Đại Vận Thông Thiên ( Dịch Full )

Chương 771 - Chương 771: Lưỡng Diện Tam Đao (1)

Chương 771: Lưỡng diện tam đao (1) Chương 771: Lưỡng diện tam đao (1)

La Bồi Hồng nói: “Tôn đài trưởng còn lo là quá nặng, đối với cậu như miếng đậu hũ rơi vào tro, thổi không nỡ mà đánh cũng không thể.”

“Ông lấy lo lắng tôi không phục, cụp mông chạy lấy người?”

La Bồi Hồng cười nói: “Tôn đài trưởng đối với cậu không tệ.”

Trương Hợp Hoan nói: “Tôi sẽ không đi.” Ánh mắt cậu dừng trên mấy bức thư tố cáo, xác thực bản thân có tật. Chuyện phòng làm việc ký hợp đồng với Văn Vịnh Thi xử lý quá mức lộ liễu. Cậu trao đổi với La Bồi Hồng một số chuyện, về sau công tác xuất đầu lộ diện của phòng làm việc trao cho Tần Hồng. Hai người bọn họ ở đài truyền hình Nam Giang một ngày thì phải chú ý một ngày.

La Bồi Hồng cũng không ở lại quá lâu, có được sự đồng ý của Trương Hợp Hoan, cô lập tức rời khỏi báo cáo với Tôn đài trưởng. Thông báo xử lý Trương Hợp Hoan rất nhanh sẽ được thông báo trong nội bộ.

Trương Hợp Hoan tiễn La Bồi Hồng ra ngoài cửa, La Bồi Hồng nói: “Phía An Nhiên tôi sẽ không đến chào hỏi nữa, cậu giúp tôi nói với cô ấy một tiếng nén bi thương. Lễ tang khi nào tiến hành? Có cần tôi hỗ trợ hay không?”

Trương Hợp Hoan nói: “Trước mắt cảnh sát vẫn chưa thông báo bàn giao thi thể. An Nhiên đã đồng ý giải phẫu thi thể, hy vọng có thể tìm được nguyên nhân tử vong.”

La Bồi Hồng hít một hơi khí lạnh nói: “Bị giết sao?”

Trương Hợp Hoan trả lời tương đối cẩn thận: “Trước khi có kết quả điều tra của cảnh sát, ai cũng không rõ nguyên nhân.” Thật ra cậu đã sớm nhận định là bị giết.

La Bồi Hồng nói: “Tôi sẽ hỗ trợ lúc làm tang lễ. Đúng rồi, có cần tôi làm chuyện gì không?”

Trương Hợp Hoan ngẫm nghĩ rồi nói: “Cô giúp tôi thăm dò một chút hợp đồng của An Nhiên. Còn có tình huống hiện tại là Lạc Thanh Dương ở tập đoàn Thiên Đại.”

La Bồi Hồng nói: “Được rồi, tôi sẽ mau chóng điều tra rõ.” Trước khi lên xe, cô rút cuộc nhịn không được nói một câu: “Sở tiểu thư biết chuyện này không?”

Trương Hợp Hoan ngẩn ra một chút, lập tức hiểu được ý của La Bồi Hồng. Cậu gật gật đầu nói: “Biết, cô ấy bảo tôi chăm sóc An Nhiên.”

“Phụ nữ có rộng lượng đến mấy cũng không thể rộng lượng ở chuyện này, trừ phi cô ấy không yêu cậu.” La Bồi Hồng cười cười: “Thật ra tôi không nên hỏi đến chuyện của cậu. Nhưng mà với tư cách một người bạn, tôi vẫn nên nhắc nhở cậu một chút, tận khả năng xử lý tốt chuyện này. An Nhiên quả thật cần trợ giúp, nhưng phía Sở tiểu thư cũng đừng quên nói một tiếng.”

Trương Hợp Hoan nói: “Cảm ơn chị Hồng, tôi hiểu rồi.”

Nhìn La Bồi Hồng lái xe rời đi, Trương Hợp Hoan lập tức nhắn cho Tôn Thụ Lập một tin: Tôn đài trưởng, gây phiền toái cho ngài rồi.

Một lát sau, Tôn Thụ Lập phản hồi một tin nhắn: Có lỗi thì phải sửa, không có lỗi cũng cần cố gắng.

Trương Hợp Hoan cảm thấy trong lòng ấm áp, chuyện khác không nói, chỉ riêng phần ân sủng Tôn đài trưởng dành cho cậu, cậu hiện tại cũng không tiện cụp mông chạy lấy người. Lấy bản quyền dự trữ của cậu trong quá khứ, đi đến chỗ nào cũng có thể lập nên một mảng thiên điện. Nhưng Trương Hợp Hoan cảm giác bầu không khí ở đài truyền hình Nam Giang không tệ. Mấu chốt là lãnh đạo thông tình đạt lý. Trong khoảng thời gian bận xây dựng phòng làm việc âm nhạc, tuy rằng đã thành hình, cũng đã ký kết với vài nghệ sĩ. Nhưng giá trị thanh danh của cậu tăng lên không nhiều.

Ước nguyện ban đầu khi cậu tiến vào giới điện ảnh là muốn nâng cao danh khí, gần đây dường như đã quên mất chuyện này.

An Nhiên tỉnh dậy phát hiện Trương Hợp Hoan không ở bên cạnh. Sau khi ra khỏi phòng, ngửi được mùi đồ ăn. Đi tới nhà bếp thì thấy Trương Hợp Hoan đang bận rộn ở bên trong, hít hít cái mũi nói: “Cậu biết nấu cơm sao?”

Trương Hợp Hoan cười nói: “Cô cũng không muốn ra khỏi cửa, bên ngoài bán đồ ăn không có dinh dưỡng. Cho nên tôi chỉ có thể không trâu bắt chó đi cày. Tôi vất vả cả một buổi chiều, ít nhiều cũng ăn một chút chứ?”

An Nhiên gật gật đầu, muốn đi hỗ trợ, Trương Hợp Hoan bảo cô không cần đụng tay, đi đến bên bàn ăn ngồi.

Chỉ trong chốc lát đồ ăn đã được bày lên bàn. Trương Hợp Hoan làm cá hấp, măng xào, đun thêm một nồi canh gà. Nguyên liệu được lựa chọn kỹ, hơn nữa cậu nấu dùng tâm, mỗi một món đều có sắc hương trọn vẹn.

An Nhiên uống một chén canh gà, nhỏ giọng nói: “Đây là chén canh gà ngon nhất mà tôi từng uống.”

Trương Hợp Hoan nói: “Gà ta chính gốc, nhịn đói nửa ngày, ăn nhiều một chút.” Cậu gắp một cái chân gà, sau khi nhặt sạch xương mới đặt ở trước mặt An Nhiên.

An Nhiên nhìn Trương Hợp Hoan, đôi mắt hồng hồng: “Cảm ơn!”

“Giữa chúng ta nói cái này có phải có chút xa lạ rồi không?”

An Nhiên nói: “Tôi tốt hơn nhiều rồi. Chuyện xảy ra quá đột ngột, hiện tại tôi đã tiếp nhận hiện thực rồi.” Nói đến đây cô lại có chút muốn khóc, cố ngăn nước mắt.

Trương Hợp Hoan đưa khăn tay cho cô, An Nhiên xoa xoa khoé mắt nói: “Ngài mai tôi đến khách sạn ở. Nơi này dù sao cũng là phòng làm việc của cậu, tôi không tiện ở đây.”

Bình Luận (0)
Comment