Chương đạo diễn thầm than, đoạn này còn có thể giả hơn nữa sao? Nhắm chừng mặt hàng này nếu thực sự trở thành diễn viên, diễn cảnh khóc cũng phải dựa vào nước nhỏ mắt. Không diễn được cảnh khóc là tối kỵ của diễn viên.
An Nhiên cũng từ lạnh lùng lúc đầu trở nên kích động: “Anh thật sự ích kỷ! Lúc trước tôi nói có thể cùng nhau đi, anh nói muốn báo thù. Hiện tại báo được thù rồi, anh lại muốn.”
“Trình Trình!” Trương Hợp Hoan tạm dừng một chút: “Cho anh thêm một cơ hội.”
Hốc mắt An Nhiên ngưng tụ nước mắt: “Có công bằng không? Khi có hai đồ vật cần anh chọn, anh không thể chọn cả hai!”
Cô nhớ tới bản thân và Sở Thất Nguyệt, nhớ tới cảnh ngộ trên đường tình cảm của mình. Bỗng nhiên trong lòng xuất hiện ấm ức không thể kể hết.
“Chỉ một lần, chẳng lẽ một lần cũng không được sao.”
An Nhiên nhìn cậu, đôi môi anh đào run rẩy, phun ra nuốt vào hai lần rồi tràn ngập ai oán nói: “Không được, bởi vì anh không xứng!” Có xứng hay không thật ra trong lòng cô hiểu rõ.
Chương đạo diễn thưởng thức nhìn An Nhiên, cô gái nhỏ này trời sinh có linh khí, tiền đồ về sau thật không thể đo lường.
An Nhiên thực chờ mong lời bình của Chương đạo diễn đối với Trương Hợp Hoan. Trương Hợp Hoan không cần chờ người ta bình luận đã biết bản thân diễn đoạn này tương đối hỏng bét. Nhất là khi so sánh với An Nhiên, An Nhiên không phải đang hỗ trợ, là đang phá sân khấu.
Chương đạo diễn nói: “Ngôn ngữ tứ chi tương đối xuất sắc, lời kịch cũng không tồi. Nhưng diễn xuất của cậu vừa nhìn sẽ thấy chưa qua luyện tập, còn chưa động được tới cửa trên đường nghề.” Tương đương nói Trương Hợp Hoan chỉ là thường dân.
Trương Hợp Hoan biết đánh giá của ông cực kỳ khả quan, gật gật đầu nói: “Cảm ơn Chương đạo diễn.”
An Nhiên chưa từ bỏ ý định: “Đạo diễn, cậu ta học hỏi rất nhanh.”
Chương đạo diễn cười: “Nhìn ra được, Tiểu Trương, nếu kịch bản viết xuất sắc như vậy, sao không suy xét phát triển theo phương hướng biên kịch?”
Trương Hợp Hoan nói: “Tôi tạm thời không nghĩ đến việc làm diễn viên, hơn nữa tôi cũng rất thích công việc hện tại.”
An Nhiên tức giận trừng mắt liếc cậu một cái, bản thân giúp cậu đề cử, cậu lại có thể tự phá sân khấu của mình.
Trương Hợp Hoan nói: “Nhưng mà tôi cũng rất có hứng thú đối với diễn xuất.”
Chương đạo diễn nói: “Có hứng thú chính là có khả năng vô hạn.” Câu này rõ ràng là lời khách sáo, dù sao cũng là đạo diễn lớn, nói chuyện đều nghệ thuật như vậy. Khả năng vô hạn cũng bao gồm một chuyện cũng không thành.
Nhìn ra Chương đạo diễn không có hứng thú với mình, Trương Hợp Hoan cũng không tiếp tục làm chậm trễ thời gian quý giá của đạo diễn lớn, chào rời khỏi.
Vừa ra khỏi cửa An Nhiên đã oán giận.
“Trương Hợp Hoan, cậu đến cùng là tình huống gì? Cậu có biết được cơ hội này khó có được bao nhiêu không? Bao nhiêu người muốn có được cơ hội thử kính không được. Hôm nay Chương đạo diễn tự mình thử kính cho cậu, cậu lại không biết quý trọng.”
Trương Hợp Hoan cười nói: “Cô đừng vội, tôi quả thực không có thiên phú diễn xuất. Cô cũng không thể cứng rắn bức ép tôi. Chương đạo diễn người ta không dễ dàng dắt mũi như vậy đâu.”
“Cậu có biết sau khi bộ điện ảnh này chiếu khẳng định sẽ rất nổi. Nếu Chương đạo diễn nhìn trúng cậu, cậu có thể diễn một nhân vật trong đó. Cậu lập tức có khả năng nổi tiếng.”
Trương Hợp Hoan nói: “Tôi muốn nổi tiếng còn không dễ dàng sao, không nhất định phải diễn điện ảnh.”
Cậu biết tiền đồ của bộ điện ảnh này cũng không được lạc quan lắm. Được xưng đầu tư sáu trăm triệu, cuối cùng doanh thu bán vé nội địa cũng là sáu trăm triệu.
Ảnh nghiệp Tân Họa tuyên bố lỗ, đương nhiên sau này chứng minh bộ phim nhựa này chẳng qua đầu tư một hai trăm triệu. Về phía Tân Hoạ hiển nhiên được gắn danh hiệu nói dối như cuội. Thật ra mối làm ăn này buôn bán lời một khoản lớn, tổn thất lớn nhất là Chương đạo diễn. Danh tiếng điện ảnh giảm sút, còn bị bên sản xuất oán giận. Cũng từ bộ điện ảnh này ông và bạn nối khố mỗi người một ngả, ngay là thù lao cũng bị khất nợ.
An Nhiên nói: “Chỉ biết ba hoa, sau này mặc kệ anh.”
Hai người đi học theo con đường quốc phong, hai tay An Nhiên nắm túi xách nhỏ ở phía trước, có chút không vui.
Trương Hợp Hoan nói: “Đúng rồi, bộ điện ảnh này có cảnh giường chiếu không?”
An Nhiên đỏ mặt cười nói: “Không có, không phải loại điện ảnh như cậu tưởng tượng. Nội dung đầy năng lượng chính trực, chủ yếu là truyền lại chủ nghĩa và tinh thần yêu nước.”
Trong lòng Trương Hợp Hoan nói cô cho rằng tôi không biết nội dung sao. Chủ đề tuy không tệ, nhưng thị giác có vấn đề.
Trương Hợp Hoan vẫn không hiểu, vì sao lại phải gia nhập nhân tố cô gái phong trần. Dù sao tác phẩm là của nữ tác giả, viết thời điểm bất ngờ thay đổi thời đại nhưng lại khiếm khuyết cái nhìn đại cục.