Ngô Đại Vĩ nói: “Ngài Trương thật là một người chu đáo.” Anh ta để cho Ngô Địch Khôn chuẩn bị bữa trưa.
Trương Hợp Hoan tỏ vẻ buổi trưa mình còn phải đi về, Ngô Đại Vĩ nhiệt tình mời cậu nói không cần ra bên ngoài. Phòng làm việc Ức Giang Nam có nhà ăn riêng, đồ ăn được làm rất khác biệt, mời cậu ở lại thử một chút.
Sau khi Ngô Địch Khôn rời đi, Ngô Đại Vĩ nói: “Tôi để ý một chút danh sách bài hát mới gần đây, ba bài hát mới gần đây thi nhau chiếm lãnh bảng xếp hạng đều là do ngài Trương sáng tác, thành tích thật là khiến cho người ta rung động.”
Trương Hợp Hoan nói: "May mắn mà thôi."
“Một ca khúc là may mắn, ba ca khúc liên tiếp sẽ không được coi là do vận khí. Tôi từng phân tích ba ca khúc của cậu, đều rất hay, lời bài hát và âm nhạc đều là đỉnh cao.”
Trương Hợp Hoan uống một ngụm trà: “Thầy Ngô quá khen rồi.”
Ngô Đại Vĩ nói: “Tôi hôm nay mời cậu đến đâu, một là muốn biết cậu một chút. Hai là muốn xem thử chúng ta có cơ hội hợp tác hay không.”
Trương Hợp Hoan nói: “Thầy Ngô có khả năng không biết, công việc trước mắt của tôi đã ký hợp đồng hợp tác với nhà xuất bản âm tượng Nam Giang.”
Ngô Đại Vĩ gật gật đầu: “tôi biết, ba ca khúc này đều là nhà xuất bản âm tượng Nam Giang phát hành. Tôi và ông chủ bọn họ là Phan Khải cũng là bạn tốt.”
Trương Hợp Hoan cười nói: “Hoá ra đều là bạn của nhau.”
Ngô Đại Vĩ cười ha ha rồi nói: “Giới âm nhạc vốn không nhiều lắm. Trong giới âm nhạc đều là người một nhà. Mọi người đều là cùng nhau ứng chiến. Ca khúc mới phát hành thường sẽ được quảng bá đánh tiếng trước. Tránh xảy ra chuyện đâm xe, khiến cho xảy ra một hồi tranh chấp không cần thiết.”
Trương Hợp Hoan nghe ra lời mà anh ta muốn nói. Gần đây Ngô Đại Vĩ chế tác album mới cho Trần An Ni tên là “Truy tình” sau khi phát hành đều bị hai ca khúc của cậu bắn tỉa. SOMY, một trong sáu công ty thu âm đứng đầu, lần này bị khiến cho mặt mũi không có chút ánh sáng. Ngô Đại Vĩ là người chế tác vàng, Trần An Ni là đại tỷ của công ty. Mặc dù cả hai bài hát mới đều đứng thứ hai, nhưng điều này khác xa với mong muốn của bọn họ một khoảng cách.
Trương Hợp Hoan nói: “Phòng làm việc của tôi vừa mới được thành lập không lâu, phương diện phát hành đều là do Phan tổng bên kia phụ trách.”
Ngô Đại Vĩ nói: “Ngài Trương không cần phải hiểu nhầm, tôi không phải là oán giận cậu, chỉ là nói cho cậu biết một quy tắc ngầm. Phan Khải nếu lựa chọn lúc này phát hành, liền chứng minh anh ta tin tưởng thực lực của cậu.”
Trương Hợp Hoan nói: “Album của Trần An Ni tôi cũng có nghe qua, tốt lắm.”
Ngô Đại Vĩ cười nói: “Tâm trạng cô ấy gần đây không được tốt lắm. Nếu đổi thành ba năm trước, cô ấy sẽ làm tốt hai ca khúc này hơn.”
Các nghệ thuật gia đều có một cỗ ngạo khí trong xương cốt. Ngô Đại Vĩ thừa nhận ba ca khúc của Trương Hợp Hoan rất tuyệt nhưng mà anh ta cũng không cho rằng tiêu chuẩn về ca từ và âm nhạc của Trương Hợp Hoan đã vượt ra anh ấy. Trần An Ni năm nay cũng đã ba mươi tuổi rồi, bởi vì cô ấy quá buông thả trong cuộc sống, nên giọng hát đã qua thời kì hoàng kim.
Công ty cũng ý thức được nguy cơ này nên đang tìm người nối nghiệp Trần An Ni.
Ngô Đại Vĩ nói: “Hàn Bảo Nhi kia là nghệ sĩ kí hợp đồng với phòng làm việc của cậu sao?”
Trương Hợp Hoan lắc lắc đầu nói: “Không phải. Bài hát “Nói xa là xa” này cô ấy chỉ xuất hiện với tư cách là khách mời. Điều kiện gia đình cô ấy rất tốt và cô ấy không có ý định tiến vào giới âm nhạc.”
Ngô Đại Vĩ nói: “Khó trách tư liệu về cô ấy một chút tôi cũng không điều tra được. Thật đáng tiếc. Điều kiện tốt như vậy nếu tiến vào giới ca hát khẳng định có thể thành danh.”
Trương Hợp Hoan trong tâm biết Ngô Đại Vĩ định làm gì, cậu tạm thời giấu Hàn Mai Mai là chuyện chính xác.
Ngô Đại Vĩ nói: “Thật ra, nhiều phòng làm việc không chỉ hợp tác với một công ty thu âm. Nhà sản xuất âm tượng Nam Giang rất có thể bởi vì nguyên nhân thể chế, nên khả năng quảng bá và vận hành thị trường rất hạn chế. Ngài Trương, cậu không ngại suy xét về việc hợp tác với SOMY chúng tôi. Nếu cần, tôi sẽ cố gắng hết sức giúp đỡ.”
Trương Hợp Hoan nói: “Đa tạ thầy Ngô.” Cảm giác con người Ngô Đại Vĩ này không đơn giản, anh ta thông qua ba bài hát liền cảm nhận được năng lực của cậu. Trong giới âm nhạc không phải ai cũng đều là người một nhà. Bên trong giới âm nhạc cạnh tranh cực kỳ kịch liệt. Album lần này của Ngô Đại Vĩ đã bị cậu làm ảnh hưởng.
Ngô Đại Vĩ và Trương Hợp Hoan là lần đầu tiên gặp mặt. Anh ta cũng phát hiện người lãnh đạo trẻ tuổi này thật dày dặn kinh nghiệm. Có được năng lực xuất chúng như vậy sớm muộn gì cũng trở nên nổi bật ở trong giới âm nhạc. Anh ta không muốn trở thành đối thủ của cậu, cách tốt nhất là biến mọi người trở thành cùng phe với mình. Biện pháp tốt nhất chính là hợp tác.