Đại Vận Thông Thiên ( Dịch Full )

Chương 779 - Chương 779: Chuẩn Bị Phản Kích (3)

Chương 779: Chuẩn bị phản kích (3) Chương 779: Chuẩn bị phản kích (3)

Sở Thất Nguyệt nói: “Có nhớ lần trước chúng ta uống say không?”

An Nhiên gật gật đầu: “Thất Nguyệt, tôi thật sự rất thích cô. Tôi muốn giải thích một chút chuyện vừa rồi.”

Sở Thất Nguyệt lắc lắc đầu: “Cái gì cũng không cần nói, tôi biết cô thích anh ấy.”

An Nhiên đỏ mặt: “Nhưng người cậu ấy thích là cô.”

Sở Thất Nguyệt nói: “Có thể ngay cả bản thân anh ấy cũng không rõ. Không nói chuyện này nữa, không cần vì một tên tra nam làm hỏng tâm tình của chúng ta.”

An Nhiên nhớ đây là câu ngày đó hai người từng nói khi uống say, gật gật đầu: “Cô còn xem tôi là bạn không?”

“Vì sao lại không?”

Dưới sự trợ giúp của Kiều Thắng Nam, vấn đề hậu cần Giai Thành đã được giải quyết.

Vấn đề ở tập đoàn Thiên Đại vẫn chưa giải quyết được. Theo điều tra xâm nhập, trên người Lạc Thanh Dương ngày càng xuất hiện nhiều vấn đề. Cảnh sát vốn tưởng rằng có thể điều ra người đứng đằng sau Lạc Thanh Dương. Nhưng rất nhanh đã phát hiện toàn bộ chứng xứ đều chỉ về hướng Lạc Thanh Dương. Không có chứng cứ gì cho thấy hành vi của bà có liên quan đến Nhạc Khai Sơn.

Cho dù phát hiện video bất nhã trong phòng của Lạc Thanh Dương cũng không có ý nghĩa gì. Bởi vì tất cả video này đều đã từng được xử lý, nhân vật mấu chốt trong đó đều đã biết mất.

Tuy rằng Kiều Thắng Nam rõ ràng sự kiện này chính là một ván cờ, nhưng cô không thể không thừa nhận Nhạc Khai Sơn thiết kế ván cờ rất tinh diệu. Toàn bộ điểm đáng ngờ trên người hắn đều dời đến trên người Lạc Thanh Dương. Mà cái chết của Lạc Thanh Dương làm cho cảnh sát không thể tiếp tục điều tra sâu hơn.

Mấy tháng nằm vùng, cuối cùng lại có kết cục này, Kiều Thắng Nam không cam lòng. Nhưng không cam lòng thì phải làm thế nào đây? Trước khi quay về Bằng Thành, cô đặc biệt hẹn gặp mặt với Trương Hợp Hoan.

Để nói lời từ biệt, cũng là để nhắc nhở.

Trương Hợp Hoan nhìn Kiều Thắng Nam một thân thường phục, bỗng nhớ tới lần đầu tiên bọn họ gặp nhau.

Kiều Thắng Nam đến sớm hơn một chút, bởi vì nhàm chán nên châm một điếu thuốc. Thuốc đã hút được một nửa thì thấy Trương Hợp Hoan xuất hiện. Cô vẫy tay với cậu, sau đó thổi ra một làn khói.

Trương Hợp Hoan đi đến ngồi xuống đối diện cô, Kiều Thắng Nam nói: “Uống cái gì? Tôi mời!”

Ánh mặt trởi buổi chiều rất gắt, cho nên Kiều Thắng Nam lựa chọn ngồi ở bên ngoài. Đây là một góc sân vườn nhỏ của tiệm đồ ngọt thích hợp để uống trà chiều.

Trương Hợp Hoan gọi một ly cà phê, nhìn điếu thuốc trong tay Kiều Thắng Nam: “Nhiệm vụ đã hoàn thành rồi, nên cai thuốc đi.”

