Đại Vận Thông Thiên ( Dịch Full )

Chương 637 - Chương 637: Gặp Khó Khăn Liên Tiếp (5)

Chương 637: Gặp khó khăn liên tiếp (5) Chương 637: Gặp khó khăn liên tiếp (5)

Hai người ngồi nói chuyện với nhau về quan điểm âm nhạc của bọn họ hiện tại. Ngô Đại Vĩ cũng nói về quan điểm về ba ca khúc hiện tại của Trương Hợp Hoan, bọn họ tán gẫu rất ăn ý với nhau.

Thời điểm nói chuyện, lại có khách đến.

Lần này là Văn Vịnh Thi tới, cô ấy lại có thể không mang theo trợ lý.

Văn Vịnh Thi đã sớm có hẹn gặp mặt với Ngô Đại Vĩ, cô muốn mời Ngô Đại Vĩ viết nhạc, chỉ là cô không ngờ Trương Hợp Hoan cũng ở nơi này. Mấy ngày nay Trương Hợp Hoan không có đi đến phòng làm việc, tất cả công việc bên kia đều giao cho Tần Hồng xử lý.

Văn Vịnh Thi đi vào văn phòng, tháo mắt kính xuống, nhìn thấy Trương Hợp Hoan, thần thái ngạc nhiên của cô không tránh được ánh mắt của Ngô Đại Vĩ. Ngô Đại Vĩ trong lầm thầm nghĩ chẳng lẽ bọn họ biết nhau?

Ngô Đại Vĩ hô: “Văn tiểu thư đến rồi.”

Văn Vịnh Thi nói: “Trên đường bị kẹt xe một chút nên đến chậm, thật có lỗi với thầy Ngô.”

Ngô Đại Vĩ cười nói: “Không chậm giờ ăn cơm là được. Vị này là.”

Trương Hợp Hoan nói: “Tôi có quen biết Văn tiểu thư, cô ấy từng tới phòng làm việc âm nhạc của tôi.”

Trong lòng Văn Vịnh Thi buồn bực, ý của Trương Hợp Hoan là ý gì? Hôm nay tôi đến tìm Ngô Đại Vĩ để mời viết một bài hát? Anh sao lại nói tôi từng đến phòng làm việc của anh? Cái này không phải để cho người khác hiểu lầm sao? Ngô Đại Vĩ sẽ cho rằng tôi là đang cưỡi lừa tìm ngựa. Trước kia tìm anh, giờ đến tìm anh ta. Vốn thật vất vả mới tạo ra cơ hội này, lại bị anh làm cho thất bại.

Ngô Đại Vĩ đương nhiên muốn hỏi Văn Vịnh Thi: “Văn tiểu thư đến phòng làm việc của ngài Trương để mời viết nhạc sao?”

Văn Vịnh Thi lắc đầu nói: “Không phải, là vì công việc.”

Cũng may là Trương Hợp Hoan không nói gì thêm.

Ngô Địch Khôn đến mời bọn họ ăn cơm. Trương Hợp Hoan mới biết thật ra bữa trưa là người ta chuẩn bị cho Văn Vịnh Thi, vừa hay cậu đến đúng lúc mà thôi.

Tuy rằng Trương Hợp Hoan chướng mắt đối với phòng làm việc Ức Giang Nam. Nhưng mà phòng làm việc của Ngô Địch Khôn có một nhà bếp riêng lại không tệ, vì vậy cậu cũng định làm một nhà bếp riêng trong phòng làm việc của mình.

Bình thường Ngô Đại Vĩ chỉ uống Mao Đài, trưng cầu ý kiến của Văn Vịnh Thi. Văn Vịnh Thi nói cô không uống rượu, Ngô Đại Vĩ cũng không miễn cưỡng, để Ngô Địch Khôn chuẩn bị nước trái cây.

Trong lúc ăn Ngô Địch Khôn nhắc đến chuyện Trương Hợp Hoan làm thất bại hiệp ước giữa hắn và tập đoàn Thiên Đại. Chuyện này trôi qua đã lâu, Ngô Địch Khôn lại nhắc đến, hiển nhiên trong lòng vẫn còn khúc mắc.

Trương Hợp Hoan cười nói: “Chuyện này thật sự phải nói lời xin lỗi với Ngô tổng. Thật ra lúc đó tôi bị Lạc Thanh Dương dùng phép khích tướng ép đi lên, tôi cũng không cố ý nhắm vào anh. Sau này nghĩ lại mới thấy cả hai chúng ta đều bị Lạc Thanh Dương lợi dụng.”

Cậu nói như vậy là để cho Ngô Địch Khôn mặt mũi.

Ngô Địch Khôn nói: “Tôi nghe nói cậu không chịu bán ca khúc đó cho bà ta?”

Trương Hợp Hoan nói: “Đó là cách bà ta nói với bên ngoài, anh thực sự cảm thấy tôi ăn no rửng mỡ, không cần 200.000? Lạc Thanh Dương lợi dụng tôi đá anh ra bên ngoai, sau đó lại phủi sạch quan hệ với tôi. Hai chúng ta ai cũng không đạt được lợi ích, đã không được việc còn mất 30.000 tiền cọc.”

Ngô Địch Khôn nghe cậu nói như vậy trong lòng tốt hơn rất nhiều. Trương Hợp Hoan chủ động uống hai chén rượu xem như bày tỏ lòng xin lỗi, dù sao chuyện cậu làm hỏng mối làm ăn của người ta cũng là sự thật.

Ngô Đại Vĩ nói: “Lúc đó hát bài hát gì?” Anh hiểu rõ trình độ của em mình, Ngô Địch Khôn khẳng định không cùng đẳng cấp với Trương Hợp Hoan.

Ngô Địch Khôn nói: “Người mẫu!”

Ngô Đại Vĩ nói: “Tôi muốn nghe thử.”

Trương Hợp Hoan cười nói: “Tôi viết đùa thôi, nào dám múa rìu qua mắt thợ ở trước mặt thầy Ngô.”

Văn Vịnh Thi nói: “Ngài Trương còn biết hát sao?”

Ngô Đại Vĩ cười không nổi: “Người nào làm âm nhạc lại kông biết hát? Chỉ là không chuyên nghiệp như ca sĩ thôi. Thật ra người có thể biểu đạt chính xác nhất ca khúc chính là tác giả.”

Văn Vịnh Thi nói: “Tôi trân trọng mỗi một album của thầy Ngô, tôi là fan của thầy.”

Ngô Đại Vĩ nói: “Tôi ca hát chỉ là để chơi, tính ra cũng đã năm năm không ra album rồi.”

Trương Hợp Hoan biết Văn Vịnh Thi là người theo chủ nghĩa cơ hội, rõ ràng không để mất cơ hội khen tặng Ngô Đại Vĩ. Mục đích chân chính là muốn có được hảo cảm từ Ngô Đại Vĩ từ đó nhờ anh ta viết nhạc. Nhớ tới việc hợp đồng của cô hình như năm nay đã đến hạn, hay là cô thật sự có dự tính tiến vào giới âm nhạc.

Ngô Đại Vĩ một tay giúp không ít ca sĩ nổi tiếng. Văn Vịnh Thi chọn anh ta làm cửa đột phá, hẳn là trải qua một phen suy nghĩ cẩn thận.

Văn Vịnh Thi nói: “Thầy Ngô, lần này tôi đến là muốn nhờ thấy viết nhạc.”

Ngô Đại Vĩ mỉm cười nói: “Văn tiểu thư lần này lấy thân phận cá nhân hay là thân phận công ty?”

Bình Luận (0)
Comment