Đêm đó La Bồi Hồng hẹn Trương Hợp Hoan cùng nhau đi uống rượu và nói với cậu về kết quả cuộc gặp gỡ của mình với Tôn Thụ Lập. Lúc đó Tôn Thụ Lập không có bày tỏ thái độ mà chỉ để cô ấy trở về chờ tin tức.
Trương Hợp Hoan nói La Bồi Hồng không cần lo lắng. Tôn Thụ Lập đánh giá rất cao cô ấy, đoán chừng cô ấy sẽ được thông báo ký hợp đồng làm việc trong hai ngày tới.
La Bồi Hồng cười nói: “Cũng không phải là lo lắng, chỉ là tôi muốn hợp tác với cậu để làm một số việc. Tôi rất mong chờ khi nghĩ về nó.”
Hai người cụng ly rượu, điện thoại di động của Trương Hợp Hoan vang lên. Vừa nhắc Tào Tháo, Tào Tháo liền đến, là Tôn Thụ Lập gọi đến.
Trương Hợp Hoan ra ngoài quán bar để nghe điện thoại.
“Sếp, đã trễ thế này anh có phân phó gì sao?”
Tôn Thụ Lập nói: “Quyển sách này của cậu thật đen tối!”
Trương Hợp Hoan cười nói: “ Tôi cho anh xem là bản cũ nguyên nước nguyên vị, tôi còn có một bản trong sáng hơn. Nếu không thì tôi gửi cho anh một phần?”
“Không cần, tôi thích xem cái này.” Ngược lại Tôn Thụ Lập có chút chân thật.
Trương Hợp Hoan khen: “Sếp thật là một người đàn ông chân chính, thần tượng của tôi.”
Tôn Thụ Lập nói: “Tiểu tử, cậu bớt nói lời tâng bốc tôi đi. Quyển sách này đen tối là một điểm thất bại nhưng đọc rất hay, tôi đọc đến mức không ngừng lại được.”
“Là ánh mắt hay là tay!”
Tôn Thụ Lập cười to, cười xong lại mắng: “Tiểu tử cậu sẽ không có ý tốt như vậy. Cố ý đưa cho tôi một quyển sách đen tối, cậu viết? Cậu viết thật sao?”
Trương Hợp Hoan nói: “Viết chơi hồi còn học trung học. Lúc ấy rất ham chơi, đến giờ học tôi lại không có tinh thần và sức lực cho việc học nên mới không thi đậu vào trường danh giá.”
“Trường học danh giá có ích lợi gì? Sinh viên đại học danh giá ở đài truyền hình có rất nhiều, nhưng không ai có tài năng như tiểu tử cậu. Trương Hợp Hoan, bản quyền của cuốn sách này ở đây sao?”
Trương Hợp Hoan nói: “ So sánh với quyển “Diệt Tần ký” anh cảm thấy thế nào?”
Tôn Thụ Lập nói: “Căn bản là không cùng một đẳng cấp, không cách nào so sánh. Câu chuyện trong sách của cậu quá mạnh mẽ. Nếu cậu thay đổi các tình tiết bị hạn chế trong đó, nó nhất định sẽ là một bộ phim võ thuật hiện tượng. Tôi nói cho cậu biết, bản quyền phim truyền hình của bộ tiểu thuyết này tôi chắc chắn phải có được. Nếu cậu không đưa cho tôi, ngày mai liền cuốn gói cút đi.” Tôn Thụ Lập ở trong điện thoại kích động nhịn không được mà thô bạo.
Trương Hợp Hoan nói: “Anh định tính cho tôi bao nhiêu phí bản quyền?”
“Tuổi trẻ đừng chỉ nhìn chằm chằm vào tiền, sáng mai đến văn phòng tôi nói chuyện.”
“Chuyện đó của La Bồi Hồng kết quả cuối cùng thế nào?”
“Chủ nhiệm trung tâm chế tác phim truyền hình, ngày mai phòng nhân sự sẽ liên hệ với cô ấy. Ngoài ra, cậu gửi cho cô ấy một quyển để cô ấy đọc kỹ. Tôi định năm sau sẽ lấy bộ phim này làm dự án trọng điểm.”
“Điểm thất bại sao?”
“Bỏ cặn lấy tinh hoa, một chút năng lực như vậy còn không có, cô ấy làm sao có thể đảm đương công việc sau này?”
Tôn Thụ Lập cúp điện thoại tiếp tục đọc sách. Theo thói quen đưa tay gãi gãi đũng quần, bỗng nhiên nhớ tới những gì Trương Hợp Hoan vừa nói liền vội vàng rút tay ra. Sao lại cảm thấy có chút tội lỗi?
Chuyện La Bồi Hồng gia nhập trung tâm chế tác phim truyền hình của đài truyền hình Nam Giang còn gây sốc hơn cả việc Trương Hợp Hoan được lên làm trợ lý đạo diễn.
Mọi người đều biết, sau khi Tôn Thụ Lập gia nhập đài truyền hình Nam Giang nhất định sẽ chú trọng phát triển phim truyền hình nguyên tác. Cho nên trung tâm chế tác phim truyền hình chắc chắn sẽ trở thành ưu tiên hàng đầu của đài truyền hình.
La Bồi Hồng bất luận là bằng cấp hay lý lịch đều vô cùng xuất sắc. Nhưng cô ấy có một nhược điểm rất lớn, đó là trước đây cô ấy chưa từng có kinh nghiệm hành nghề trong lĩnh vực truyền hình.
Ở đài truyền hình cô ấy cũng chỉ có thể được coi là người mới. Trong cuộc hội nghị hôm ấy, trưởng đài Tôn Thụ Lập đã long trọng giới thiệu La Bồi Hồng với tất cả các cán bộ cấp trung trong đài. Hiện trường vang lên một tràng pháo tay.
Trong đó có bao gồm hai bạn học cũ của La Bồi Hồng. Lương Đức Tài từ kênh kinh tế và vợ của cậu ấy là đạo diễn Lữ Ngọc Ninh phụ trách chương trình tạp kỹ quy mô lớn của Nam Giang.
La Bồi Hồng đứng dậy gửi lời chào tới mọi người, nói vài câu khách khí không kiêu ngạo không xu nịnh. Cô đến ngồi xuống bên cạnh Lữ Ngọc Ninh, phát hiện Trương Hợp Hoan cũng ngồi cách đó không xa. Theo lý mà nói thì cấp bậc của Trương Hợp Hoan không đủ điều kiện để tham gia loại hội nghị này, nhưng cậu ấy có thân phận đặc biệt và hiện là trợ lý của trưởng đài.
Trương Hợp Hoan không thích họp, nhưng cậu cũng hiểu rằng thông qua việc tham gia những hội nghị như vậy có thể khẳng định địa vị đặc biệt của mình ở đài truyền hình. Hiện tại cậu là một người nổi tiếng trong mắt mọi người. Thậm chí có người còn đặt biệt danh cho cậu là tôn Thái tử, chỉ kém là không có sửa đổi một chút trình tự trực tiếp gọi cậu là cháu trai.