An Nhiên lắc lắc đầu, thời điểm mẹ tôi gặp phải chuyện không may thì tôi đang ở Thượng Hải đàm phán với công ty để chấm dứt hợp đồng. Vốn đồng ý rằng khi bà đi thì sẽ có thể ký các thủ tục, nhưng không hiểu sao phía Tân Hoạ lại thay đổi.
Kiều Thắng Nam nói: “Chúng tôi ở hiện trường vụ án phát hiện được vài thứ.”
An Nhiên nói: “Cái gì vậy?”
Kiều Thắng Nam mặt lộ vẻ khó xử, liếc nhìn Trương Hợp Hoan một cái, Trương Hợp Hoan nói: “Nếu không tiện thì tôi có thể tránh mặt.”
Kiều Thắng Nam nói: “Không cần phải lảng tránh, chính là trong máy tính của Lạc Thanh Dương đã phát hiện có một ít video bất nhã. Có rất nhiều video chính là của người chết.”
An Nhiên kinh ngạc trừng lớn hai mắt, cô ra sức lắc lắc đầu: “Không có khả năng, không có khả năng.” Cái này đối với cô thật rất khó để tiếp nhận.
Kiều Thắng Nam nói: “Cô có bao nhiêu hiểu biết đối với tập đoàn Thiên Đại?”
An Nhiên nói: “Tôi không biết, quan hệ chúng tôi không tốt, cho nên chuyện làm ăn của bà ấy tôi cũng không hỏi đến.”
Kiều Thắng Nam nói: “Tập đoàn Thiên Đại không chỉ là một tập đoàn may mặc, đồng thời cũng có không ít người mẫu. Căn cứ vào điều tra của tôi, người chết lúc trước đã từng lợi dụng người mẫu của công ty để tham gia các giao dịch về tình dục.”
Trương Hợp Hoan ở một bên nghe có chút phá vỡ tam quan. Cái đệch. Lạc Thanh Dương sao lại có thể làm điều này? Kiều Thắng Nam làm nội ứng Thiên Đại, khẳng định nắm giữ bằng chứng, bằng không sẽ không nói như vậy.
An Nhiên nói: “Không có khả năng, vì cái gì? Người cũng đã chết rồi, các người còn muốn chửi bới bà?”
Trương Hợp Hoan vỗ vỗ bả vai cô, ý bảo cô tỉnh táo lại.
Kiều Thắng Nam bình tĩnh nói: “Không phải chửi bới, là sự thật. Tập đoàn Thiên Đại liên quan đến rất nhiều hành vi phạm tội. Giao dịch tình dục chỉ là một trong số đó. Trước mắt công ty đang được điều tra toàn diện. Căn cứ vào chứng cứ chúng tôi đang nắm giữ trước mắt, Lạc Thanh Dương từng làm rất nhiều hành vi trái pháp luật.”
An Nhiên lắc lắc đầu: “Tôi không biết. Chuyện của bà ấy căn bản tôi không biết. Tôi và tập đoàn Thiên Đại không có liên quan gì hết.”
Kiều Thắng Nam nói: “Chỉ sợ cũng không phải như vậy. Cô đã sớm là cổ đông của tập đoàn Thiên Đại. Thiên Đại mắc nợ không ít, Lạc Thanh Dương bị hại, khoản nợ này đương nhiên sẽ đổ lên người cô.”
“Cô nói cái gì?”
Trương Hợp Hoan bắt đầu ý thức được tính nghiêm trọng của vấn đề. Lúc này La Bồi Hồng gọi điện thoại đến, Trương Hợp Hoan ra ngoài cửa nghe.
Giọng điệu La Bồi Hồng vô cùng gấp gấp: “Hợp Hoan, xảy ra chuyện lớn. Tập đoàn Thiên Đại thâm hụt hai trăm triệu. Pháp nhân của tập đoàn Thiên Đại là An Nhiên, cô ấy phải chịu trách nhiệm chính.”
Trương Hợp Hoan ngây ngẩn cả người. Chuyện này có nghĩa An Nhiên không có cách nào không đếm xỉa đến đống nợ chồng chất của tập đoàn Thiên Đại. Thân là một người mẹ, Lạc Thanh Dương không có khả năng lừa dối con mình như vậy.
La Bồi Hồng không nghe thấy Trương Hợp Hoan nói chuyện, nghĩ đến việc cậu cũng bị dọa: “Cậu không sao chứ?”
Trương Hợp Hoan nói: “Không có việc gì. Chị Hồng, chị nói tiếp đi.”
La Bồi Hồng lại nói cho Trương Hợp Hoan. Quản lý của An Nhiên hẹn bây giờ còn ở Tân Họa. Bên Tân Họa chưa bao giờ có suy nghĩ giải hợp đồng với cô.
Trương Hợp Hoan nghe xong cuộc điện thoại này, lúc trở về nhìn thấy An Nhiên đang ngồi ở đó lau nước mắt. Kiều Thắng Nam yên lặng uống cà phê.
An Nhiên dùng tay lau khô nước mắt rồi nói: “Tôi cũng không biết từ khi nào mà mình trở thành pháp nhân. Tôi còn chưa bao giờ tham gia qua hội nghị gì đó của tập đoàn Thiên Đại, càng không tham gia kinh doanh.”
Kiều Thắng Nam nói: “Những lời cô nói này đều được tôi ghi lại, cũng sẽ được xác minh. Bất quá tôi là phụ trách trinh sát hình sự, chuyện về kinh tế tôi không quản. Sắp tới khẳng định sẽ có chuyên gia đi tìm cô điều tra.”
An Nhiên nói: “Tôi có một thỉnh cầu, các cô có thể giữ bí mật về video này không?”
Kiều Thắng Nam nói: “Yên tâm đi, chúng tôi có kỷ luật, không có khả năng tiết lộ riêng tư của người chết.” Rồi cô đứng dậy cáo từ.
Trương Hợp Hoan để cho An Nhiên nghỉ ngơi, cậu thì tiễn Kiều Thắng Nam ra cửa.
Đi ra ngoài cửa, Kiều Thắng Nam dừng chân lại: “Anh có phải có lời muốn nói hay không?”
Trương Hợp Hoan gật gật đầu: “Tôi nghe nói tập đoàn Thiên Đại nợ nần chống chất. An Nhiên là pháp nhân cần phải gánh vác trách nhiệm sao?”
Kiều Thắng Nam nói: “Có chuyện này.”
“Cô không thấy chuyện này giống như một cái bẫy sao? Cô đến Thiên Đại nằm vùng mục đích là gì? Cô chẳng lẽ không nhìn ra trong đó có vấn đề? Nhất định là Nhạc Khai Sơn.”
Kiều Thắng Nam nhíu đầu mày: “Chuyện của tôi, không cần anh chỉ điểm.”
“Tôi không phải chỉ điểm công việc của cô, tôi chỉ là muốn nói ra suy nghĩ của mình. Lạc Thanh Dương bị cuốn vào giao dịch tình dục, video bất nhã gì đó vì cái gì sẽ xuất hiện ở hiện trường, có gì mà cướp bóc, căn bản chính là có ý định mưu sát. Lạc Thanh Dương tồn tại có uy hiếp đến an toàn của Nhạc Khai Sơn. Hoặc là có người điều tra khiến cho Nhạc Khai Sơn cảnh giác, ông ta tìm người xử lý Lạc Thanh Dương, sau đó đem toàn bộ tội danh đổ lên đầu bà ấy.”