Đại Vận Thông Thiên ( Dịch Full )

Chương 550 - Chương 550: Diễn Kịch Hoàn Chỉnh (2)

Chương 550: Diễn kịch hoàn chỉnh (2) Chương 550: Diễn kịch hoàn chỉnh (2)

Trương Hợp Hoan có chút u oán nhìn đôi chân dài của Kiều Thắng Nam, lại nhìn Đại An Phân. Thật sự là hơi vũ nhục người ta, trong ba người thì có vẻ như chân của mình là ngắn nhất. Nhìn thì hơi ngắn, nhưng trên thực tế thì ước chừng như nhau. Thật sự muốn lấy hai chân cô ấy ra so một chút.

Trương Hợp Hoan thành thật ngồi vào ghế sau. Đại An Phân thật muốn cười. Cô không biết quan hệ giữa Trương Hợp Hoan và Kiều Thắng Nam, còn giúp giới thiệu: “Anh Hoan, Mạn Ny tính tình hơi lạnh lùng, anh tuyệt đối đừng để ý.”

Kiều Thắng Nam: “Tôi nói này tại sao cô lại hướng khuỷu tay ra ngoài?”

Đại An Phân khanh khách nở nụ cười.

Trương Hợp Hoan ngồi ở phía sau rất chật chội, hai chân co quắp, cả người khụy xuống, cảm giác như đầu gối gần như chạm vào ngực cậu. Chân cô ấy dài, chân cậu cũng không ngắn, Trương Hợp Hoan chủ động đề nghị: “Ăn cơm chưa? Cùng nhau ăn cơm nhé? Tôi mời!”

"Được!"

"Không rảnh!"

Hai cô gái ngồi ghế trước đưa ra hai câu trả lời hoàn toàn khác nhau.

Trương Hợp Hoan nói: "Ăn cái gì?"

“Ẩm thực An Huy có được không?” Đại An Phân đến từ miền nam An Huy, cô ấy đặc biệt thích ăn các món ăn quê nhà.

“Em đang giảm cân!” Kiều Thắng Nam phát hiện lời mình nói không hề có tác dụng, tay lái đang nằm trong tay Đại An Phân.

“Được! Vậy thì đi về Vân Cư.”

Hai người Trương Hợp Hoan và Đại An Phân đã đem chuyện này định xuống, Kiều Thắng Nam bất đắc dĩ lựa chọn trầm mặc.

Xe của Đại An Phân vừa ra khỏi bãi đậu xe, liền nhìn thấy một chiếc Porsche Panamera màu xám từ phía trước lao tới. Cô nhanh chóng phanh gấp, chiếc xe chắn ngang con đường phía trước. Đại An Phân tức giận mắng một câu, nói với Kiều Thắng Nam: “Lại là Triệu công tử kìa, anh ta tìm cô!”

Trương Hợp Hoan ghé đầu vào chính giữa ghế, đầu tiên nhìn Đại An Phân rồi nhìn Kiều Thắng Nam.

Một người đàn ông trẻ tuổi bước ra từ chiếc xe phía trước, trên tay cầm một bó hoa hồng màu xanh lam, nghênh ngang đi về phía bọn họ.

Kiều Thắng Nam lấy ra một điếu thuốc và châm lửa, có chút buồn bực liếc mắt xem thường.

Người này là Triệu Viễn Phi, con trai của một doanh nhân giàu có và nổi tiếng ở Nam Giang. Triệu gia sở hữu hai công ty niêm yết, một là tập đoàn kinh doanh, hai là ngành y tế mới, hiện họ cũng tham gia vào thương mại bất động sản.

Nghe nói sự giàu có của Triệu Cao Tinh có thể lọt vào top ba ở Nam Giang và thứ hạng cao nhất trong nước đã lọt vào top 50 của bảng xếp hạng Hồ Thuận.

Triệu Viễn Phi đi tới trước xe gõ nhẹ lên cửa kính, Kiều Thắng Nam thúc giục Đại An Phân nói: “Lái xe rời đi nhanh.”

Đại An Phân nói: “Hoa này không tệ.” Cô giúp Kiều Thắng Nam hạ cửa kính xe xuống, có nhiều cách để xử lý những viên đạn bọc đường.

Triệu Viễn Phi đem bó hoa trong tay đưa vào: “Mạn Ny, tặng cho em.”

Kiều Thắng Nam cười với anh ta, chỉ vào Trương Hợp Hoan đạng cuộn lại ở ghế sau: “Thật có lỗi, bạn trai của tôi.”

Triệu Viễn Phi sững sờ một lúc, Trương Hợp Hoan cũng sửng sờ. Kiều Thắng Nam đây là đang lấy mình mình ra làm lá chắn, em nghĩ tôi là gì? Muốn gọi đến thì gọi, muốn đuổi thì đuổi, còn ghét bỏ chân tôi ngắn? Chân tôi ngắn liền để cho em tùy tiện sử dụng sao?

Trương Hợp Hoan thuần thục nghiêng người về phía trước, đặt tay lên vai Kiều Thắng Nam. Kiều Thắng Nam quay mặt lại, mặt hàng này thế mà lại có thể chồm lên hôn môi cô một cách không khách khí.

Triệu Viễn Phi sắc mặt tái xanh, mặt hàng này làm gì vậy? Sao có thể quấy rối nữ thần của tôi?

Đại An Phân cũng sửng sốt, kính thưa! Anh Hoan có phải đã hiểu sai ý không?

Khuôn mặt xinh đẹp của Kiều Thắng Nam đỏ bừng vì xấu hổ, cái tên thối tha không biết xấu hổ này nói đến là đến. Anh không biết quấy rối nhân viên cảnh sát là hành vi phạm pháp sao? Trương Hợp Hoan còn khoác tay lên vai cô: “Cậu ta là ai? Có phải cậu ta muốn theo đuổi em hay không?”

Triệu Viễn Phi lạnh lùng nhìn Trương Hợp Hoan, Trương Hợp Hoan nói: “Thật có lỗi, phiền cậu đem xe để chỗ khác. Nhìn cậu có vẻ cũng là người có thân phận, đừng cản đường.”

Triệu Viên Phi oán hận gật đầu, xoay người vào trong xe lái xe rời đi.

Kiều Thắng Nam đánh một cái vào tay Trương Hợp Hoan: “Lấy ra!”

Trương Hợp Hoan trở về ngồi ở phía sau, nhếch miệng, cảm nhận dư vị từ đôi môi anh đào của Kiều Thắng Nam. Đại An Phân lúc này cũng không kịp phản ứng, hai người bọn họ không quen nhau, làm sao có thể hôn nhau ngay được?

Trương Hợp Hoan bắt đầu bù đắp: “Mạn Ny, vừa rồi tôi thấy anh ta quấy rầy em. Cho nên liền phối hợp với em biểu diễn một chút. Em không cần cảm ơn tôi, tiền cơm buổi trưa em trả là được.”

Kiều Thắng Nam tưởng tượng cảnh nắm lấy tóc của Trương Hợp Hoan và tát cho anh ấy mấy cái, còn có chút mặt mũi này sao?

Bình Luận (0)
Comment