Đại Vận Thông Thiên ( Dịch Full )

Chương 589 - Chương 589: Đám Đông Hung Hãn (1)

Chương 589: Đám đông hung hãn (1) Chương 589: Đám đông hung hãn (1)

Sở Thất Nguyệt đỗ xe, Trương Hợp Hoan xuống xe trước.

Thôi Kiệt nhiệt tình chạy đến bắt tay cậu :”Bạn học cũ, tôi đại diện nhân dân cảm ơn cậu.”

Trương Hợp Hoan cười nói: “Chúng ta dừng làm mấy trò vớ vẩn. Tôi đến lấy chứng chỉ, sau khi lấy xong tôi sẽ rời đi.”

Thôi Kiệt nhìn thấy Sở Thất Nguyệt đi đến phía sau, không khỏi ngẩn ra một chút. Không còn cách nào khác, phản ứng bình thường khi nhìn thấy mỹ nữ. Cô gái này rất đẹp.

Trương Hợp Hoan giới thiệu: “Bạn gái tôi, Sở Thất Nguyệt.”

Hương Sở Thất Nguyệt nói: “Bạn học anh, Thôi Kiệt.”

Sở Thất Nguyệt lạnh nhạt cười nói: “Xin chào.”

Thôi Kiệt lúc này mới khôi phục tinh thần lại: “Xin chào xin chào. Ai u. Trương Hợp Hoan, bạn gái cậu thật xinh đjep.” Trong lòng thầm nghĩ, khó trách cậu và Lâm Nhiễm chia tay, quá khứ bọn họ đều cho rằng Lâm Nhiễm là một đóa hoa tươi cắm trên bãi phân trâu. Hiện tại lại phát hiện là trên bãi phân trâu này cho tới bây giờ không thiếu hoa tươi. Cũng không thể nói Trương Hợp Hoan là phân bò được.

Sau buổi bạn họ tụ hội thì đã biết một chút về Trương Hợp Hoan. Tiểu từ này quả thật có năng lực, hiện tại đã trở thành chủ nhiệm văn phòng ở đài truyền hình Nam Giang.

Thôi Kiệt là một nhân viên, cậu cũng cho rằng Trương Hợp Hoan ít nhất cũng là nhân viên, nhưng không nghĩ tới Trương Hợp Hoan là nhân viên nội bộ.

Trương Hợp Hoan nói: “Giấy chứng nhận đâu?”

Thôi Kiệt mời bọn họ đi đến văn phòng ngồi. Sở Thất Nguyệt muốn đi xem mấy đứa trẻ ở viện phúc lợi. Trương Hợp Hoan vốn muốn đi lấy giấy chứng nhận, nhưng Sở Thất Nguyệt có yêu cầu như vậy, cậu để cho Thôi Kiệt hướng dẫn. Dù sao Trương Hợp Hoan cúng 500.000 đối với viện phúc lợi mà nói cũng là nhà giàu quyên góp tiền. Cái này tương đương với khách hàng lớn của ngân hàng. Đến viện phúc lợi để hưởng đã ngộ VIP.

Thôi Kiệt dẫn bọn họ đi thăm quan viện phúc lợi, nói cho bọn họ biết viện phúc lợi không chỉ có trẻ nhỏ, còn có người già, người tàn tật.

Trương Hợp Hoan để cho Thôi Kiệt dẫn đi xem mấy đứa nhỏ là được, bọn họ cũng không nhiều thời gian như vậy để đi thăm quan hết viện phúc lợi.

Sở Thất Nguyệt sau khi đi thăm quan thì đưa ra quyết định, cô cũng quyên góp vào 500.000 vào viện phúc lợi. Tết Nguyên Đán sắp đến, mua thêm quần áo mới, mua chút món đồ chơi, sách mới cho bọn nhỏ ở viện phúc lợi.

Trương Hợp Hoan trước đó đã đoán được khả năng này. Sở Thất Nguyệt tâm địa thiện lương, mấu chốt là cô còn có tiền. Mình quyên góp 500.000, cô ấy không muốn tụt lại ở phía sau, lúc này lập tức chuyển khoản.

Thôi Kiệt lúc này mới ý thức được Trương Hợp Hoan đã tìm được một thiên kim giàu có. Vốn cảm thấy chiếc MINI này thì không có tiền mấy. Nhưng người ta rất nhanh đã cúng một chiếc BMW. Thôi Kiệt nói cho Sở Thất Nguyệt biết khả năng nhận giấy chứng nhận hôm nay không thể làm kịp.

Sở Thất Nguyệt khoát tay áo bảo không cần. Dù sao cô cũng không thích để lại tên. Nếu thực sự muốn để lấy giấy chứng nhận, liền viết tên Trương Hợp Hoan.

Trương Hợp Hoan không phản đối việc này, cậu cũng muốn xem tên mình có trên giấy chứng nhận không, khoản quyên góp có tính phần của mình không, và có thể kiếm thêm hai triệu điểm danh tiếng hay không. Nhưng không chắc có kịp nhận được giấy chứng nhận vì hôm nay cậu còn phải về Nam Giang.

Thôi Kiệt tiễn hai người lên xe, đích thân đưa tới tận cổng. Đầu năm nay anh ta đã quyên góp được một triệu tiền quỹ, tất cả họ đều là bạn học cũ của Trương Hợp Hoan.

Thôi Kiệt vừa mới bắt đầu ở cương vị mới, lúc đó bạn cũ đều khen anh là cán bộ quốc gia, nhưng thật ra anh không phải như họ nói. Trương Hợp Hoan đã tặng cho anh ta một món quà lớn, cũng từ hôm nay Thôi Kiệt trở nên nổi tiếng ở giới dân chính.

Thực tế đã dạy cho Thôi Kiệt một bài học, không được đánh giá người khác dựa vào quá khứ của họ bằng không sẽ như mò kim đáy bể, Trương Hợp Hoan này cũng có thể sống chung được.

Sở Thất Nguyệt chủ động đi đưa Trương Hợp Hoan ra ga tàu cao tốc, Trương Hợp Hoan nói cô đừng đi, ga dừng xe cũng không có phương tiện di chuyển.

Sở Thất Nguyệt nói: “Trời đang tuyết rơi nên không dễ bắt taxi đâu.”

Trương Hợp Hoan gọi điện thoại cho Trương Hợp Nguyệt để cô chuẩn bị trước.

Sở Thất Nguyệt giờ mới biết Trương Hợp Nguyệt cũng muốn theo cậu về Nam Giang, cảm thấy có chút có lỗi: “Như vậy là sau này không thể gặp mẹ anh nữa sao?”

“Con dâu xấu cũng phải gặp mẹ chồng, trước sau em cũng phải gặp mặt đấy thôi?”

“Đi đi, anh mới xấu, em cũng không phải vợ của anh.”

Trương Hợp Hoan nói: “Trước sau gì cũng sẽ như vậy.”

Sở Thất Nguyệt giả vờ không quan tâm cậu, trong bụng lại cảm thấy ấm áp vui vẻ.

Trương Hợp Hoan nói: “Dì khi nào mới trờ về?”

Sở Thất Nguyệt nói: “Chắc trong tuần này, bà ấy tính bay từ thủ đô, em cũng sẽ bay đến đó với bà ấy, Vốn muốn giữ bà ấy lại ăn tết, nhưng bà ấy không muốn.”

Bình Luận (0)
Comment