Đại Vận Thông Thiên ( Dịch Full )

Chương 584 - Chương 584: Bí Mật Của Mẹ Vợ (2)

Chương 584: Bí mật của mẹ vợ (2) Chương 584: Bí mật của mẹ vợ (2)

Phương Minh Như liếc mắt nhìn đánh giá Trương Hợp Hoan: “Cậu rất ưu tú, trên thế giới chuyện mâu thuẫn rất bình thường. Con gái ưu tú xung quanh nhiều người theo đuổi. Mà xung quanh cậu bé ưu tú xung quanh không thiếu oanh oanh yến yến. Nếu cậu không muốn đụng tới những phiền phức này, vậy thì tìm một người bình thường mà yêu đi. Nhưng bình thường trên đời này lại có bao nhiêu người thật sự nguyện ý chân chính như vậy? Cảm giác đó rất đơn giản, đó là cảm giác sau khi trải qua những sóng gió.”

Trương Hợp Hoan làm một nhân vật khiêm tốn lắng nghe.

Phương Minh Như nói: “Muốn tìm một người ưu tú làm bạn đời, vì vậy phải có đủ năng lực tinh thần. Tôi luôn nghĩ về những gì cậu đã nói tối qua. Nếu tôi không nắm giữ được cô ấy, tôi sẽ để cô ấy bay đi. Bởi vì cô ấy có đôi cánh của mình, có thể tự do lựa chọn bầu trời của mình, là cậu đã nhắc nhở tôi.”

“Dì, cháu thực sự không phải nhắc nhở dì, câu nói kia là ý nghĩ chân chính trong lòng cháu.”

Phương Minh Như nói: “Hôn nhân của tôi và Sở Quốc Lương chính là như vậy, cuối cùng là tôi chọn buông tay. Đối với Thất Nguyệt có lẽ không thể buông tay.” Bà nhìn Trương Hợp Hoan hai mắt gằn từng chữ: “Tôi bị u não.”

Trương Hợp Hoan chấn động nói: “Cái gì?”

“Thất Nguyệt không biết, tôi cũng không muốn để cho nó biết, Tôi đã xem qua các bác sĩ khoa thần kinh. Tình huống của tôi không thể chữa trị, bọn họ nói tôi không thể sống qua một năm.”

Cái tin tức này quá đột ngột, miệng lưỡi Trương Hợp Hoan cũng không biết nên nói như thế nào mới tốt, an ủi? Giống như Phương Minh Như không cần mình an ủi.

Phương Minh Như nói: “Thật ra nếu không có cuộc gặp bất ngờ tối qua, tôi cũng tính gặp cậu một chút. Trong khoảng thời gian này mẹ con chúng tôi sẽ ở chung với nhau. Nhất cử nhất động của Thất Nguyệt đều ở trong mắt. Tôi có kiến thức về tâm lý học, vừa là mẹ của nó.”

Trương Hợp Hoan nói: “Dì, thật sự không có cách nào khác sao?”

Phương Minh Như lắc lắc đầu: “Tôi tìm cậu là để điều tra nguyên nhân của cậu, là hy vọng có thể tìm được cái gì đó để tin tưởng cậu. Về sau tôi rời khỏi có thể chiếu cố cho Thất Nguyệt.”

Trương Hợp Hoan uống một ngụm trà nói: “Cháu làm cho dì thất vọng sao?”

Phương Minh Như nói: “Chưa nói tới thất vọng, tôi cũng thường xuyên suy nghĩ. Hôn nhân của tôi và Sở Quốc Lương sỡ dĩ đã tan vỡ. Có lẽ cũng không trách anh ấy toàn bộ. Do tôi không có khả năng khiến anh ta yêu tôi toàn tâm toàn trí.”

Trương Hợp Hoan nói: “Sau khi ông ấy mất, toàn bộ di sản đều để cho Thất Nguyệt.”

Phương Minh như nói: “Tôi từng đề nghị Thất Nguyệt không cần nhận, nhưng mà nó không nghe. Sinh mệnh của nó có một nửa thuộc về Sở Quốc Lương. Nó cảm nhận được cha mình là bị hại. Lý do ở lại không chỉ vì cậu.”

“Dì không nói cho cô ấy bỏ qua ý nghĩ nguy hiểm này sao?”

“Nếu cậu biết Sở Quốc Lương, cậu sẽ biết tính cách của nó thừa hưởng từ ai. Về mối quan hệ tình cảm giữa hai người, tôi chỉ là phân tích một chút, cũng không có đưa ra đề nghị gì, càng không có khuyên nó không liên lạc với cậu. Nhưng mà từ khi Thất Nguyệt trưởng thành, tôi đã không có can thiệp vào quyết định của nó rồi.”

Trương Hợp Hoan nói: “Cháu cảm giác cô ấy chịu ảnh hưởng từ dì rất nhiều.”

Phương Minh Như lắc đầu: “Tôi cũng không để nó đi Hán huyện mở trại nuôi heo.”

Trương Hợp Hoan cười không nổi. Vừa mới bắt đầu cậu cũng cho rằng Sở Thất Nguyệt mở trại nuôi heo là do ảnh hưởng của mình. Nhưng sau đó mới biết được Sở Thất Nguyệt đã sớm có kế hoạch, đó là động thái đầu tiên của cô nhằm vào tập đoàn Hoa Phương, cũng như thở phào nhẹ nhõm một hơi.

Phương Minh Như nói: “Cậu nói đúng, nếu như nó tiếp tục đối nghịch với Hoa Phương, người cuối cùng bị hủy diệt chính là nó.” Bà tạm dừng một chút nói: “Sở gia không có sạch sẽ như bên ngoài. Sở Quốc Lương cũng không phải là người tốt, chỉ có cậu mới có thể ảnh hưởng đến Thất Nguyệt, để cho nó tránh xa sai lầm của Sở gia.”

Trương Hợp Hoan nói: “Dì, những lời này sao dì không trực tiếp nói với cô ấy?”

Phương Minh Như nói: “Ở trong lòng Thất Nguyệt, Sở Quốc Lương là một người cha tận chức, tôi không muốn thừa nhận điều này cũng không được. Sở Quốc Lương quan tâm nó cẩn thận, tôi cũng không ngốc đến nỗi bôi đen cha nó trước mặt nó. Có chuyện bên ngoài không biết, Sở Quốc Lương không phải chết vì bệnh. Hắn và Thất Nguyệt ra biển, gặp phải kẻ bắt cóc không rõ thân phận. Hắn vì bảo hộ Thất Nguyệt nên mới bị thương nặng, trên đường được đưa tới bệnh viện thì bỏ mình.”

Trương Hợp Hoan nhớ lại lúc trước mới quen biết Sở Thất Nguyệt, cảm xúc của Sở Thất Nguyệt cực kỳ thấp, hoá ra nguyên nhân chân chính là đây. Sở Quốc Lương vì cô mà chết, cho nên trong lòng Sở Thất Nguyệt mới mang theo bứt rứt.

Bình Luận (0)
Comment