Đại Vận Thông Thiên ( Dịch Full )

Chương 714 - Chương 714: Bay Cao Thì Phải Chịu Đao (5)

Chương 714: Bay cao thì phải chịu đao (5) Chương 714: Bay cao thì phải chịu đao (5)

Nếu cuộc đời vẫn dựa theo kịch bản cũ thì quả thật không có ý nghĩa, Văn Vịnh Thi đạp phanh, Trương Hợp Hoan bị lung lay một chút. Cô chân thành nhìn Trương Hợp Hoan nói: “Tôi cảm thấy anh không thể trợ giúp tôi ở mảng tài nguyên điện ảnh, cho nên tôi muốn rút hợp đồng điện ảnh. Hợp đồng đĩa nhạc vẫn giao cho anh, anh cảm thấy như thế nào?”

Trương Hợp Hoan lắc lắc đầu nói: “Tôi vẫn là câu nói cũ, đến đi tuỳ cô. Hiện tại hợp đồng của chúng ta vẫn chưa bắt đầu, cô hối hận vẫn còn kịp. Tôi tuyệt đối không làm khó dễ cô.”

Văn Vịnh Thi nhỏ giọng hỏi: “Thật sự?”

Trương Hợp Hoan gật gật đầu nói: “Nhưng mà tôi không có khả năng để cô rút hợp đồng điện ảnh lại. Giá trị lớn nhất trên người cô chính là hợp đồng ảnh thị. Thứ cho tôi nói thẳng, cô không có khả năng phát triển quá lớn trong giới âm nhạc. Cho nên chỉ cần cô muốn, tôi có thể trả lại tất cả hợp đồng lại cho cô.”

Trương Hợp Hoan đáp ứng sảng khoái như vậy làm cho Văn Vịnh Thi có chút do dự, cô cắn môi nói: “Cảm ơn!”

Trương Hợp Hoan nói: “Đi thôi.”

Văn Vịnh Thi nói: “Dựa theo hợp đồng, tôi hẳn nên bồi thường cho anh.”

Trương Hợp Hoan lắc lắc đầu: “Không cần, tôi cũng không có tổn thất gì.”

Văn Vịnh Thi ngẩn ra một chút, có ý gì? Chẳng lẽ ý cậu người chịu tổn thất là cô?

Trương Hợp Hoan quả thật nghĩ như thế, vốn dĩ quyết định tạo bài hát đơn “Ái muội” cho Văn Vịnh Thi, giao cho Đĩa nhạc Phi tuyết phả hành hai bản tiếng Quảng và tiếng phổ thông. Nhưng Văn Vịnh Thi lại tại thời điểm này có tâm tư muốn rời khỏi, Trương Hợp Hoan có một chút cảm thấy đáng tiếc cho cô. Văn Vịnh Thi không nổi tiếng cũng có nguyên nhân, cô luôn chọn sai ở những thời điểm quan trọng trong cuộc đời. Cảm thấy có chút đáng tiếc cho cô, lại một lần nữa bỏ lỡ cơ hội.

Trở lại khách sạn, Văn Vịnh Thi nói với Trương Hợp Hoan sáng mai cô sẽ trở lại Hương Giang.

Trương Hợp Hoan hiểu rõ ý của cô, lập tức viết một phần hiệp nghị huỷ hợp đồng. Ký tên lên bên trên, bày tỏ sẽ không truy cứu với Văn Vịnh Thi.

Trên chuyện giải ước Trương Hợp Hoan càng sảng khoái, Văn Vịnh Thi lại càng áy náy. Lúc này không khỏi nhớ đến những điểm tốt của Trương Hợp Hoan. Đầu tiên Trương Hợp Hoan là người có tài hoa, cậu chỉ sáng tác một bài “Ngốc nữ” đã đủ để chứng minh. Hơn nữa ba bài hát cậu chế tắc đều nằm trong top bảng xếp hạng các ca khúc đang nổi. Cô lựa chọn huỷ hợp đồng với cậu có phải đã sai lầm rồi không?

