Đại Vận Thông Thiên ( Dịch Full )

Chương 611 - Chương 611: Có Chút Kích Động (3)

Chương 611: Có chút kích động (3) Chương 611: Có chút kích động (3)

An Nhiên ngay cả đi thẳng cũng không được, Trương Hợp Hoan phải đỡ cô lên, nhưng lại bị cô đẩy ra, cậu đã đồng ý không gặp lại cô, nhưng Sở Thất Nguyệt hôm nay rủ cô đi chơi, ma xui quỷ khiến lại xuất hiện, nguyên nhân căn bản vẫn là nhớ cậu.

An Nhiên vấp ngã, Trương Hợp Hoan nhanh chân đỡ lấy cô, lần này An Nhiên không kháng cự, thân thể mềm mại tựa vào người Trương Hợp Hoan, mềm nhũn, Trương Hợp Hoan gõ cửa phòng vệ sinh nữ, để cho An Nhiên đi vào.

“Cô có thể tự mình vào không?”

An Nhiên gật đầu, cô vịn vào khung cửa đi vào, đóng cửa lại nhìn Trương Hợp Hoan đứng bên ngoài.

Trương Hợp Hoan không nhắc nhở cô đừng khóa cửa, kẻo cô nghi ngờ hành động của mình, nhưng mình lại không tiện đi vào cùng cô ấy. Trương Hợp Hoan ghé tai lại sát vào cánh cửa, nghe động tĩnh bên trong, may mắn xung quanh không có người, chứ không anh sẽ bị nghĩ là tên biến thái mất.

Cửa nhà vệ sinh lại đột nhiên mở ra, Trương Hợp Hoan buồn bực, Sở Thất Nguyệt rất nhanh, An Nhiên cũng nhanh như vậy là sao? Xem ra phụ nữ đi vệ sinh nhanh hơn đàn ông.

Anh đang muốn giải thích lại bị An Nhiên túm lấy cổ áo, kéo vào phía trong.

Trương Hợp Hoan chưa kịp nói chuyện, An Nhiên đã nhào vào lòng anh, ép chặt anh vào phía tường, nhanh chóng ôm lấy cổ anh, khuôn mặt xinh đẹp áp vào má anh: “Tôi nhớ anh”

Trương Hợp Hoan biết cô đang say, thấp giọng nói: “Đây là nhà vệ sinh nữ, chúng ta đi về thôi” Anh dù có to gan cũng không dám ở trong đây yêu đương vụng trộm với An Nhiên.

Thứ nhất là vì đây là nhà vệ sinh nữ, thứ hai Sở Thất Nguyệt đang ở trong phòng, chưa kịp dứt lời, môi đã bị An Nhiên hôn lên, mang theo mùi vị của rượu.

Lúc này truyền đến tiếng bước chân ở bên ngoài, lỗ tai Trương Hợp Hoan rất thính, vừa nghe đã biết có người đang đi đến đây, An Nhiên cũng ý thức được, dù đã bị cồn làm mơ hồ nhưng đã tỉnh táo hơn một chút.

Bên ngoài có tiếng gõ cửa, lại là Sở Thất Nguyệt: “An Nhiên, cậu ở đâu?” cô cũng lo lắng cho An Nhiên nên đến đây.

An Nhiên và Trương Hợp Hoan liếc mắt nhìn nhau, hai người đều căng thẳng, An Nhiên trong lòng liền cảm thấy hổ thẹn, ai cũng nói phòng cháy phòng trộm phòng bạn thân, cái này thật sự đã ứng nghiệm với bản thân mình. Sở Thất Nguyệt rủ mình đi uống rượu, chuyện cô giả vờ say xỉn chưa nói đến, còn đem bạn trai của cô ấy vào nhà vệ sinh, việc này dù thế nào cũng không giải thích được.

Trương Hợp Hoan phát hiện nhà vệ sinh này cả cửa sổ cũng không có, may mắn sao lại có hai cửa, cậu nhanh chân chạy sang buồng vệ sinh bên cạnh, đóng cửa buồng.

An Nhiên mở cửa ra, Sở Thất Nguyệt đi đến: “Cậu không sao chứ?”

“Không có việc gì”

Trương Hợp Hoan lặng lẽ muốn mở cửa ra, muốn dùng khả năng mình chuồn đi thật nhanh.

Vừa mở cửa ra thì An Nhiên đã nháy mắt với cậu, không ngờ Sở Thất Nguyệt lúc này lại đi ra, An Nhiên lại chạy nhanh vào phòng rồi đóng cửa lại, mông ngồi trên người của Trương Hợp Hoan, hai chân gác trên người Trương Hợp Hoan, hai tay chống đỡ hai bên sườn chống vào hai vách ngăn, không dám nhúc nhích giống như hình nhân gỗ, tránh lộ ra dấu vết.

Vấn đề là nghe động tĩnh của Sở Thất Nguyệt khiến cho vài chỗ trong người sưng lên. An Nhiên cố tình ngồi ngay ngắn lại, dù sao cô cũng say, không quá nhiều cũng không quá ít, nhưng đụng phải chỗ lồi lên của Trương Hợp Hoan, liền hét lên một tiếng.

Sở Thất Nguyệt nói: “Cậu bị sao vậy?”

An Nhiên nói: “Không có gì hình như mình bị đau bụng kinh”.

Trương Hợp Hoan nghe tiếng hét chói tai của An Nhiên, theo bản năng cử động phần thân dưới.

An Nhiên đỏ mặt, hai tay bắt lấy tay cậu, hai chân thì kẹp vào người cậu, tư thế của hai người rất xấu hổ.

Sở Thất Nguyệt nói: “Thật phiền phức, mình ra ngoài trước đây.”

An Nhiên ngồi trên người Trương Hợp Hoan không dám nhúc nhích, Trương Hợp Hoan chỉ tay ra bên ngoài, ý bảo cô cũng nên ra ngoài tránh khiến cho Sở Thất Nguyệt nghi ngờ.

An Nhiên nghe được tiếng đóng cửa, cô đỏ mặt từ người Trương Hợp Hoan đứng dậy, có chút mất tự nhiên. Trương Hợp Hoan nhìn bộ vị vừa tiếp xúc, vị trí có hơi cấn về phía sau, có lẽ đã khiến cô bị đau.

An Nhiên liếc anh một cái, khập khiễng đi ra phía ngoài, quan sát xung quanh coi sao, lúc này mới gõ cửa lại, sau đó chính cô tự về trước.

Trương Hợp Hoan lén trốn đi từ nhà vệ sinh nữ, khom lưng chạy về phía phòng vệ sinh nam. Lúc này cậu đã bị màn ban nãy của cả hai người chi phối, cậu phải đến nơi dành riêng cho nam để lấy lại bình tĩnh cho bản thân.

An Nhiên trở về phòng, Sở Thất Nguyệt nói: “Cậu không sao chứ?”

An Nhiên gật đầu nói: “Hôm nay uống nhiều quá.”

Sở Thất Nguyệt nói: “Mình cũng giống vậy.” Có cảm giác trời đất cứ xoay vòng, cả thế giới đều trở nên mông lung.

Điện thoại của Trương Hợp Hoan còn để trên bàn, Sở Thất Nguyệt nói: “Không biết anh ấy đi đâu rồi?”

Bình Luận (0)
Comment