Đại Vận Thông Thiên ( Dịch Full )

Chương 504 - Chương 504: Ôm Một Cái (2)

Chương 504: Ôm một cái (2) Chương 504: Ôm một cái (2)

Trương Hợp Hoan đề xuất ra một kế hoạch thỏa hiệp với Lâm Tiểu Phượng, thanh minh xong thì bỏ. Buổi chiều trực tiếp sắp xếp một chương trình trực tiếp, cậu và Lâm Tiểu Phượng để trực tuyến, ở tiết mục này trả lời các vấn đề của fan, như vậy không phải tốt sao?

Lâm Tiểu Phượng liên tục gật đầu, vẫn là Trương Hợp Hoan có nhiều chủ ý, lần này không đến không, cuối cùng có thể hoàn thành nhiệm vụ lãnh đạo giao cho cô, trong lòng thầm mừng. Nhớ tới chuyện ở ngòai cửa gặp La Bồi Hồng, Lâm Tiểu Phượng, trong lòng không kìm được sự hiếu kỳ, chung quy vẫn là hỏi một chút.

Trương Hợp Hoan nói cho Lâm Tiểu Phượng biết, La Bồi Hồng là nhân tài đài trưởng nhìn trúng, lập tức muốn đến dài Nam Giang đảm nhiệm chức vụ quan trọng, rất có thể là chủ nhiệm trung tâm chế tác kịch truyền hình. Mặt hàng này hiểu rõ Lâm Tiểu Phượng coi trọng lợi ích và hiệu quả. Nói cho cô chuyện này chính là cố ý. Muốn để cô ghen tị, muốn để cho cô càng khó chịu.

Lâm Tiểu Phượng nghe xong trong lòng ngũ vị tạp trần. Vừa rồi ký kết hiệp ước cảm thấy vô cùng có thành tựu, trong nháy mắt đã vô tung vô ảnh. Vận dụng các loại quan hệ của kênh sinh hoạt Bằng Thành mới có thể đi lên vị trí chủ nhiệm kênh, nhưng hiện tại phát hiện ánh mắt của mình quá thiển cận.

Trương Hợp Hoan, La Bồi Hồng, những người rời khỏi đài, Trương Hợp Hoan liền không cần phải nói. La Bồi Hồng lại có thể nhanh chóng biến thành một chủ quản đài truyền hình cấp tỉnh. Rõ ràng là trước kia cô và bà ấy ngồi ngang hàng. Nháy mắt người ta đã vượt qua cô mấy bậc.

Lâm Tiểu Phượng cố gắng giả bộ thật tự nhiên rồi nói: “ Tiểu Trương, cậu nói thật với tôi, có phải cậu có quan hệ với La Bồi Hồng hay không?”

Trương Hợp Hoan mỉm cười nói: “Cô thật đúng là tò mò. Đúng rồi, tôi sắp xếp mời cô ăn một bữa cơm.”

Lâm Tiểu Phượng nói: “Không được, hôm nay tôi đến để làm nhiệm vụ, buổi chiều phải quay về. Cậu không biết những gì fan cậu đang làm đâu. Toàn bộ Bằng Thành radio huyên náo, Lưu đài trưởng cũng không dám đi làm. Tôi hiện tại sẽ liên lạc với chương trình, chuyển này không thể chậm trễ.”

“Chị Tiểu Phượng, từ xa đến đây, ở lại ăn bữa cơm đi, hãy để tôi tận tình làm chủ.”

“Tâm tôi nhận, lần sau, lần sau nhất định đi.” Lâm Tiểu Phượng đứng dậy rời khỏi, Trương Hợp Hoan cũng đứng dậy tiên cô đi. Tuy nhiên không. Tuy không thích cách là người của Lâm Tiểu Phượng, nhưng mà ngoài mặt vẫn phải tỏ ra quan tâm.

Trương Hợp Hoan đưa Lâm Tiểu Phượng đến trước cửa thang máy, Lâm Tiểu Phượng dừng lại bước chân nói: “Đừng tiễn nữa.”

Trương Hợp Hoan nhấn mở cửa thang máy cho cô, cậu dù sao cũng xuống lầu làm việc, tiện đường tiễn đến đại sảnh.

Lâm Tiểu Phượng nói: “Tiểu Trương, nhìn thấy thành tựu của cậu ngày hôm nay, từ đáy lòng tôi cảm thấy chúc mừng cậu.”

Trương Hợp Hoan cười nói: “Tôi không tính đây là thành tựu gì, còn chưa kịp mở ra quyền cước đây.” Thật ra trước mắt cậu chính là trợ lý, công việc chủ yếu là cáo mượn oai hùm, bất quá hiện tại mọi người đều tiếp nhận chuyện này.

Lâm Tiểu Phượng nói: “Bằng Thành radio xác thực là quá nhỏ, không thể phát huy hết năng lực của cậu, cho nên thời điểm cậu từ chức, tôi không khuyên cậu. Cậu có tin hay không, thật ra từ lần đầu tiên tôi gặp cậu, tôi đã biết cậu là người làm nên đại sự.

Trương Hợp Hoan cười nói: “Vậy trước đó cô còn đưa tôi đến kênh văn nghệ?” Thật sự chịu không nổi việc Lâm Tiểu Phượng tự dát vàng lên mặt.

Da mặt Lâm Tiểu Phượng nóng lên, ho khan một tiếng: “Ai, đây là chuyện tôi hối hận nhất trong đời.”

Thang máy đi đến lầu một, hai người một trước một sau đi ra ngoài. Lâm Tiểu Phượng nói: “Dừng bước thôi, sau này đến Bằng Thành đừng quên người bạn này.”

Trương Hợp Hoan gật đầu, lúc này đi đến cửa là một đám mỹ nữ khí chất. Trương Hợp Hoan ngẩn ra một chút, bời vì trong đó có một người là Kiều Thắng Nam, cậu không nghĩ đến trùng hợp như vậy. Kiều Thắng Nam cũng thấy được cậu, thời điểm khi cô thấy Trương Hợp Hoan cùng ai đứng bên cạnh, sắc mặt có chút thay đổi.

Lâm Tiểu Phượng đang chuẩn bị xoay người, Trương Hợp Hoan trong cái khó ló cái khôn, liền giơ cánh tay ôm lấy Lâm Tiểu Phượng.

Cái này đối với Lâm Tiểu Phượng mà nói là chuyện quá đột ngột, cô nhắc nhở Trương Hợp Hoan: “Đây là cơ quan cậu, nhiều người nhìn như vậy.” Giống như không ở cơ quan làm việc, xung quanh không người Trương Hợp Hoan sẽ muốn làm gì thì làm, cô cũng không phản đối.

Lâm Tiểu Phượng muốn thoát thân, Trương Hợp Hoan một tay đỡ lấy đầu cô, ép mặt cô vào lòng mình. Bên kia Kiều Thắng Nam và đồng bạn đã đi vào đến thang máy, trao cho Trương Hợp Hoan một ánh mắt chỉ có thể hiểu chứ không thể tả bằng lời.

Trương Hợp Hoan lúc này mới buông Lâm Tiểu Phượng ra rồi cười nói: “Một ôm giải ân cừu, từ nay về sau chúng ta là bạn của nhau.”

Bình Luận (0)
Comment