Đại Vận Thông Thiên ( Dịch Full )

Chương 590 - Chương 590: Đám Đông Hung Hãn (2)

Chương 590: Đám đông hung hãn (2) Chương 590: Đám đông hung hãn (2)

Trương Hợp Hoan nói: “Hãy dành nhiều thời gian nhất có thể với bà ấy, mất rất lâu mới về được một lần, em không cần lo cho anh đâu.”

Sở Thất Nguyệt nói: “Em cũng không lo lắng gì, dù sao anh cũng đâu thiếu người chăm sóc.”

Trương Hợp Hoan nhắc cô đi tới phía trước thì quẹo ra, xong gọi điện thoại để Trương Hợp Nguyệt mang hai vali hành lý xuống dưới, Sở Thất Nguyệt thấy Liễu Vân Tư không xuống, âm thầm thở dài một cái, trong lòng luôn cảm thấy có lỗi.

Trương Hợp Hoan xuống xe giúp Trương Hợp Nguyệt cất hành lý vào phía sau cốp: “Cũng không phải chuyển nhà, em mang nhiều đồ vậy để làm gì?”

Trương Hợp Nguyệt thấy Sở Thất Nguyệt trong xe: “Chị Thất Nguyệt , khi nào chị mới quay về.” Chạy lên phía trước ngồi vào ghế phụ.

Sở Thất Nguyệt cười nói: “Chị mới đến đây không lâu, sao không nghe em nói là muốn đi Nam Giang, chị đưa hai anh em ra trạm cao tốc.”

Trương Hợp Nguyệt nói: “Mẹ em luôn nhắc đến chị.”

Trương Hợp Hoan trong lòng nghĩ con bé này càng ngày càng biết nói chuyện, thật ra tối qua mẹ chỉ nhắc đến Kiều Thắng Nam nhiều mà thôi.

Sở Thất Nguyệt nói: “Dì vẫn khỏe chứ?”

Trương Hợp Nguyệt gật đầu nói: “Em không biết có tốt hay không, sáng hôm nay còn ra quán ăn vặt của chị em.”

Sở Thất Nguyệt muốn hỏi Trương Hợp Hân đã ly hôn với người chồng bạo lực kia chưa, nhưng cô đã từ bỏ suy nghĩ đó khi lời chưa kịp thoát ra, bản thân quan tâm nhiều đến chuyện gia đình của anh ấy, thôi thì tự mình phỏng đoán sẽ tốt hơn.

Trương Hợp Hoan nói: “Chị đâu rồi? sao không biết nên để cho mẹ nghỉ ngơi một chút.”

“Chị ấy tới lễ tưởng niệm rồi.”

Trương Hợp Hoan lập tức nhớ đến hôm nay là tang lễ của bà Lưu, chị gái đối với chuyện của bà Lưu rất để ý.

Sở Thất Nguyệt nói: “Đã lâu không gặp chị Hân.”

Trương Hợp Nguyệt nói: “Chị gái của em ly hôn rồi, hiện tại đã về nhà ở chung với gia đình em.”

Sở Thất Nguyệt nói: “Loại người như anh ta nên bỏ đi.”

Trương Hợp Nguyệt nói: “Còn hai người thì khi nào kết hôn?”

Sở Thất Nguyệt đỏ mặt, Trương Hợp Hoan nói: “Con nít đừng lo chuyện người lớn.”

Sở Thất Nguyệt nói: “Hai anh chị còn trẻ, anh em đang trong thời gian phát triển sự nghiệp.”

Trương Hợp Nguyệt là đứa nhóc tinh quái: “Chị Thất Nguyệt, chị không biết đó thôi anh em bây giờ là chủ nhiệm tại Nam Giang.”

“Biết, là quan chức.”

Trương Hợp Hoan dở khóc dở cười: “Em đừng nói làm anh khó xử chứ? Anh là chức vụ của nội bộ đài truyền hình Nam Giang tán thành, nhà nước không công nhận.”

Sở Thất Nguyệt nói: “Dù sao thì bây giờ anh cũng nói giọng quan chức rồi, ngày càng tự tin hơn.”

Trương Hợp Hoan cười ha hả: “Anh cho dù có là quan to đi chăng nữa thì trước mặt em cũng chỉ là một con mèo nhỏ dễ thương mà thôi.”

“Đừng khiến em mắc ói vậy.” Sở Thất Nguyệt cười nói.

Trương Hợp Nguyệt cười đến chảy cả nước mắt: “Anh, trình độ như vậy làm sao lừa được chị Thất Nguyệt được?”

Sở Thất Nguyệt nói: “Hợp Nguyệt tuyệt chiêu lừa này sử dụng đặc biệt tốt.”

Trương Hợp Hoan nói: “Người nhà họ Trương của anh nếu bị người khác hiểu rõ như vậy là tiêu rồi.”

Sở Thất Nguyệt đưa hai anh em họ đến trạm cao tốc, bởi vì người ở trạm xe rất đông nên Sở Thất Nguyệt không thể ở lại lâu được, Trương Hợp Hoan bảo cô nhanh chóng trở về để tránh cảnh sát giao thông kiểm vé.

Hai anh em đã an toàn đến trạm kiểm tra, Trương Hợp Nguyệt nói: “Anh à, hiện tại anh đang gặp khó khăn gì à?”

Trương Hợp Hoan nói: “Chuyện của anh nói sau đi, anh sẽ không dẫn em về Nam Giang đâu.”

Trương Hợp Nguyệt cười hẳn lên: “Anh có biết gia đình mình đã tổ chức họp mặt gia đình vì chuyện tình cảm của anh không.”

“Gì, họp mặt gia đình mà không ai nói với anh.”

“Bàn luận thử xem ba cô chị gái kia có quan hệ như thế nào với anh?”

Trương Hợp Hoan mang hành lý đi lên thang cuốn: “Nói về cái gì?”

“Ba người mỗi người một ý khác nhau, em thì thích chị Thất Nguyệt, chị hai thì thích An Nhiên, mẹ lại mến Kiều Thắng Nam.”

Trương Hợp Hoan vui mừng nói: “Mắt nhìn của mọi người không tệ nha.”

Trương Hợp Nguyệt nói: “Hiện tại mắt nhìn của em là tốt nhất, chị Thất Nguyệt mới là bạn gái chính thức của anh không đúng sao? Hai người kia chỉ là vui chơi qua đường.”

Phía trước vang lên một tiếng thét kinh hãi, có một vị hành khách do không cầm chắc hành lý đã để nó từ trên lăn xuống, cô gái kia sợ đến mức mặt trắng bệch, Trương Hợp Hoan nhìn thấy vậy liền nhanh chóng bắt lấy, đồng thời thân ráng trụ vững nên đã tránh được một vụ tai nạn xảy ra.

Trương Hợp Nguyệt nổi nóng: “Sao lại bất cẩn vậy?”

“Tôi xin lỗi, thành thật xin lỗi!” Đối phương liên tục xin lỗi, cô muốn xuống dưới nhưng nhưng thang máy đang đi lên nên cô có chút sợ hãi.

Trương Hợp Hoan đem vali hành lý kia lên, khi cầm lên thì phát hiện tay cầm của nó là hàng kém chất lượng, vừa rồi do tay cầm bị gãy nên mới bị rớt xuống, trên còn có ghi nhãn hiệu samsonite, chỉ cần nhìn vao tay cầm liền biết đây là hàng giả, chắc là cửa hàng nhỏ nhập về bán.

Bình Luận (0)
Comment