Đại Vận Thông Thiên ( Dịch Full )

Chương 735 - Chương 735: Cứu Nguy (2)

Chương 735: Cứu nguy (2) Chương 735: Cứu nguy (2)

Đối với loại cấp bậc đạo diễn như Từ Kha mà nói, bị diễn viên mới như Trần Tiêu từ chối là chuyện rất không có mặt mũi. Cho dù Trần Tiêu có tốt đi nữa, cũng không có khả năng ông sẽ gửi lời mời thứ hai. Hơn nữa trong tay ông còn có không ít người mới để lựa chọn.

Trương Hợp Hoan thầm than, loại quản lý như Lê Đan thật sự là biết cách huỷ hoại nghệ sĩ. Nếu chuyện này xử lý không thoả đáng, về sau Trần Tiêu khó mà có cơ hội ở trước mặt Từ Kha.

Phong cách làm việc của Từ Kha như sấm giật gió cuốn, ông ký một phần hợp đồng hợp tác với Trương Hợp Hoan. Trương Hợp Hoan lấy một cái giá tượng trưng bán “Thiện nữ u hồn” cho ông. Để trao đổi, Từ Kha ký với Tân tinh vực một hợp đồng tên là Chiến lược hợp tác. Nữ chính diễn Niếp Tiểu Thiến được chỉ định là Văn Vịnh Thi, thù lao năm trăm vạn. Dựa theo hợp đồng chia bảy ba, Tân tinh vực lấy ba trăm năm mươi vạn, Văn Vịnh Thi có thể lấy được một triệu rưỡi.

Đối với Văn Vịnh Thi mà nói đây đã là thù lao cao. Đương nhiên phần thù lao này được thêm phần lớn là do kịch bản.

Văn Vịnh Thi đến thử vai hôm nay cũng thật không ngờ có thể ký được hợp đồng. Tuy rằng cách lúc khởi động máy một đoạn thời gian, nhưng lấy thân phận và địa vị của Từ Kha, phần hợp đồng này chẳng khác gì ván đã đóng thuyền. Cô cảm giác giống như đang năm mơ, không thể tin được tất cả đều là hiện thực.

Đêm đó Từ Kha sắp xếp một bàn tiệc ở Hỉ Đô, ăn mừng bọn họ hợp tác thành công.

Trương Hợp Hoan nhìn thời gian vẫn còn sớm, đề xuất trước tiên về chuẩn bị một chút, buổi tối sẽ đến.

Trên đường trở về Văn Vịnh Thi kích động đến mức thân thể mềm mại không ngừng phát run. Trương Hợp Hoan cũng nhìn ra cảm xúc của cô đang tăng vọt, nhưng cô phát run có chút không bình thường. Vì thế đưa tay nắm lấy bàn tay mềm mại của cô, bảo lái xe mở máy sưởi cao hơn một chút, tránh để Văn Vịnh Thi sinh bệnh.

Văn Vịnh Thi tri ân báo đáp, tựa vào trong lòng Trương Hợp Hoan, hoàn toàn không bài xích việc dựa vào cậu sưởi ấm. Dùng phương thức này để trả cho cậu một ít phúc lợi.

Trở lại khách sạn, Văn Vịnh Thi nói đi về trước tắm rửa thay quần áo, buổi tối sẽ đi theo cậu đi ăn tiệc. Cho tới bây giờ cô vẫn ở trạng thái tỉnh tỉnh mê mê. Trở về một mình trong phòng, không khỏi kích động đến mức rơi nước mắt. Lăn lộn hơn mười năm ở Hong Kong, không thể ngờ được lần này ký hợp đồng với một phòng làm việc nho nhỏ ở địa lục lại có được cơ hội hợp tác với đạo diễn Từ Kha.

Trương Hợp Hoan xuất hiện làm cho cô thấy được hy vọng nổi tiếng, nhưng trước đó cũng đã từng do dự. Nếu cô ký hợp đồng với Thái dương hỗ ngu, chỉ sợ đã bỏ lỡ mất cơ hội lớn nhất trong cuộc đời.

Năm giờ tối, Trương Hợp Hoan và Văn Vịnh Thi cùng nhau đến Việt Long các. Văn Vịnh Thi thay lễ phục màu đen, cô rất chú ý đến hình tượng cá nhân. Tuy rằng trang điểm tinh xảo, nhưng Trương Hợp Hoan vẫn cảm thấy cô không phải đang ở trạng thái tốt nhất. Văn Vịnh Thi hơi ho khan.

Trước sự kiện Trương Hợp Hoan đã chuẩn bị tốt cho cô một chiếc áo khoác da, lấy cờ hiệu công ty làm quà tặng cô.

Văn Vịnh Thi cười nói: “Đồ tốt.”

Trương Hợp Hoan nói: “Nhập gia tuỳ tục, ở cái góc Đông Bắc này, phụ nữ nếu không mặc một thân áo ấm thì không tốt khi ra dường, mặc vào đi, ấm áp.”

Văn Vịnh Thi gật gật đầu mặc áo khoác vào, thân thể tựa vào gần Trương Hợp Hoan, hương nước hoa thật mê người.

Trương Hợp Hoan nói: “Từ đạo diễn hiện đang chuẩn bị “Trí thủ uy hổ sơn”, đó là một tác phẩm lớn, tốn nhiều thời gian chuẩn bị. Cho nên “Thiện nữ u hồn” có khả năng sẽ khai máy trước, loại cổ trang huyền huyễn này là sở trường của ông ấy.”

Văn Vịnh Thi nói: “Tôi sẽ nỗ lực làm thật tốt, sẽ không làm anh mất mặt.”

Trương Hợp Hoan cười nói: “Trang điểm rất xinh đẹp, nhưng mà sự xinh đẹp khiến người khác cảm thấy lạnh lẽo.”

Văn Vịnh Thi cũng bật cười, cái mũi thật ngứa, nhịn không được hắt hơi một cái. Chưa kịp lấy khăn tay đã văng lên mặt Trương Hợp Hoan, cô lúng túng nói: “Thật xin lỗi!” Sau đó lấy khăn tay chùi cho cậu.

Trong lòng Trương Hợp Hoan thầm than, báo ứng. Nhân quả báo ứng tuần hoàn, hiện tại là hạt mầm của kiếp trước. Ngẫm lại kiếp trước quả thật rất xin lỗi cô, để cô trả giá nhiều năm như vậy cũng không giúp cô nổi tiếng. Làm người dù sao cũng cần niệm tình cũ. Đời này thực hiện hứa hẹn trong quá khứ, giúp cô xây dựng một đường.

Trần Tiêu lúc này gọi điện thoại tới, Trương Hợp Hoan cho rằng điện thoại lần này của anh ta có chút chậm. Lúc đi đến đây hôm nay, anh ta nấu cháo điện thoại với Trần Nghiên Tây lâu như vậy, có nhiều công phu như thế không bằng nghiên cứu kịch bản cậu đưa cho anh ta nhiều một chút.

Trương Hợp Hoan không thanh không sắc nói: “Anh Trần, tìm tôi có việc sao?”

Trần Tiêu hỏi: “Tôi muốn tìm anh nói chuyện kịch bản. Kịch bản của anh viết rất tốt, tôi rất thích nhân vật Ninh Thải Thần này.”

Bình Luận (0)
Comment