Đại Vận Thông Thiên ( Dịch Full )

Chương 626 - Chương 626: Vô Liêm Sỉ (1)

Chương 626: Vô liêm sỉ (1) Chương 626: Vô liêm sỉ (1)

Văn Vịnh Thi nói: “Đủ rồi. Nếu đã nhận định là tôi gây ảnh hưởng xấu đến các người. Vậy thì tốt, có thể chấm dứt hợp đồng trước khi nó được thực hiện.”

Trương Hợp Hoan nói: “Văn tiểu thư, dường như vẫn còn nợ hợp đồng tinh thần.”

“Là các người không có hợp đồng tinh thần. Là ai đã tiết lộ địa chỉ của tôi ra bên ngoài?” Cô tức giận nhìn Trương Hợp Hoan, giống như chính Trương Hợp Hoan là người tiết lộ vậy.

Trương Hợp Hoan nói: “Ký giả đều là không có lỗ hổng không thể vào. Cô lăn lộn ở giới giải trí mười năm, điều này có thể sẽ không rõ ràng lắm. Vừa rồi cô nói về Hương Giang? Phía bên đó đều gọi là ký giả là đội chó săn đúng không. Ở đây bọn họ còn là tổ sư của có săn. Theo tôi được biết thì trước đây Văn tiểu thư không nhận phim truyền hình. Lần đầu tiên tiếp nhận phim truyền hình chính là phim đại lục. Có phải rời khỏi Hương Giang một khoảng thời gian là để né tránh đầu sóng ngọn gió?”

Văn Vịnh Thị bị cậu nói trúng tâm tư, ánh mắt bắt đầu có chút mềm xuống.

Trương Hợp Hoan nói: “Cho dù cô trở về, cuối tuần khai máy ở điện ảnh Phương Bắc cũng phải qua. Văn tiểu thư tính bôn ba hai nơi, để Nam chinh Bắc chiến chiến đấu với chó săn sao?”

Văn Vịnh Thi bị cậu nói cho có chút muốn cười. Cô nhàm chán bao nhiêu mới Nam chinh Bắc chiến với đội chó săn chứ. Nghĩ lại cảnh trường thương pháo ngắn khi bị đội chó săn vây khốn, trong lòng còn có chút bỡ ngỡ. Nhưng ngoài miệng vẫn không chịu thua: “Tôi có thể huỷ hợp đồng, cùng lắm thì nghỉ ngơi một đoạn thời gian, không công tác gì là được.”

Trương Hợp Hoan nói: “Xác thực có thể, nhưng tôi vẫn có lòng tốt nhắc nhở một chút, nếu hiện tại Văn tiểu thư huỷ hợp đồng, dựa theo hợp đồng sẽ phải bồi thường tổn thất. Đến lúc đó đội chó săn sẽ viết như thế nào? Bọn họ khẳng định sẽ không viết cô tạm ngừng để nghỉ ngơi, tám chín phần mười sẽ viết cô bị thương vì tình, vì tình bỏ trốn. Văn tiểu thư tính nghỉ ngơi bao lâu? Một tháng? Chỉ sợ dư luận sẽ không qua nhanh như vậy. Nửa năm? Thời gian quá lâu, đợi đến lúc cô trở về có khả năng mọi người đã không còn nhớ rõ cô là ai. Giới giải trí thay đổi rất nhanh, ngoại hình giống Văn tiểu thư cũng không phải hiếm gặp.”

Văn Vịnh Thi ngồi xuống đối diện Trương Hợp Hoan. Cô một lần nữa đánh giá người trẻ tuổi này, vẫn cảm thấy như đã từng quen biết nhưng lại không thể nào nhớ được.

Trợ lý của Văn Vịnh Thi mang valy đi ra từ bên trong phòng: “Janice, hiện tại tôi đặt vé máy bay?”

Văn Vịnh Thi nói: “Tôi bàn một chút chuyện với ngài Trương, cô tránh đi một chút đi.”

“Ừ!”

Văn Vịnh Thi nói: “Anh là đang ám chỉ, tôi rất nhanh sẽ hết thời.”

Trương Hợp Hoan thực sự cầu thị nói: “Hết thời là dùng để chỉ những diễn viên từng nổi tiếng.”

Vẻ mặt Văn Vịnh Thi có chút xấu hổ, tuy cô biết lời Trương Hợp Hoan nói là sự thật, nhưng vẫn cảm thấy phẫn nộ: “Nếu các người đã không công nhận tôi, vậy thì vì cái gì lại chọn tôi?”

Trương Hợp Hoan cười: “Văn tiểu thư thật ra rất có thực lực, chỉ là thiếu cơ hội. Về phía công ty cũng rất coi trọng cô. Thật ra muốn đi xa trên giới giải trí phải dựa vào tác phẩm để nói chuyện, không phải dựa vào tai tiếng.”

Mặt của Văn Vịnh Thi điều biến đỏ: “Tôi không có gây tai tiếng, những tai tiếng đó đều là bịa đặt.”

Trương Hợp Hoan nói: “Nếu một đoá hoa tươi bị ruồi bọ bao vây, thì người đứng xem sẽ nghi ngờ hương vị của nó.”

Văn Vịnh Thi cả giận nói: “Ngài Trương, chú ý lời nói của mình.”

Trương Hợp Hoan cười nói: “Con người tôi nói chuyện tương đối trực tiếp, nêu Văn tiểu thư không thể tiếp thu, tôi có thể không nói. Cũng có thể đối người đến trao đổi với cô.”

Văn Vịnh Thi đứng dậy, cũng không phải hạ lệnh đuổi khách mà là đi pha một ly cà phê, tự tay đưa đến trước mặt Trương Hợp Hoan. Trương Hợp Hoan rất thích bàn tay của cô, vẫn luôn nhớ rõ thủ pháp của cô.

“Cảm ơn!” Trương Hợp Hoan nhận lấy ly cà phê, uống một ngụm.

Văn Vịnh Thi nói: “Tôi không muốn ở lại chỗ này.”

Trương Hợp Hoan nói: “Ý của Văn tiểu thư là Nam Giang?”

Văn Vịnh Thi nói: “Tôi vẫn muốn ở Nam Giang vài ngày, hôm sau có hẹn gặp mặt với một vị làm âm nhạc.”

Trương Hợp Hoan gật đầu: “Tôi đã nghe qua bài hát đơn đầu tiên của Văn tiểu thư, gọi là gì ấy nhỉ?”

Văn Vịnh Thi có chút buồn bực, tháng 09 năm này cô có ra một bài hát đơn tên là Man, nhưng lại sấm to mưa nhỏ. Từ sau ca khúc đơn đó, công ty cũng mất đi hứng thú giúp cô phát triển ở mảng âm nhạc. Bản thân Văn Vịnh Thi cũng buồn bực, từ giá trị nhan sắc, dáng người, gu thẩm mỹ, tất cả cô đều có nhưng lại không nổi. Chỉ ngẫu nhiên gây nên một ít tai tiếng trong giới giải trí. Hiện tại hợp đồng giữa cô và công ty sắp đến hạn, điều kiện mới của công ty đưa ra cực kỳ hà khác, rõ rần không xem trọng bước phát triển sau này của cô.

Bình Luận (0)
Comment