôi điều tra không?”

“Đương nhiên là được, trùng hợp công việc bên phía cảnh sát là nghĩa vụ của chúng tôi.”

Không lâu sau, mọi chuyện đã sáng tỏ, người vừa nãy đã rơi xuống từ phòng của An Nhiên. Từ lúc hẹn đi ăn đến bây giờ, An Nhiên vẫn chưa kịp quay về phòng, hơn nữa cô ấy ở một mình, sao trong phòng có thể có người khác? Đây là trách nhiệm của quản lý khách sạn rồi.

Nhìn từ góc độ khác, chắc chắn chuyện này không phải tình cờ. Nếu An Nhiên không đi ăn, cô ấy rất có thể sẽ bắt gặp kẻ đột nhập này, thật khó tưởng tượng ssu đó sẽ xảy ra chuyện gì.

Phía cảnh sát ghi chép xong, tỏ ý hai người có thể quay về nghỉ ngơi rồi. Đợi khi họ điều tra ra thân phận người chết thì sẽ thông báo với hai người đầu tiên.

Trong phòng xảy ra chuyện thế này nên đương nhiên An Nhiên không thể ở tiếp. Đối với khách quý như cô ấy, khách sạn rất coi trọng, hơn nữa chuyện này vốn có liên quan đến khách sạn. Bên phía khách sạn ngỏ ý rằng sẽ miễn toàn bộ phí khách sạn cho An Nhiên, còn chuẩn bị riêng hai phòng dành cho khách quý cho hai người.

Trong suy nghĩ của Trương Hợp Hoan, cậu không muốn ở đây tiếp nữa, không những đã xảy ra án mạng như vậy mà còn vì Phương Minh Như cũng ở đây.

An Nhiên biết suy nghĩ của cậu nên đề nghị đổi một khách sạn khác, dù sao gần đây cũng có rất nhiều khách sạn.

Trương Hợp Hoan nghĩ một hồi, bây giờ đổi khách sạn ở nơi này cần ba nghìn tệ, hơn nữa Phương Minh Như đã biết mình đến, nếu không đi chào hỏi thì cũng không được, vì thế cậu quyết định ở lại.

Sau khi sắp xếp xong xuôi đã là một giờ sáng, xảy ra chuyện này khiến An Nhiên rất sợ hãi. Trương Hợp Hoan cũng không dám để cô ấy ngủ một mình, đúng lúc này, An Nhiên nhận được điện thoại của Phương Minh Như, thì ra bà ấy cũng nghe chuyện có người nhảy lầu từ phòng của An Nhiên, vì thế có lòng gọi điện tới hỏi thăm.

An Nhiên bảo với bà ấy rằng mình không sao, vừa rồi kiểm tra hành lý cũng không thấy mất gì.

Phương Minh Như hỏi cô ấy có phải Trương Hợp Hoan đến rồi không.

Bình Luận (0)
Comment