Đại Vận Thông Thiên ( Dịch Full )

Chương 630 - Chương 630: Có Âm Mưu (2)

Chương 630: Có âm mưu (2) Chương 630: Có âm mưu (2)

Trương Hợp Hoan nói: “Nhìn xem, cô không uống thì chứng tỏ chúng tôi không đủ nhiệt tình.”

Tần Hồng nói: “Được, vây tôi không đi nữa.” Cô gọi điện thoại dặn dò bên quán bar một chút. Quán bar đã quay lại quỹ đạo làm ăn, có cô hay không cũng không có ảnh hưởng lớn.

Trương Hợp Hoan nói với các cô, buổi tối La Bồi Hồng cũng sẽ đến đây, nhưng mà có thể sẽ đến muộn một chút.

Sau khi uống vài chén rượu, không khí tốt hơn nhiều. Trương Hợp Hoan dùng đũa gắp cho Văn Vịnh Thi một miếng lươn.

Văn Vịnh Thi nói: “Tôi sợ những thứ giống như rắn, vì vậy tôi không ăn lươn hay bất cứ thứ gì tương tự.”

Trong lòng Trương Hợp Hoan nói cô không những không sợ, nói không chừng còn rất thích ăn, thành thật khuyên nhủ: “Nếm thử đi, đây là đặc sản bản địa, món ăn kin điển của Hoài Dương, cứ dũng cảm nếm thử đi. Cô luôn lang thang trong một vòng tròn nhỏ hẹp, thật khó để nâng cao tầm nhìn.”

Văn Vịnh Thi cũng không ngốc, nghe ra được ý trong lời cậu nói: “Anh là nói tôi chưa nhìn thấy thế giới?”

Trương Hợp Hoan nói: “Đừng nghĩ nhiều, tôi là nói cô thiếu cam đảm để thử những thứ mới mẻ. Thật ra rất nhiều chuyện cô cảm thấy đáng sợ, nhưng mà cũng không đáng sợ mấy. Ví dụ, nhưng cô trải qua đội chó săn săn đuổi, tin tức nhỏ như vậy, nếu cô mở miệng nói bọn họ sẽ không cảm thấy có hứng thú.”

Văn Vịnh Thi cắn một miếng lươn, cảm giác hương vị rất ngon, một chút mùi tanh cũng không có.

Tần Hồng nói: “Giới giải trí chính là nơi thị phi. Muốn sinh tồn ở bên trong phải có một trái tim mạnh mẽ.”

Trương Hợp Hoan nói: “Nói trắng ra là đừng quá đặt nặng ngành giải trí, càng sợ cái gì cái đó sẽ tìm đến cô.”

“Văn tiểu thư, nếu đội chó săn chụp cảnh chúng ta ăn cơm, cô đoán có thể sẽ không bịa đặt chuyện xấu đưa lên báo sao?”

Văn Vịnh Thi ngẩn ra một chút, nhìn trái nhìn phải thì ý thức được là đang ở trong phòng, bức màn cũng được kéo xuống, hẳn là không có việc gì.

Trương Hợp Hoan nói: “Cô không cần phải lo, cho dù là bị người ta chụp được, người ta cũng không có hứng thú để tạo chuyện xấu. Nguyên nhân rất đơn giản là vì tôi là người không có danh tiếng, danh tiếng của cô cũng không lớn. Đối tượng đàm tiếu nào với cô mà danh khí không lớn hơn cô? Người ta chú ý không phải là cô, mà là bọn họ.”

Những lời này sắc bén như châm, Văn Vịnh Thi không thể giữ sĩ diện được nữa, trừng mắt liếc cậu một cái, rồi chủ động bưng ly lên uống rượu với cậu.

Trương Hợp Hoan rót cho cô ly rượu, trợ lý nhanh chạy đến ngăn cản: “Không thể uống nữa.”

Trương Hợp Hoan nói: “Ngày đó lúc đám cho săn bao vây cô ấy, sao cô không ra ngăn cản. Bây giờ lại xuất hiện tìm kiếm một cảm giác tồn tại, đi qua một bên.”

Trợ lý bị cậu nói cho không còn mặt mũi.

Văn Vịnh Thi nói: “Ngải Oa, cô đừng quản, để cho anh ta rót.” Trong lòng biết rõ là Trương Hợp Hoan nói lời thật lòng, nhưng loại lời nói thật lòng này không ai nói trước mặt cô.

Trương Hợp Hoan tự mình rót đầy ly của Văn Vịnh Thi và rót đầy ly mình.

Tần Hồng cười thầm, bọn họ uống Riwei như uống bia.

Trương Hợp Hoan biết tửu lượng Văn Vịnh Thi. Đừng nhìn bộ dạng thanh tú, nhưng một chai rượu Whisky không là gì.

Văn Vịnh Thi nói: “Ý của anh là tôi căn bản không có chút nhiệt độ nào sao?”

Trương Hợp Hoan nói: “Cũng không phải là không có. Cô thật sự cũng có ưu điểm, ví dụ như bộ dạng xinh đẹp, khí chất tốt, các phương diện khác cũng có đôi chút hiểu biết. Nhưng nếu một người quá cân đối thì ngược lại không có gì đặc biệt. Khuôn mặt của cô xinh đẹp nhưng không thuộc về loại đẹp đặc thù. Đây không phải là vấn đề về cử chỉ của cô, mà là vấn đề về diện mạo.”

Văn Vịnh Thi nói: “Tôi nghe rõ ràng, anh là đang quanh co lòng vòng nói bộ dạng tôi rất nhạt nhẽo.”

Trương Hợp Hoan cười nói: “Cô trông như thế nào trong lòng cô không tự hiểu sao, có cần quan tâm đến những gì người khác nói hay không? Diễn viên có rất nhiều loại, có vài người diễn viên được ông trời ưu ái. Ví dụ như Hà Ngọc Phượng Hồng trong phía các cô. Lấy ra để so sánh với cô thì chưa chắc đã xinh hơn cô.”

Văn Vịnh Thi nói: “Anh đừng có mà nói móc tôi. Tôi cũng không muốn so với các cô ấy, tôi ngay cả tư cách cũng không so được với các cô ấy.”

Trương Hợp Hoan nói: “Hãy nói về dì Mai đi. Cô đẹp hơn cô ấy, nhưng khuôn mặt người ta có đặc thù. Đặc biệt là trên màn ảnh rộng có thể thu hút sự chú ý. Khuôn mặt và bộ dáng cô tương đối hoàn mỹ, nhưng mà thiếu đặc biệt. Muốn nói đến sự đặc biệt, vậy thì chắc là số khổ.”

Văn Vịnh Thi nói: “Nghe anh nói vậy hẳn là nói tôi nên rời khỏi giới giải trí.”

Trương Hợp Hoan nói: “Đừng. Điều kiện của cô không tệ, ngay cả nữ minh tinh đối đầu với cô còn có thể lăn lộn được, cô lo lắng cái gì? Cô không giỏi hơn cô ấy về ngoại hình, hình thể và giọng hát sao? Mấu chốt là cô chưa tìm được người thích hợp.”

Bình Luận (0)
Comment