Đại Vận Thông Thiên ( Dịch Full )

Chương 650 - Chương 650: Đồng Hành (4)

Chương 650: Đồng hành (4) Chương 650: Đồng hành (4)

Ngày nghĩ gì đêm mơ đó. Chẳng lẽ Trương Hợp Hoan thật sự có ý đồ này? Văn Vịnh Thi lắc lắc đầu, như thế nào cũng không ngủ được. Cô mở cửa phòng đi ra bên ngoài, phủ thêm quần áo lặng lẽ đi xuống. Điều hoà của trung tâm phòng làm việc hoạt động không tệ, ấm áp như mùa xuân.

Trong sảnh không thấy Trương Hợp Hoan, hẳn là anh ngủ trên văn phòng.

Văn Vịnh Thi rón ra rón rén đi qua. Đi đến trước cửa ban công của Trương Hợp Hoan, nhìn thấy tình hình bên trong, áp tai vào nghe, cũng không nghe thấy được động tĩnh gì. Đang chuẩn bị quay lại thì đột nhiên chuông báo cảnh sát vang lên.

Văn Vịnh Thi sợ tới mức quay đầu bỏ chạy. Vạn nhất bị Trương Hợp Hoan đi ra vừa vặn liền xấu hổ.

Văn Vịnh Thi mang dép lê, tốc độ chạy đã bị ảnh hưởng. Một cái bóng đen nhanh như báo vọt lại đây, tóm lấy cổ áo cô, dùng sức kéo mạnh.

Văn Vịnh Thi phát ra một tiếng thét chói tai, bị lột sạch từ ngoài vào trong.

Hai tay theo bản năng che ngực lại. Động tĩnh lớn như vậy, đều không có kinh động đến trợ lý Ngải Oa đang ngủ say trên lầu. Trợ lý này thật sự ngủ rất sâu.

Văn Vịnh Thi nhắm chặt hai mắt. Trời ạ. Mình từ trên xuống dưới chỉ mặc một bộ nội y nhỏ. Tiếp theo, hắn ta sẽ cưỡng hiếp cô sao?

Trương Hợp Hoan nhìn thấy thân thể này có chút quen thuốc. Da thịt ở trong bóng đên sáng lên, trong lòng có chút nóng lên.

Đây là trạng thái đẹp nhất của Văn Vịnh Thi. Trương Hợp Hoan đưa quần áo cho cô mặc vào rồi ho khan vài tiếng nói: “Cô hơn phân nửa đêm còn chạy lung tung? Mộng du à? Làm tôi còn tưởng là có tên trộm.”

Văn Vịnh Thi cảm giác ngay cả phía sau lưng mình đều nóng lên, hẳn là cảm giác xấu hổ đến với cô. Bất quá chuyện trong mơ đã không xảy ra ở hiện thực. Cô không nói được một lời, cuối đầu đi lên lầu. Trên đường đi lên, Trương Hợp Hoan còn bật đèn, làm cho cô một mạch chạy về phòng, nhanh chóng khóa trái cửa, sau đó mạnh mẽ vò tóc mình, cảm giác mình điên rồi.

Bởi vì tuyết rơi, thời gian chuyến bay đi đến Liêu Thành chậm hơn dự định một tiếng. Văn Vịnh Thi ăn mặc kín đáo, ngồi ở trong phòng VIP nghỉ. Cho đến bây giờ cô không trao đổi qua lại với Trương Hợp Hoan. Cho dù là coi mình thành tên trộm, thì cũng không cần phải lột hết quần áo của mình chứ? Một đêm miên man suy luận ra một cái kết, là Trương Hợp Hoan cố ý.

Trương Hợp Hoan vẫn tựa như không có việc gì, cậu dặn dò với trợ lý Văn Vịnh Thi một việc.

Thời điểm trợ lý đi vào nhà vệ sinh, Trương Hợp Hoan đi đến ngồi bên cạnh Văn Vịnh Thi nói: “Người trợ lý này không được, làm gì cũng không được.”

Văn Vịnh Thi cho rằng cậu đang cố bắt chuyện, ánh mắt nhìn chằm chằm vào điện thoại. Nhìn trang giải trí, giống như không có tai tiếng của mình, có chút vui mừng, đồng thời cũng có chút mất mát. Dù sao nhiệt độ của cô chung quy vẫn không đủ.

Trương Hợp Hoan đoán được tâm tư của cô: “Muốn trở thành một diễn viên giỏi, cô cần phải chăm chỉ hơn, đừng nghĩ đến chuyện khác.”

Văn Vịnh Thi nói: “Anh chẳng lẽ không nói lời xin lỗi với tôi sao?”

Trương Hợp Hoan nhìn Văn Vịnh Thi: “Dựa vào cái gì mà tôi phải xin lỗi cô?”

“Anh…”

Văn Vịnh Thi lâm vào chán nản.

Trương Hợp Hoan nói: “Đúng rồi, dựa theo tiêu chuẩn thì khoang của cô là hạng thương gia, còn khoang của tôi là hạng phổ thông. Đây là vé máy bay của cô.”

Lúc này bắt đầu việc đăng ký thủ tục, Trương Hợp Hoan đứng dậy rời khỏi.

Không có nhiều người trên chuyến bay đến Liêu Thành. Trương Hợp Hoan ngồi xuống, chuẩn bị một giấc ngủ dài. Phi cơ còn chưa cất cánh, nhìn thấy Văn Vịnh Thi đến đây, vỗ vỗ vai cậu ý bảo cậu đổi chỗ cửa sổ cho mình.

Trương Hợp Hoan có chút kỳ quái, tại sao chỗ ở hạng thương gia không ngồi, đến đây làm gì?

Văn Vịnh Thi nói cho cậu biết ở khoang thương gia có tên đàn ông nhìn cô với ý xấu, khiến cho cô cảm giác không tự nhiên.

Trương Hợp Hoan nhịn không được cười lên. Đây thật là kiếm chuyện, cô ngồi chỗ của cô, anh ta ngồi chỗ anh ta. Ở nơi công cộng còn có thể quấy rối cô sao?

Sau khi máy bay cất cánh không lâu, Văn Vịnh Thi liền ngủ. Trương Hợp Hoan cũng có chút mệt, hai người ngủ một giấc thẳng đến Liêu Thành. Thời điểm tỉnh lại, phát hiện đầu của hai người bọn họ dựa vào nhau.

Trương Hợp Hoan đụng khuỷu tay vào Văn Vịnh Thi, lúc này Văn Vịnh Thi mới tỉnh lại. Nhìn thấy mình tựa vào trên người Trương Hợp Hoan có chút xấu hổ nói: “Thật có lỗi, tôi quá là mệt mỏi.”

Trương Hợp Hoan nhắc nhở cô hiện tại ở Liêu Thành nhiệt độ không khí là dưới âm mười lăm độ, hãy giữ ấm tốt. Thời điểm ở sân bay chờ hành lý, Trương Hợp Hoan liên hệ với chiếc xe mà cậu đã đặt trước, trên đường đi thì xe gặp phải sự cố, trước mắt là đang xử lý, để cho Trương Hợp Hoan tự bắt taxi đến.

Bình Luận (0)
Comment