Trương Hợp Hoan lấy nước suối đưa cho Trần Tiêu và Chiêu Lệ Ảnh, điện thoại của Chiêu Lệ Ảnh vang lên, nhạc chuông là “Không đơn giản như vậy”, liền tìm ra chủ đề để bắt chuyện.
“Chị Lệ Ảnh, chị cũng thích bài hát này sao?”
Phía trước Lê Đan cũng bĩu môi, tên nhóc này thật khéo miệng, mới gặp đã kêu người ta bằng chị.
Chiêu Lệ Ảnh không ghét cậu, dù sao cũng không thích bị gọi là Chiêu tiểu thư: “Đúng vậy, tuy chỉ là ca sĩ vô danh, nhưng mà bài hát này rất hay.”
Trương Hợp Hoan nói: “Cô ca sĩ tên Tần Hồng, tôi biết rất rõ.”
Chiêu Lệ Ảnh nói: “Thật sao?”
Trương Hợp Hoan cười nói: “Hôm nay cô ấy mới ra bài hát mới, chị có thể nghe thử, tên bài hát là “Nói xa là xa”.”
Chiêu Lệ Ảnh nghe theo đều nghị của anh, lập tức tìm kiếm bài hát mới này, bài hát vang lên, cô lập tức đắm chìm vào bài hát, bài hát này rất dễ nghe.
Trương Hợp Hoan quay qua Trần Tiêu nói: “Anh, anh có mệt không?”
Trần Tiêu lắc đầu: “Không sao, nhưng mà tới quá trễ, hay lát nữa chúng ta đi đến đài truyền hình luôn được không?”
Trương Hợp Hoan nói: “Không được, trước tiên phải sắp xếp cho mọi người đến chỗ ở khách sạn Nam Giang, hôm nay cứ nghỉ ngơi, buổi tối hai vị trưởng đài của chúng tôi sẽ sắp xếp dẫn mọi người đi ăn, đạo diễn với biên kịch đều có mặt ở đó.”
Lê Đan ngồi phía trước nói: “Không phải nói là đến để ký hợp đồng sao?”
Trương Hợp Hoan nói: “Hợp đồng đã được hoàn tất, việc còn lại chỉ có ký kết. Theo ý trưởng đài phái chúng tôi muốn buổi sáng ngày mai sẽ ký kết hợp đồng và chụp ảnh, buổi chiều sẽ có một buổi họp báo công bố.”
Lê Đan nói: “Trước cũng không có bàn về họp báo công bố.”
Trương Hợp Hoan nói: “Sẽ không quá lâu, tầm nửa tiếng.”
Lê Đan có vẻ còn muốn phản đối, Trần Tiêu nói: “Chị, nếu chọn ngày mai thì cứ như vậy đi, đêm nay có thể gặp mặt đạo diễn cũng rất tốt.”
Lê Đan im lặng, Trương Hợp Hoan trong lòng thầm than, người quản lý đại diện này thật không ổn mà, mới chỉ có chút việc vặt đã xù lông lên, Trần Tiêu nếu không phải gặp cô ta thì có lẽ sự nghiệp sớm đã thăng tiến phát triển. Với điều kiện cá nhân của Trần Tiêu, vốn có thể trở thành một diễn viên xuất sắc, đáng tiếc thay lại bị Lê Đan làm trì hoãn, hôn nhân cũng khó khăn, hôn nhân một lời không nói hết, chuyện gia đình không chỉ nói miệng là được.
Chiêu Lệ Ảnh đột nhiên mở miệng nói: “Rất dễ nghe.”
Sau đó hướng về Trương Hợp Hoan nói: “Tôi cảm thấy giọng nữ còn lại cũng rất hay, cô ấy là ai?”
Trương Hợp Hoan phổ cập kiến thức cho cô: “Hàn Bảo Nhi.”
“Chưa từng nghe qua.”
“Ca sĩ mới.”
Điện thoại của Trương Hợp Hoan vang lên, nhạc chuông của anh cũng là “Không đơn giản như vậy”, thật ra là anh mới lén đổi lại.
Chiêu Lệ Ảnh nhìn Trương Hợp Hoan không nhịn được cười, không thể tin được họ để nhạc chuông giống nhau, cô không biết được rằng đây là kế hoạch làm quen với người khác của Trương Hợp Hoan.
Sở Thất Nguyệt gọi điện thoại tới, cô tới thủ đô để tiễn mẹ mình, chiều có thể đến Nam Giang, muốn hẹn Trương Hợp Hoan đi ăn tối cùng mình.
Trương Hợp Hoan nói với cô là đang gặp mặt với các diễn viên, nên hỏi ý kiến của Sở Thất Nguyệt là cô có muốn tham gia chung với mình không, cũng có thể gặp được ngôi sao. Sở Thất Nguyệt tỏ vẻ không muốn đi, đối với các bữa ăn giống vậy cô không hứng thú, để cho Trương Hợp Hoan gọi lại cho cô sau khi ăn xong.
Đêm đó Tôn Thụ Lập tổ chức tiệc chiêu đãi hai diễn viên đến ký hợp đồng tại Nam Giang. Vốn Trần Nghiên Tây cũng đến đây nhưng cô có việc ở Thượng Hải, chậm trễ sáng mai mới có thể đến đây.
Đạo diễn Khương Gia Tuấn cùng hai diễn viên đã có mặt, có thể nói đạo diễn chính là nguyên nhân mà bọn họ chịu nhận lời tham gia bộ phim.
Khương Gia Tuấn giưới thiệu bọn họ với mọi người, đến bây giờ Trần Tiêu và Chiêu Lệ Ảnh mới biết được anh chàng đi chung với họ trên đường đến đây là biên kịch của bộ phim.
Khương Gia Tuấn vỗ vai Trương Hợp Hoan nói: “Đây là Trương Hợp Hoan cũng là tác giả của “Tầm Tần Ký”.”
Trần Tiêu cười với Trương Hợp Hoan: “Xem ra tôi nói tuổi trẻ tài cao, bốn chữ này đối với cậu quả nhiên không sai.”
Trương Hợp Hoan cười nói: “Thật xin lỗi, tôi đã quên nói chuyện này.”
Chiêu Lệ Ảnh thấy cái tên này cũng rất quen thuộc, trong chốc lát đã nhớ ra tác giả của ca khúc “Không đơn giản như vậy”, nhưng vừa là nhà biên kịch vừa sáng tác đều nhìn không giống, cậu ta trẻ tuổi như vậy, làm sao có thể viết ra được ca khúc này?
Mọi người đều đã đến đầy đủ, Tôn Thụ Lập đơn giản nói vài câu, còn điều gì thắc mắc thì có thể trực tiếp hỏi La Bồi Hồng, dù sao La Bồi Hồng cũng là người phụ trách việc ký hợp đồng.
Trên thực tế, La Bồi Hồng đã liên hệ trước với các diễn viên, cô ấy nói rằng nếu mọi người đồng ý thì hôm nay có thể ký hợp đồng luôn, ngày mai chỉ cần tổ chức một buổi họp báo hình thức là được.