Lâm Tiểu Phượng uống một ngụm cà phê, trong lòng nảy sinh cảm giác ngày nay không giống ngày xưa. Tên tiểu tử Trương Hợp Hoan này xem ra rất đắc thế. Cây là vật chết người là vật sống, quả thật là đạo lý này.
Trước kia cảm thấy Trương Hợp Hoan là bị La Bồi Hồng lôi kéo đến Đài giao thông tỉnh, nhưng không nghĩ cậu ta lăn lộn một vòng lại đến đài truyền hình Nam Giang. Càng không thể nghĩ tới cậu ta trong khoảng thời gian ngắn như vậy đã thành công. Thật ra ngay từ đầu ngẫm lại cậu ở Bằng Thành radio cũng không phải giống nhau? Người có năng lực thì đi đến đâu cũng có thể dẫn đầu.
“Cô từ xa đến đây là tìm tôi có việc?”
Lâm Tiểu Phượng gật gật đầu. cô quyết định nói chuyện bản quyền trước.
Thật ra Trương Hợp Hoan đã bày tỏ quan điểm của mình về chuyện bản quyền. Bản quyền âm thanh trước đó đã được chuyển nhượng cho Lý Hải Hà sử dụng. Hiện tại Lâm Tiểu Phượng đến nói về chuyện bản quyền, điều đó cũng chứng minh là Lý Hải Hà không tiết lộ chuyện này ra bên ngoài. Trương Hợp Hoan biết thời biết thế quyết định: “Trong đài định dùng bao nhiêu tiền để mua bản quyền âm thanh?”
Lâm Tiểu Phượng nói: “Trước đó “Thanh cung thập nhị đế” tiêu phí hết mười vạn tệ trong đài. Theo tiêu chuẩn của cậu về “Đứa trẻ hư” “Anh hùng xạ điêu” “Liên thành quyết” thì chúng tôi có thể đưa ra ba mươi vạn, bán đứt có bản quyền âm thanh.”
Trương Hợp Hoan nói: “Thanh chung thập nhị đế” có thể so với tôi sao? Mấy loại đó không ai nghe nữa. Bộ nào của tôi mà không thành hot? Đổi lại là cô thì cô thấy hợp lý không?”
Lâm Tiểu Phượng thở dài nói: “Tiểu Trương, tôi biết cậu nói là sự thật, nhưng tình hình trong đài chắc cậu cũng biết, không có khả năng có nhiều tiền. Hơn nữa chương trình của cậu nổi tiếng như vậy cũng là do nhà đài làm và đồng nghiệp làm việc chăm chỉ, cậu nói có đúng không?”
Trương Hợp Hoan nói: “Và nếu cô muốn mua bản quyền âm thanh thì cần thời gian bao lâu?”
“Đương nhiên là vĩnh viễn.”
Trương Hợp Hoan lắc lắc đầu: “Nhiều nhất là năm năm, hơn nữa không có khả năng tôi đem bản quyền ba bộ đưa cho các cô. Như vậy đi, hai bộ “Đứa trẻ hư” “Anh hùng xạ điêu” đã được phát ra, lúc ấy tôi cũng là nhân viên của radio. Tôi sẽ ra mức giá hữu nghị là 300.000 trong năm năm. Còn về phần “Liên thành quyết”, bản quyền âm thanh với giá 200.000. Nếu không đồng ý vậy thì đành nhét chương trình đã ghi âm hoàn tất xuống đáy rương vậy.”
Trương Hợp Hoan muốn 500.000 cũng không phải dự tính để bản thân dùng. Ba bộ kịch này Tinh vực trong quá khứ không có bản quyền, cho nên cậu tính đem tiền này đi cúng. Như vậy mới không bị khấu phạt giá trị danh dự.
Lâm Tiểu Phượng cân nhắc, tổng cộng hết 500.000, thật ra cũng không quá nhiều tiền. Dù sao thì số tiền tài trợ do tiểu thuyết của Trương Hợp Hoan mang đến vượt qua số tiền này. Chỉ là trao quyền năm năm còn chờ xin chỉ thị. Cô tỏ vẻ mình cần phải ra ngoài nghe điện thoại.
Trương Hợp Hoan biết cô không thể tự tiện làm chủ, gật đầu tỏ vẻ đồng ý.
Lâm Tiểu Phượng ra bên ngoài gọi điện thoại cho Lưu đài trưởng. Lưu đài trưởng bên kia đã bị dư luận tra tấn đến phát điên rồi, không chút do dự mà đáp ứng 500.000 phí bản quyền, nhưng mà yêu cầu giới hạn là bảy năm. Để cho Lâm Tiểu Phượng nhanh chóng ký ước, nhanh chóng làm xong chuyện này càng sớm càng tốt, có chút thủ đoạn trong đó, tại sao là bảy năm. Bởi vì sau bảy năm thì Lưu đài trưởng về hưu, ông ta không quan tâm bất cứ gì về bản quyền gì sau khi về hưu. Nhưng ông ta không muốn gây ra bất cứ chuyện gì trong nhiệm kỳ của mình.
Lâm Tiểu Phượng sau khi nghe nói xong cũng nhẹ nhàng thở phào. Vốn đang nghĩ đến việc Lưu đài trưởng không đồng ý. Điện thoại reo lên, nhìn thấy một người từ bên trong văn phòng đài trưởng đi ra, đó là La Bồi Hồng, lãnh đạo cũ.
La Bồi Hồng cũng không nghĩ tới việc gặp cô ở đây, ánh mắt hai người gặp nhau đều ngẩn ra, sau đó nhìn nhau cười, đồng thời đi về phía đối phương, đưa tay ra nắm rồi hàn huyên vài câu. Lâm Tiểu Phượng nói cho La Bồi Hồng việc mình đến là tìm Trương Hợp Hoan. Thật ra không cần nói người ta cũng biết, cô nghe nói La Bồi Hồng đi đến đài giao thông tỉnh, không biết bà xuất hiện ở đây là có duyên cớ gì?
La Bồi Hồng ở lại không lâu, hàn huyên với cô vài câu xong liền rời khỏi.
Lâm Tiểu Phượng một lần nữa quay lại văn phòng của Trương Hợp Hoan, nói cho cậu biết lãnh đạo đã đồng ý phí bản quyền 500.000, nhưng mà muốn Trương Hợp Hoan cho thêm hai năm. Hiện tại thuận tiện mà nói là có thể ký hợp đồng, trong vòng một tuần Trương Hợp Hoan sẽ có tiền.
Trương Hợp Hoan cũng không làm cô cảm thấy khó xử, cầm lấy hợp đồng mà Lâm Tiểu Phượng chuẩn bị cho mình rồi nhìn nhìn, đề phòng trong đó có bẫy.
Thừa dịp đó Lâm Tiểu Phượng đưa cho cậu xem lại chuyện từ chức trên hợp đồng của Trương Hợp Hoan. Trương Hợp Hoan trước đó đã gọi điện thoại cho Lý Hải Hà, ý của chị đại vẫn là muốn cậu ra mặt một chút để bình ổn lửa giận của fan.