Đại Vận Thông Thiên ( Dịch Full )

Chương 627 - Chương 627: Vô Liêm Sỉ (2)

Chương 627: Vô liêm sỉ (2) Chương 627: Vô liêm sỉ (2)

Nhà dột còn gặp mưa đêm, cô và bạn trai phú thương yêu nhau đã bảy năm lại chia tay vào năm ngoái. Giấc mộng hào môn của Văn Vịnh Thi vỡ vụn, sự nghiệp lại trì trệ không tiến. Làm cho tâm tình tuổi hai mươi tư của cô nóng nảy không thôi.

Trương Hợp Hoan nói: “Tôi còn từng xem bản hát nhảy của cô, mặc váy đỏ, đường xẻ rất cao. Trên đầu gắn hai cây quạt, trông rất giống nhảy Dã tát mãn (một nghi thức của Tát Mãn giáo, người nhảy mặc đồ Tát Mãn, thắt lưng buộc chuông, tay trái cầm trống, tay phải cầm roi, vừa gõ nhạc cụ vừa hát) .”

Văn Vịnh Thi thật đáng buồn, mặt hàng này nói chi tiết như vậy khẳng định là xem bản hát nhảy cũ của cô. Chính cô cũng cảm thấy hiện trường rất đẹp, váy đỏ không tồi, trên đầu không phải là hai cây quạt mà là hai món trang sức. Sao đến miệng cậu lại thành nhảy Dã tát mãn rồi. Văn Vịnh Thi tặng cậu một ánh mắt xem thường, tư vị trong đó thì để tự cậu đi lĩnh hội.

Trương Hợp Hoan nói: “Tôi nhớ ra rồi, gọi là Man.”

Vạn Tiên nói: “Trí nhớ của anh thật tốt.”

Trương Hợp Hoan gật gật đầu: “Tôi nhớ rõ không ít chuyện về Văn tiểu thư.” Dù sao năm đó cũng từng tiếp xúc thân mật, rất rõ ràng size của cô.

Văn Vịnh Thi là người có dã tâm, lăn lộn mười năm trong phường nhuộm của giới giải trí vẫn không thể nhuộm đỏ (tiếng Trung đỏ cũng có nghĩa là nổi tiếng). Khát vọng danh lợi sinh trưởng dã man trong lòng. Sau này cô dấn thân vào Tinh Vực, chủ động tiếp cận cậu cũng là vì nguyên nhân này. Trương Hợp Hoan hồi tưởng lại bản thân lúc đó cũng không đủ phúc hậu, bóc sạch sẽ vỏ bọc của Văn Vịnh Thi, chơi với cô nhiều năm cũng không sủng ái cô. Cũng không thể nói là chơi đùa, dù sao cậu cũng dùng không ít tiền trên người cô. Nhưng thứ cô muốn không phải là tiền, cô muốn là thành danh.

Văn Vịnh Thi nói: “Anh từng xem phim của tôi?”

Trương Hợp Hoan nói: “Từng xem Đường tham 3, nhân vật người mẹ của cô diễn không tệ.”

Văn Vịnh Thi cười lạnh lùng: “Anh nhớ lầm rồi, tôi chưa từng diễn.”

Trong lòng Trương Hợp Hoan nói tôi nhớ không lầm. Phim điện ảnh chín năm sau, cô diễn thật không tồi, khi đó có chút nổi tiếng. Đáng tiếc cũng đã qua thời điểm tốt nhất, đã diễn vai mẹ, thời kỳ thanh xuân của phụ nữ thật sự ngắn.

Thiên Hồ nói: “Tôi nhớ lầm, trong Lạc đường truy hung cô diễn Bạch Phiến đúng không?”

Lần này cậu nói đúng, Văn Vịnh Thi hỏi: “Anh cảm thấy tôi diễn thế nào?”

“Rất đẹp.”

Văn Vịnh Thi biết đây không phải lời ca ngợi, là trào phúng cô không diễn xuất, nói cô là bình hoa. Kỳ quasi, sao vẫn luôn cảm thấy đã từng gặp cậu ở đâu rồi? Văn Vịnh Thi nói: “Ngài Trương năm nay bao nhiêu tuổi?”

Trương Hợp Hoan nói tuổi của mình cho cô, Văn Vịnh Thi mới biết được cô lớn hơn cậu hai tuổi. Chỉ là Trương Hợp Hoan căn bản không giống như người ở tuổi này, cậu làm cho người khác có cảm giác lõi đời khéo đưa đẩy. Vừa rồi vốn dĩ là cô công khai lên án bên sản xuất, chiếm hết thế chủ động. Nhưng cậu vừa đến, nói hai ba câu đã đánh tan khí thế của cô.

Trương Hợp Hoan nói: “Tôi cảm thấy diện mạo và tính cách của cô tương đối lãnh đạm, càng thích hợp diễn quả phụ.”

Văn Vịnh Thi có chút nhịn không được: “Tôi chỗ nào giống quả phụ?”

Trương Hợp Hoan nói: “Cuốn tiểu thuyết tôi đưa cô hẳn là cô chưa xem kỹ?”

Văn Vịnh Thi nói: “Cuốn tiểu thuyết đó của anh viết có chút hạ lưu.”

Trương Hợp Hoan nói: “Cô có thể bỏ qua nhưng chương mẫn cảm, không cần nhìn vào phần nội dung nhằm vào đọc giả nam.”

Văn Vịnh Thi nói: “Tôi vẫn nên xem kịch bản vậy.” Tuy ngoài miệng nói như vậy, nhưng cô không thể không thừa nhận người này rất có tài hoa. Quyển Tầm Tần ký thật sự rất đáng xem, nhưng cô vẫn chưa thấy được nhân vật quả phụ trẻ.

Trương Hợp Hoan nói: “Tôi luôn cảm thấy vai diễn của cô và Trần Nghiên Tây có chút sai vị trí. Cô ấy không thích hợp diễn Cầm Thanh, cô cũng không thích hợp diễn Kỷ Yên Nhiên. Cô nghiên cứu tiểu thuyết một chút, tôi trở về sẽ tham khảo lại với Khương đạo diễn.”

Văn Vịnh Thi nói: “Trần Nghiên Tây đang nổi tiếng, cô ấy có quyền lực được ưu tiên.” Trong lòng nói không ra tư vị gì.

Trương Hợp Hoan nói: “Nói không chừng quay xong bộ phim này cô sẽ nổi tiếng hơn cô ấy.”

Văn Vịnh Thi nói: “Anh có thể so sánh với Thất Bả Đao sao?”

“So sánh như vậy thì không công bằng.”

“Sao lại không công bằng?”

“Tôi trẻ hơn, đẹp trai hơn, có tài hoa hơn.”

Văn Vịnh Thi kinh ngạc mở miệng, người này đúng là đủ vô liêm sỉ. Phương diện tài hoa sao cậu có thể so sánh cùng Thất Bả Đao? Người ta là nguyên tác cũng là đạo diễn của “Cô gái năm ấy chúng ta cùng theo đuổi”, có thể xưng là hiện tượng điện ảnh của năm 2011, tạo nên nhiệt độ có một không hai. Tại hai bờ tam đại đều có doanh thu phòng vé cực cao, lập nên vô số kỷ lục mới. Cậu dám so sánh bản thân có tài hoa hơn Thất Bả Đao, mặt mũi đâu cứ? Chỉ dựa vào một bộ tiểu thuyết hạ lưu?

Bình Luận (0)
Comment