Đại Vận Thông Thiên ( Dịch Full )

Chương 777 - Chương 777: Chuẩn Bị Phản Kích (1)

Chương 777: Chuẩn bị phản kích (1) Chương 777: Chuẩn bị phản kích (1)

Trương Hợp Hoan lôi kéo An Nhiên ngồi xuống bên người cậu. Cậu vẫn luôn quan sát Nhạc Khai Sơn, không thể không thừa nhận đây là một tên khó đối phó. Cho dù Nhạc Khai Sơn có thực lực hùng hậu như thế nào, nếu ông ta dám ức hiếp An Nhiên cậu sẽ không bỏ qua cho ông ta.

Nhạc Khai Sơn dùng khăn ăn lau khoé môi: “Ta rất đau lòng! Nếu Thanh Dương dưới suối vàng có biết, cũng không muốn nhìn thấy con náo thành cái dạng này.”

“Ông không cần nhắc đến mẹ tôi, ông không có tư cách!”

Nhạc Khai Sơn nói: “Tuy rằng con không nhận người cha nuôi này, nhưng ta vẫn muốn khuyên con mấy câu. Người muốn sống tốt trên thế giới này không nên có quá nhiều góc cạnh, phải học được cách cúi đầu. Nếu không sẽ bị hiện thực đánh cho đầu rơi máu chảy.” Lúc nói xong, ông chuyển ánh mắt sắc bén nhìn Trương Hợp Hoan.

Trương Hợp Hoan bình tĩnh nhìn Nhạc Khai Sơn : “Nhạc tiên sinh sống lâu năm như vậy không hiểu hai chữ nhượng bộ viết như thế nào sao?”

Nhạc Khai Sơn mỉm cười nói: “Cậu đề nghị tôi thoái nhượng?”

Trương Hợp Hoan nói: “Ăn chay niệm phật tiêu hoá không hết tội nghiệt. Thế giới này vĩnh viễn không che dấu được chân tướng. Lạc tổng đã qua đời, chuyện nên gánh vác, không nên gánh vác đều dừng trên thân thể bà ấy. Ngài Nhạc vì sao lại không đối tốt với người nhà của bà ấy một chút?”

“Còn chưa đủ tốt sao? Nếu ta không ra tay, An Nhiên đã bị chủ nợ bao vây, Tân Hoạ không có quan hệ với ta, cho dù có quan hệ cũng không có khả năng để con tuỳ ý huỷ hợp đồng. Người như ta quan trọng nhất là tín nghĩa.”

Trương Hợp Hoan nói: “Hai chữ tín nghĩa này được biểu hiện rất nhuần nhuyễn trên người ngài Nhạc.”

Nhạc Khai Sơn cười ha ha, tiếng cười lớn vang lên rồi lại im bặt, lạnh lùng nhìn Trương Hợp Hoan: “Châm chọc ta? Người trẻ tuổi, cậu rất không biết trời cao đất rộng. Chỉ cần ta mất hứng, tất cả những thứ cậu có được hiện tại chỉ là hư ảo.”

Trương Hợp Hoan nhìn Nhạc Khai Sơn đột nhiên trở nên cuồng vọng, rồi gật gật đầu nói: “Những lời này tôi nhớ kỹ, tôi cũng nói cho ông biết, ai làm cho An Nhiên không vui, tôi sẽ cho người đó hối hận cả đời. Trên thế giới này ngoại trừ tôi, không có ai có thể bắt nạt cô ấy.” Cậu ôm An Nhiên đứng dậy, từ trên cao nhìn xuống Nhạc Khai Sơn: “Giết người thì đến mạng, thiếu nợ thì trả tiền. Ai cũng không thể chạy khỏi!”

Nhạc Khai Sơn nói: “Thành một người không dễ dàng, nhưng huỷ diệt một người lại rất đơn giản. An Nhiên à An Nhiên, rõ ràng con có thể đi về phía ánh sáng, vì sao lại chọn ở trong bóng tối?”

An Nhiên nhìn ông ta, gằn từng chữ: “Ông mới là bóng tối!”

Rời khỏi chỗ của Nhạc Khai Sơn, Trương Hợp Hoan lo lắng An Nhiên sẽ khóc. Nhưng nhìn đôi mắt cô hồng hồng lại không có nước mắt, có lẽ hai ngày trước đã chảy quá nhiều nước mắt, không còn nước mắt để chảy. Cũng có lẽ cô nhận thức được khóc cũng vô bổ, phải học được kiên cường đối diện với cuộc đời.

An Nhiên lúc này nhận được điện thoại của cảnh sát, thông báo cô có thể đi nhận di thể.

Trương Hợp Hoan và An Nhiên trong quá trình làm thủ tục nhận di thể, liên hệ với nhà tang lễ để đưa thi thể của Lạc Thanh Dương, quyết định thời gian hỏa táng.

Tất cả xong xuôi đã là mười một giờ tối, hai người còn chưa ăn cơm. Trương Hợp Hoan vốn định đề nghị ăn một chút gì đó, nhưng lão ba Trương Gia Thành đột nhiên gọi điện thoại đến, cũng là hậu cần Giai Thành đã bị quản lý bưu chính điều tra. Nghe nói là có một khách hàng tố cáo, lão ba hỏi cậu có mối quan hệ nào không.

Trương Hợp Hoan nói với ba không cần lo lắng, cậu không có quan hệ trực tiếp ở khía cạnh này, vì vậy cần hỏi thăm một chút.

Trương Hợp Hoan càng nghĩ, cậu thiếu bạn bè trong giới quan chức, người bạn cán bộ cao cấp chỉ có Kiều Thắng Nam, hơn nữa cô hiện tại đang ở Nam Giang. Trương Hợp Hoan có ý định gọi điện thoại, nói cho Kiều Thắng Nam biết tình hình chi tiết một chút, nhờ cô tìm người hỗ trợ giải quyết.

Trương Hợp Hoan thuận tiện đem chuyện đêm nay nói chuyện với Nhạc Khai Sơn, Kiều Thắng Nam nhận thức được chuyện bọn họ giáp mặt xung đột với Nhạc Khai Sơn là hành vi không sáng suốt. Nhạc Khai Sơn người này thủ đoạn âm tàn, sau khi vạch mặt ra thì ông ta sẽ càng thêm trả thù không kiêng nể.

Chỉ là Kiều Thắng Nam cũng không rõ vì sao Nhạc Khai Sơn lại hận thù An Nhiên như vậy. Lạc Thanh Dương đã chết, bà hẳn là không còn nợ Nhạc Khai Sơn điều gì? Người bình thường sẽ không níu giữ hợp đồng của An Nhiên không buông, lại càng không động tay động chân lên vấn đề của tập đoàn Thiên Đại. Nhạc Khai Sơn tỏ vẻ muốn lấy khoản nợ hai trăm triệu này, rõ ràng là muốn khoá chết tiền đồ của An Nhiên.

Trương Hợp Hoan lái chiếc Porsche của An Nhiên về phòng làm việc, đậu xong xe thì cởi áo khoác khoác lên vai cho An Nhiên. An Nhiên khoác tay cậu, tựa vào đầu vai cậu.

Lúc hai người dựa sát vào nhau đi vào, lại phát hiện có một bóng dáng đứng ở trước cửa.

Bình Luận (0)
Comment