Đại Vận Thông Thiên ( Dịch Full )

Chương 429 - Chương 429: Tặng Cho Cô (2)

Chương 429: Tặng cho cô (2) Chương 429: Tặng cho cô (2)

Hiện tại An Nhiên đem toàn bộ công việc dự báo thời tiết trực tiếp đưa cho Trương Hợp Hoan. Cô ngược lại một thân rảnh rỗi, lén cùng Sở Thất Nguyệt hàn huyên trong chốc lát, nói cho Sở Thất Nguyệt biết địa điểm ăn tối cô đã đặt xong rồi.

Sở Thất Nguyệt cũng không khách khí với cô.

Trương Hợp Hoan trực tiếp lúc chạng vạng, nhận được tin tức của Sở Thất Nguyệt, cô và An Nhiên đã ở bãi đỗ xe chờ.

Trương Hợp Hoan đơn giản thu dọn một chút, đi đến bãi đỗ xe, nhìn thấy hai người trong ở con Porsche Cayenne của An Nhiên, Sở Thất Nguyệt ngồi ở ghế phụ, cho nên Trương Hợp Hoan chỉ có thể ngồi ở phía sau.

An Nhiên cười nói: “Có muốn tôi tránh đi một chút không?”

Trương Hợp Hoan cười nói: “Vợ chồng già rồi, không cần phải tránh đi.”

Sở Thất Nguyệt nói với An Nhiên: “Tôi đã nói rồi, anh ấy chính là cái đức tính này. Ai là vợ chồng già với anh? Em cảm thấy chúng ta chính là bạn bè bình thường.”

Trương Hợp Hoan nói: “Anh không cần em cảm thấy, anh chỉ cần bản thân anh cảm thấy là được.”

An Nhiên không nhịn được cười, khởi động xe hơi chạy ra khỏi bãi đỗ xe.

Trên đường đi đến khách sạn, Sở Thất Nguyệt và An Nhiên tán gẫu không ngừng. Trương Hợp Hoan ngay cả mồm cũng không chen vào được. Phát hiện hai người các cô đúng thật là có tiếng nói chung. Từ quần áo đến túi sách, đến đồ trang điểm, càng tán gẫu càng hợp. Trương Hợp Hoan ý thức thì ra mình mới là bóng đèn.

Trương Hợp Hoan phát hiện một túi quà ở ghế sau, nhàn rỗi không có việc gì làm lặng lẽ lấy lại nhìn thoáng qua. Sở Thất Nguyệt từ kính chiếu hậu thấy được: “Đừng động, bên trong là quà em tặng cho An Nhiên.”

Trương Hợp Hoan nói: “Quà tặng gì?”

An Nhiên đã đến nhà hàng tư gia tên là Thanh Trúc viên. Đỗ xe xong, Sở Thất Nguyệt để Trương Hợp Hoan cầm túi quà đến, đưa cho An Nhiên.

An Nhiên vừa thấy thì bảo đây là mẫu túi da rắn mới nhất của Bulgari, hiện tại ở trên thị trường đã không còn hàng. Cô trước đó có tán gẫu với Sở Thất Nguyệt, không thể ngờ được Sở Thất Nguyệt vẫn còn nhớ. Ánh mắt bất ngờ sáng lên: “Thất Nguyệt, cô quá khách khí rồi, tôi làm sao có thể nhận được quà của cô.”

“Thích thì hãy nhận lấy.”

Trương Hợp Hoan đã xuống xe, rất ân cần mở cửa xe cho Sở Thất Nguyệt, sau đó lại đi mặt khác xe giúp An Nhiên mở cửa.

An Nhiên là khách quen nơi này, Thanh trúc viên rất đặc sắc, là một đình viện kiểu Trung tuyệt mỹ, bên trong chỉ có ba cái bàn. Người bình thường phải đặt trước, trên cơ bản là không tiếp đãi khách lạ, vừa vặn hôm nay còn trống một bàn.

Sở Thất Nguyệt rất thích toà đình viện này, để cho Trương Hợp Hoan giúp cô chụp vài tấm hình, lại cùng chụp với An Nhiên mấy tấm.

Trình độ chụp ảnh của Trương Hợp Hoan cũng không tệ, An Nhiên cũng là lần dầu tiên phát hiện cậu có kỹ năng này, cũng muốn đưa điện thoại để cậu chụp giúp mấy tấm. Cùng là điện thoại di động, những được Trương Hợp Hoan chụp ra rõ ràng rất có hơi thở văn nghệ.

An Nhiên rất thích chụp ảnh, chỉ là trình độ không tốt. Trước mặt Sở Thất Nguyệt cũng không tiện xin chỉ bảo, chỉ là hỏi Trương Hợp Hoan am hiểu chụp gì? Phong cảnh hay là nhân vật?

Trong lòng Trương Hợp Hoan nói là am hiểu chụp cơ thể con người, nhưng mà không thể nói.

Cách bài trí theo phong cách mới của Trung Quốc, thông qua cửa sổ kính trong suốt phía nam của căn phòng, có thể nhìn thấy toàn bộ cảnh sắc ở bên ngoài đình viện. Màn đêm vừa mới buông xuống, ngọn đèn trong đình viện đúng lúc thắp sáng.

Sở Thất Nguyệt nói: “Nơi này không tệ, rất thơ mộng.”

Trương Hợp Hoan nói: “Bao bì có đẹp đến đâu, cuối cùng vẫn phải cần xem nội dung. Cái này giống như phụ nữ khoác lên mình hàng hiệu thời trang, cũng không nói được cô ấy là tốt hay xấu.”

Sở Thất Nguyệt nói: “Đừng nói nữa, phá hư bầu không khí.”

Trương Hợp Hoan nói vui: “Anh không nói nữa, hai vị công chúa định uống gì?”

An Nhiên nói: “Gần đây bụng của tôi không thoãi mái, sẽ không uống. Hôm nay sẽ vì hai người làm tốt công việc phục vụ.”

Sở Thất Nguyệt nói: “Tửu lượng của tôi cũng không tốt, bất quá tôi có thể uống cùng cô một chút.”

An Nhiên để cho Trương Hợp Hoan tự gọi. Trương Hợp Hoan nhìn menu rượu, Mao Đài năm sao cũng dám bán hơn hai ngàn, càng lật về sau càng không có rượu rẻ. An Nhiên bảo cậu đưa menu rượu qua, chọn bình rượu Mao Đài ngon nhất.

Căn cứ vào giới thiệu của An Nhiên, chủ nơi này được mời từ Hỗ Hải đến. Nhà hàng ông từng làm đã được chứng nhận Michelin ba sao. Trương Hợp Hoan không quan tâm đến chứng nhận ba sao này. Dù sao cái tiêu chuẩn chứng nhận kia là từ nước ngoài, để cho người nước ngoài đánh giá đồ ăn Trung Quốc chính là một chuyện rất phá hoại.

Thức ăn cực kỳ tinh xảo, vị không tồi, nhưng là số lượng rất ít. Phương diện này dựa trên đặc điểm của ẩm thực Kaiseki Nhật Bản, mọi thứ đều là một ngụm nhỏ, không đủ no.

Bình Luận (0)
Comment