Đại Vận Thông Thiên ( Dịch Full )

Chương 757 - Chương 757: Sinh Hoạt Bình Thản (3)

Chương 757: Sinh hoạt bình thản (3) Chương 757: Sinh hoạt bình thản (3)

Trương Hợp Hoan gật gật đầu nhìn bóng lưng Lưu Hải Dư đi xa thì nhắc nhở nói: “Ông đi chậm một chút đi!” Tuy rằng cậu có chút bài xích với Lưu Hải Dư, nhưng vẫn đang không phủ nhận ông ta là người tốt.

Tôn Thụ Lập lần này đến Bằng Thành là để tham gia một hội nghị. Hội nghị được mời dự họp tại trung tâm hội nghị Long Hồ. Ông ta sẽ ở khách sạn Lệ Giang bên cạnh. Trương Hợp Hoan đến khách sạn lúc bốn giờ ba mươi, Tôn Thụ Lập vừa mới họp xong, bảo cậu đến phòng của mình.

Thời điểm Trương Hợp Hoan đi vào phòng, Tôn Thụ Lập đang ở trong nấu nước pha trà, vui tươi hớn hở nói: “Tiểu Trương, đến đây, tuỳ tiện ngồi xuống đi.”

Trương Hợp Hoan nhìn nhìn xung quanh: “Tôn đài trưởng, điều kiện không tệ rồi.”

Tôn Thụ Lập nói: “Tôi đã vài năm không tới Bằng Thành, không thể tưởng tượng được ở bên này lại có thay đổi lớn như vậy.” Bằng Thành không phải là thành thị du lịch, nếu không phải đến họp thì ai cũng không đặc biệt đi đến.

“Mấy năm nay chỗ nào cũng giống vậy, nơi nơi đều tiến hành xây dựng công trình. Các thành phố trong nước cũng vậy, sắp không phân biệt được đâu là đâu rồi.”

Tôn Thụ Lập rót ra hai chén trà, ý bảo cậu nếm thử. Trương Hợp Hoan uống ngụm trà: “Nhục quế!”

Tôn Thụ Lập nói: “Được, có tiến bộ.”

Trong lòng Trương Hợp Hoan nói nếu ngay cả nhục quế tôi cũng không nếm được thì ông cũng quá xem thường tôi rồi.

Tôn Thụ Lập tổng kết nói: “Giai đoạn quay chụp đầu tiên cậu có biểu hiện không tệ.”

Trương Hợp Hoan khiêm tốn nói: “Toàn bộ đều là nhờ Tôn đài trưởng anh minh lãnh đạo. Nếu không phải mời ra toà Phật sống này, phiền phức của đoàn làm phim có lẽ tôi đã không hóa giải được.” Vuốt mông ngựa mấu chốt phải chân thành tự nhiên.

Tôn Thụ Lập nói: “Ảnh thành phương Bắc cũng thường hay xảy ra loại chuyện này, không ngạc nhiên. Đó cũng là sơ sót của tôi. Thật ra trước đó hẳn là nên lên tiếng chào hỏi. Tôi buông tay không làm chưởng quầy, chuyện gì cũng giao cho mọi người. Tôi thì thoải mái,nhưng các cậu xử lý không ít phiền thoái. Nói lại, năng lực tiểu tử cậu khá tốt, về sau tôi sẽ bồi dưỡng cậu thật tốt.”

Trương Hợp Hoan nói: “Cảm ơn Tôn đài tưởng.” Cậu uống một ngụm trà, cân nhắc đem chuyên hợp tác với Youku nói với ông.

Tôn Thụ Lập nói: “Buổi tối có mấy vị lãnh đạo của Bằng Thành radio mời khách. Tôi nghĩ trong đó có lãnh đạo của cậu, cho nên gọi cậu đến đây.”

Trương Hợp Hoan cười nói: “Tôi ở trong mắt bọn họ là loạn thần tặc tử.”

Tôn Thụ Lập cười ha ha nói: “Quản gì bọn họ. Dù sao thì sự trung thành và tân tậm của cậu với đài truyền hình Nam Giang tôi đều thấy được.”

Trương Hợp Hoan ho khan một tiếng, trung thành sao? Hình như không có, cậu cũng không tính ở đài truyền hình Nam Giang cả đời.

Tôn Thụ Lập nói: “Ho khan cái gì? Có phải chột dạ không? Chuyện cậu sau lưng tôi mở phòng làm việc âm nhạc.”

Trương Hợp Hoan châm trà cho Tôn Thụ Lập rồi cười tủm tỉm nói: “Tôn đài trưởng, chuyện đó tôi cũng không có gạt ông. Con người của tôi ông cũng biết, làm chuyện gì cũng cần có tính đảm bảo.”

Tôn Thụ Lập gật gật đầu: “Đây là cũng là chỗ khiến tôi thưởng thức cậu.”

Trương Hợp Hoan nói: “Có chuyện tôi cũng cần phải nói với ông một tiếng. Hứa Minh Phong của Youku hẳn là ông biết đúng không?”

Tôn Thụ Lập nói: “Biết. Có tiếp xúc vài lần, anh ta không phải rất có hứng thú với “Tầm Tần Ký” sao? Tôi tính lấy hình thức bán đấu giá để bán bộ kịch này.”

“Không phải chuyện này. Trước đó anh ta thất bại ở chương trình gameshow, cho nên anh ta muốn vấp ngã ở đâu thì đứng lên ở đó.”

Tôn Thụ Lập nheo mắt lại nhìn Trương Hợp Hoan: “Cái gì gọi là vấp ngã ở đâu thì đứng lên ở đó?”

“Anh ta còn muốn làm chương trình gameshow. Vì thế nên đã tìm tôi, muốn hợp tác với tôi.”

Tôn Thụ Lập nghe rõ ràng, là Hứa Minh Phong muốn cùng cá nhân Trương Hợp Hoan hợp tác hoặc là hợp tác với phòng làm việc của cậu, mà không phải là cùng đài truyền hình Nam Giang. Tôn Thụ Lập nhớ đến đài truyền hình Nam Giang của mình xuất hiện sự kiện lực lượng trung kiên trốn tập thể. Chẳng lẽ là Youku muốn dùng lại trò cũ, lấy đi tướng tài đắc lực của mình là Trương Hợp Hoan?

Với hiểu biết của ông với Trương Hợp Hoan, tiểu tử này hẳn là không phải loại người coi trọng tiền. Bằng không lần trước cũng sẽ không đem “Chúng tôi là diễn viên” cho bên đài truyền hình sử dụng một cách vô điều kiện.

Bởi vì chuyện lần trước của Youku thay đổi, Tôn Thụ Lập vẫn còn oán niệm. Cái này cũng là nguyên nhân ông không lập tức bán bản quyền “Tầm Tần Ký” cho Youku. Ông kiên nhẫn nghe Trương Hợp Hoan nói rõ chân tướng chuyện này.

Tôn Thụ Lập: “Tiểu tử cậu định bay một mình.”

Trương Hợp Hoan nói: “Tôn đài trưởng yên yâm, tôi tạm thời không có dự định này. Ông đối với tôi có Bá nhạc chi ân. Trương Hợp Hoan tôi mặc dù không dám nói là người có ơn tất báo, nhưng chuyện bội bạc tôi không có làm được. Nếu tôi muốn bội bạc, chuyện này tôi cũng sẽ không nói với ông.”

Bình Luận (0)
Comment