Đại Vận Thông Thiên ( Dịch Full )

Chương 426 - Chương 426: Tham Quan Đến Rồi (3)

Chương 426: Tham quan đến rồi (3) Chương 426: Tham quan đến rồi (3)

“Không vội!” Tôn Tạo cũng không tiếp tục lưu lại, ra vẻ mình có việc phải trở về. Ông cảm thấy bản thân có chút bị động.

Sau khi ông rời khỏi, cảm xúc của An Nhiên cũng hoàn toàn bình phục. Nhìn một chút danh thiếp của Tôn Tạo rồi hỏi Trương Hợp Hoan ông ta đang làm gì?

Trương Hợp Hoan nói ra chuyện Tôn Tạo muốn mua lại bản quyền, An Nhiên vừa nghe lập tức nóng nảy: “Cậu muốn bản bản quyền? Vì sao không nói với tôi?”

Trương Hợp Hoan vui vẻ: “Thầy An, chuyện này có liên quan gì đến cô?”

“Sao lại không liên quan đến tôi. Tôi đặc biệt thích bộ phim này, nếu cậu muốn bán bản quyền thì bán cho tôi đi.”

“Tôi bán cho cô?”

An Nhiên đánh một chút lên đầu vai anh: “Tôi là nói cậu bán bản quyền bộ kịch này cho tôi!”

Trương Hợp Hoan nói: “Tôi tạm thời còn chưa có quyết định.”

“Ông ta nói với cậu bao nhiêu tiền?”

Trương Hợp Hoan cảm thấy bàn chuyện này trước mặt nhiều người không thích hợp, đề nghị rời khỏi rồi nói sau.

Rời khỏi hiện trường thu, An Nhiên nhịn không được: “Cậu nói mau.”

Trương Hợp Hoan nói ra giá của Tôn Tạo, An Nhiên nói: “Vậy khác nào ăn cướp? Trương Hợp Hoan, cậu sẽ không vì chút tiền đó mà động tâm chứ?”

Trương Hợp Hoan cười nói: “Tôi không tính bán cho ông ta. Ông ta ra giá quá thiếu tôn trọng với tác giả sáng tác."

An Nhiên nói: “Bán cho tôi, tôi ra một triệu.”

Trương Hợp Hoan nhìn cô một cái.

An Nhiên rụt rè nói: “Ít sao? Tôi lại thêm một chút, nhiều nhất tôi chỉ có thể đưa ra một triệu ba, đây là toàn bộ tiền của tôi.”

Trương Hợp Hoan thở dài nói: “Bàn tiền quá dung tục.”

An Nhiên nói: “Cậu không dung tục thì sao lại nghĩ đến chuyện bán bản quyền?”

“Có nhầm hay không vậy, là người ta tìm tới cửa, không phải tôi muốn bán. Bởi vì bộ kịch này có chút hot, cho nên ngay cả Đài giao thông cũng bắt đầu đánh chủ ý bản quuyền với tôi. Chẳng qua là không một ai có thành ý.”

“Tôi có thành ý, tôi đưa toàn bộ tiền cho cậu.”

Trương Hợp Hoan cười nói: “Cô cho rằng tôi chưa từng nhìn thấy tiền sao.”

“Vậy đến cuối cùng cậu muốn bao nhiêu? Cậu dứt khoát cho tôi một cái giá, để tôi nghĩ biện pháp được không.”

Trương Hợp Hoan đánh giá cô một chút, An Nhiên theo bản năng che ngực: “Trương Hợp Hoan, cậu đừng có mà có chủ ý khác!”

Trương Hợp Hoan cười nói: “Cô không nhắc nhở tôi tôi còn thật không nghĩ tới đó. Thầy An, hay là cô có ý với phương diện này?”

An Nhiên giơ chân đá cậu: “Đi chết đi. Dám đùa giỡn lưu manh với tôi, tôi là giáo viên của cậu đó!”

Trương Hợp Hoan nói: “Đừng nháo, làm chuyện tốt lại giống như là đang nói lời ong tiếng ve, có đói bụng không?”

An Nhiên gật gật đầu.

“Đi, đi ăn cơm với tôi?”

“Nói rõ trước, tôi không ăn lẩu cay.”

“Sao vậy? Phía dưới chịu không nổi?”

“Tôi giết cậu, Trương Hợp Hoan!”

An Nhiên phát hiện chỉ cần Trương Hợp Hoan bỏ tiền mời cô ăn cơm, nhất định chính là món ăn đường phố. Hôm nay dẫn cô đi ăn mỳ gà xé. Loại quán nhỏ như thế này đổi thành cô ngày thường nhất định sẽ không đi vào.

Trương Hợp Hoan gọi hai tô mỳ, nửa con gà xé, một phần gỏi trộn, lại gọi thêm hai chai bia.

An Nhiên nhìn thấy thứ giống như lòng vịt trong món gỏi trộn, thắc mắc hỏi: “Đây là cái gì?”

“Lòng gà non (ở đây tác giả nói bộ phận lòng bao bọc trứng).”

An Nhiên vội vàng bỏ xuống: “Ghê tởm!”

Trương Hợp Hoan nói: “Logic của cô rất kỳ quái, trứng lộn cô có thể ăn ngon lành, lòng gà non lại không dám ăn?”

An Nhiên nói: “Không giống nhau.”

Trương Hợp Hoan đáp trả: “Có cái gì không giống nhau, chính là quan hệ thai nhi và tử cung mà thôi.”

“Cậu đừng làm tôi ghê tởm nữa, tôi còn chưa có ăn cơm đâu.”

Trương Hợp Hoan nói: “Đang nói chuyện tri thức với cô đấy chứ. Cô thân là một giống cái lại không biết thường thức sinh lý cơ bản.”

An Nhiên cười mắng: “Cút, tôi cũng không có đẻ trứng.”

Trương Hợp Hoan lại đáp trả: “Cũng có sinh nở mà.”

An Nhiên như hổ rình mồi trừng cậu, cái mặt dày này của Trương Hợp Hoan vốn không có thời điểm xấu hổ, khui nắp bia: “Hai ngày này không tới, có chuyện gì vậy? Tôi có chút lo lắng cho cô.”

“Không có gì!” An Nhiên bảo cậu cũng rót cho bản thân một ly.

“Lát nữa cô còn phải lái xe.” Trương Hợp Hoan thấy sắc mặt cô không tốt, không định để cô uống rượu.

An Nhiên nói: “Bảo cậu rót cậu cứ rót, nói nhiều lời thừa như vậy làm gì.”

Trương Hợp Hoan nói: “Không thì lấy cho cô một chai không lạnh.”

“Tôi uống không lạnh làm gì?”

“Cô không phải đến ngày đó sao?”

An Nhiên đỏ hồng mặt nói: “Cậu nghĩ đi đâu vậy.” Rồi cầm lên chai bia tự rót cho mình, một hơi uống cạn.

Trương Hợp Hoan nói: “Tửu lượng tốt, bội phục.”

An Nhiên nói: “Nói chuyện chính sự đi, cậu có bán bản quyền hay không?”

Trương Hợp Hoan ăn lòng gà non: “Hương vị rất ngon, cô thử đi.”

“Tôi hỏi cậu bao nhiêu tiền thì bán?”

“Thầy An, có thể nói nhỏ một chút hay không. Người khác không biết còn tưởng tôi là vịt đó.”

Bình Luận (0)
Comment