Chỗ Kiều Thắng Nam đang công tác của tập đoàn Thiên Đại cậu cũng biết, nhưng mà cậu chưa bao giờ đến, chủ yếu là sợ gây bất tiện cho công việc của cô.
Thỉnh thoảng gửi cho cô vài đoạn tin nhắn, không phải là muốn gặp mặt cô mà để cô biết trên đời này còn có một người quan tâm đến cô.
Trương Hợp Hoan cho rằng hiện tại Kiều Thắng Nam rất cô đơn. Tuy rằng cô cũng không trả lời tin nhắn của mình, nhưng chắc chắn cô sẽ nhìn thấy. Chỉ cần nhìn thấy thì đầu mùa đông này có lẽ sẽ cảm giác có một tia ấm áp.
Trương Hợp Hoan đến nơi cũng đã chín giờ tối. Bài trí của quán bar đã thay đổi, bảng hiệu cũng không giống trước. Từ Thời gian đã qua đổi sang Castle in the Sky.
Trương Hợp Hoan nhìn thấy mấy chữ này không khỏi cười phá lên, Phó Hạo làm vậy như có chút xâm quyền
Đi vào quán bar, hai bên cầu thang dẫn xuống tầng hầm đổi thành hai đường đèn led. Trương Hợp Hoan biết Phó Hạo là người yêu thích âm nhạc từ trong xương cốt, anh ta mở quán bar bình thường sẽ đặt lợi nhuận ở vị trí thứ hai.
Quán bar này mấy ngày nay đang trong giai đoạn chuyển đổi thử, khách không nhiều lắm. Trương Hợp Hoan vừa vào cửa đã bị Phó Hạo thấy được. Phó Hạo mặc quân phục, để tóc dài một đường đi từ từ đến đón. Hai tay chắp lại làm ra động tác cúng bái về phía Trương Hợp Hoan: “Chào thầy Trương.”
Trương Hợp Hoan cười ha ha nắm lấy tay Phó Hạo: “Phó đại sư đừng khoa trương như vậy.”
Lúc này Tần Hồng cũng đi đến, cô đến cùng Phó Hạo. Thì ra quán bar nhạc của Phó Hạo ở Bằng Thành kinh doanh không ổn nên đã đóng cửa, mọi người đã chuyển nhượng rồi.
Sau đó, Phó Hạo và Tần Hồng thương lượng một chút, xác định Bằng Thành không có thổ nhưỡng, âm nhạc nếu tiếp tục ở lại quê nhà, nếu muốn sống sót thì phương pháp tốt nhất chính là mở lớp dạy nhạc. Nhưng Phó Hạo là người theo đuổi âm nhạc, anh không cam lòng cả đời này sống như vậy, muốn thừa dịp tuổi trê thử lại một lần. Nếu không thành công, anh sẽ thành thành thật thật đi theo Tần Hồng về nhà sinh con, sống qua ngày.
Tần Hồng vì để anh thực hiện ước mơ, quyết tâm bỏ sự nghiệp ở Bằng Thành, cùng anh ta đi đến Nam Giang. Theo ý định ban đầu của cả hai, là trước tiên làm một quán bar trước. Kết quả liền trùng hợp như vậy, trải qua thời gian chuyển nhượng, bọn họ dùng cái giá không cao có được quán bar này, sau đó cải tạo trang hoàng.
Từ lúc quán bar gặp chuyện không may, Chu Tiết vẫn luôn nhàn rỗi. Nghe nói nơi này có tuyển nhân viên, ôm thái độ đi thử một lần đến phỏng vấn. Không ngờ được ông chủ là người Bằng Thành. Cậu ta thử hát hai bài, một là “Bạn cùng bàn” hai là “Người anh em giường trên.”
Phó Hạo nghe xong liền cảm giác ca khúc thứ hai là của Trương Hợp Hoan viết. Gọi Chu Triết đến hỏi thì đúng là cậy. Chu Triết nói cậu và Trương Hợp Hoan là bạn tốt, cho nên mới có cuộc gọi vừa rồi.
Phó Hạo giới thiệu ba người bạn cho Trương Hợp Hoan. Một là Tiểu Chuỵ, là tay trống nổi danh Nam Giang, cũng là bạn học của Phó Hạo. Tay chơi bass là Đường Vân Hạo, thổi saxophone là Lý Đức. Trong lĩnh vực thì tất cả đều là cao thủ.
Tần Hồng ở khu A chuẩn bị rượu, một đám người ngồi xuống. Chu Triết ở trên bục hát một bài, vẫy vẫy tay với Trương Hợp Hoan. Trương Hợp Hoan nâng ly đáp lại.
Phó Hạo đã nghe nói chuyện Trương Hợp Hoan từng đánh nhau ở đây, cười nói: “Thầy Trương, tôi thật là không nghĩ tới. Cậu còn là một võ lâm cao thủ giận dữ ra tay vì hồng nhan.”
Trương Hợp Hoan cười nói: “Đừng nói nữa, nói ra lại mất mặt. Tôi bị tổn thương ở nơi này, bị người cho vỡ gáo.”
Tần Hồng nói: “Nói hẳn lên thì chúng tôi cảm ơn cậu, nếu không phải cậu gây ra động tĩnh lớn như vậy, sợ rằng chúng tôi cũng không có khả năng có quán bar này với giá rẻ vậy.”
Một đám người cười hẳn lên, xác thực có nhân tố này.
Tiểu Chuỵ nói: “Lúc trước video trên mạng lan truyền, thầy Trương ra sức chiến đấu rất hung hãn, hai anh em Phương gia cũng đui mù, làm sao lại gây sự với cậu.”
Lý Đức nói: “Phòng tập thể thao của Phương Viễn Minh cũng không làm tiếp được nữa.”
Bọn họ cho rằng tất cả chuyện này đều do Trương Hợp Hoan sắp xếp, thật ra căn bản không có chuyện này. Ngoại trừ việc đánh nhau là Trương Hợp Hoan tự mình làm, còn lợi dụng gia tăng tốc độ. Sau này quán bar bị phá, phòng tập của Phương Minh Xa bị quấy rối, một chút quan hệ với cậu cũng không có.
Trương Hợp Hoan cho rằng tám chín phần mười có liên quan tới An Nhiên. Đương nhiên An Nhiên hẳn là không biết chuyện, đại khái có liên quan đến bối cảnh của cô.
Phó Hạo nhìn ra Trương Hợp Hoan không thích tán gẫu đề tài này, uyển chuyển dời đề tài: “Thầy Trương, “Người anh em giường trên” viết thật sự không tồi. Anh em chúng tôi nghe được nước mắt ào ào, anh chính là thần trong lòng chúng tôi. Ca khúc như vậy không biết anh viết ra như thế nào?”