Trương Hợp Hoan đưa hiệp nghị đã ký xong cho Văn Vịnh Thi: “Chúng ta buôn bán không thành nhưng vẫn còn nhân nghĩa, về sau vẫn là bạn. Thân làm một người bạn tôi cảnh tỉnh cô một câu. Chu Chỉ Hóa mở casino lập nghiệp, gia nhập công ty của hắn cô nên thận trọng.”

Văn Vịnh Thi nói: “Tôi biết.”

Trương Hợp Hoan nói: “Cô dốc sức nỗ lực mười năm trong giới, nơi này nước sâu, cô hẳn là có trải nghiệm của bản thân. Thị trường ở Hong Kong ngày càng nhỏ, cơ hội đều ở tại đại lục.”

Văn Vịnh Thi nói: “Tôi một lần nữa ký hợp đồng với công ty khác nhất định sẽ thận trọng.” Nói xong lại cảm thấy đã vô tình làm tổn thương Trương Hợp Hoan, vội giải thích: “Anh rất tốt, chỉ là tôi cảm thấy con đường anh đưa ra không thích hợp với tôi.”

Nhớ tới Trương Hợp Hoan giúp cô không ít chuyện, vốn cô sắm vai Kỷ Yên Nhiên trong “Tầm tần ký”, nhưng Trương Hợp Hoan cho rằng Cầm Thanh sẽ thích hợp với cô nên tận dùng lực ảnh hưởng trong tay cậu đoạt nhân vật này từ tay Trần Nghiên Tây. Nếu không phải vì cô xảy ra chuyện ngoài ý muốn gãy xương, bộ phim này thực sự có khả năng là bước ngoặc của cô.

Văn Vịnh Thi nói: “Tôi sẽ không quấy rầy anh, sáng sớm ngày mai khi tôi đi, sẽ không tìm anh nói lời từ biệt.”

Trương Hợp Hoan nói: “Được thôi!”

Văn Vịnh Thi ra khỏi phòng từ sáng sớm, lúc đứng tại quầy lễ tân làm thủ tục trả phòng, có người đến bên cạnh cô đặt thẻ phòng xuống: “Cùng nhau!”

Văn Vịnh Thi lúc này mới ý thức được là Trương Hợp Hoan, cô cười với cậu: “Chào buổi sáng!”

Trương Hợp Hoan gật gật đầu: “Chào buổi sáng!”

Văn Vịnh Thi nói: “Tôi đi sân bay.”

“Tôi trở về Liêu Thành.”

Trương Hợp Hoan bắt tay làm xong thủ tục, chủ động giúp Văn Vịnh Thi cầm đồ. Văn Vịnh Thi nhanh bước đuổi kịp chân cậu: “Tôi tự mình đi là được.”

Trương Hợp Hoan nói: “Vừa vặn tiện đường đưa cô ra sân bay.”

“Không cần làm phiền.”

Trương Hợp Hoan đã mở cốp ra, lấy hai kiện hành lý của Văn Vịnh Thi bỏ vào.

Văn Vịnh Thi đành phải nhận. Cô phát hiện Trương Hợp Hoan làm việc rất bá đạo, đối mặt với sự bá đạo của cậu thì cô chỉ có thể phục tùng. Mở cửa xe đi vào bên ghế phó lái, nhìn thấy ghế phó có một bó hoa hồng, Văn Vịnh Thi liền ngẩn ra, rất nhanh liền ý thức được là bó hoa này dành cho mình. Do dự một chút rồi ngồi ở ghế sau.

Nhạc trong truyện:

Ngốc nữ - Trần Tuệ Nhàn

https://www.youtube.com/watch?v=7ur5UpuP0JE

Ái muội - Dương Thừa Lâm Rainie Yang

https://www.youtube.com/watch?v=mebzXfWi87E

Bình Luận (0)
Comment