Kiều Thắng Nam lại hút một hơi thuốc, lắc lắc đầu nói: “Có vài thứ không cai được.” Cô dụi tắt đầu thuốc lá.

Trương Hợp Hoan nói: “Chuyện của ba tôi thật sự cảm ơn anh.”

Kiều Thắng Nam nói: “Ba cô có phải đắc tội ai không?”

Trương Hợp Hoan nhíu đầu mày.

Kiều Thắng Nam nói: “Đó anh do anh đã đắc tội với ai.”

Trương Hợp Hoan nghĩ tới uy hiếp của Nhạc Khai Sơn, lạnh nhạt nói: “Tôi đắc tội với nhiều người lắm, bản thân cũng không nhớ hết được."

Kiều Thắng Nam nói: “Muốn sinh tồn tốt ở xã hội này, thì không thể sống quá tuỳ hứng.”

Người phục vụ đưa cà phê tới, Trương Hợp Hoan cầm lên nhấp một ngụm: “Cái chết của Lạc Thanh Dương cứ kết thúc như vậy?”

“Chưa kết thúc, nhưng do phía Nam Giang tiếp tục phụ trách. Với tôi mà nói, nhiệm vụ trên cơ bản đã hoàn thành, lãnh đạo cũng bảo tôi nhanh chóng trở về.”

Trương Hợp Hoan nói: “Không cam lòng sao.”

Kiều Thắng Nam nói: “Sư phụ của tôi hy sinh trong quá trình điều tra tập đoàn Sơn Thuỷ, nếu không tôi cũng sẽ không nhận bằng được nhiệm vụ nằm vùng lần này.” Cô bỗng nhiên nhớ tới, nếu lúc trước cô không lựa chọn rời khỏi Bằng Thành, quan hệ của bọn họ có phải sẽ có biến hoá hay không.

Trương Hợp Hoan nói: “Thắng Nam, về sau đừng làm những chuyện nguy hiểm như vậy nữa.”

Kiều Thắng Nam nói: “Dù sao cũng phải có người đi làm.” Cô lại lấy thuốc ra, Trương Hợp Hoan nhanh tay giữ lấy gói thuốc. Tay của Kiều Thắng Nam dừng trên mu bàn tay cậu, rồi lập tức thu trở về.

Trương Hợp Hoan nói: “Bớt hút thuốc lại, không có chút lợi ích gì đối với sức khoẻ.”

Kiều Thắng Nam nói: “Không cần anh quản.” Tuy rằng ngoài miệng nói như vậy, nhưng cô cũng không kiên trì muốn hút thuốc. Cô bưng cà phê lên uống một ngụm rồi nói: “Tình huống của An Nhiên thế nào rồi?”

Trương Hợp Hoan nói: “Lễ tang tương đối thuận lợi, nhưng món nợ tập đoàn Thiên Đại lưu lại thì lại hỏng bét. Nhạc Khai Sơn muốn lấy lại nợ, hiện tại An Nhiên là con nợ duy nhất.”

Kiều Thắng Nam nói: “Lạc Thanh Dương đã chết, vì sao ông ta không chịu buông tha An Nhiên?”

Trương Hợp Hoan nói: “Tôi cũng không rõ lắm. Gần đây đang nghiên cứu để An Nhiên huỷ hợp đồng với Tân Hoạ.”

“Chuyện hợp đồng tôi không hiểu, nhưng mà tôi có thể giúp anh tìm người ở phương diện này.”

Trương Hợp Hoan lắc lắc đầu: “Tạm thời không cần.”

Kiều Thắng Nam nói: “Con người Nhạc Khai Sơn rất nguy hiểm, tôi hoài nghi phiền phức từ công ty hậu cần Giai Thành cũng có quan hệ với ông ta. Ông ta có quyền có thế, có quan hệ rộng trong xã hội. Nếu anh lựa chọn đối địch với ông còn, sẽ còn gặp rất nhiều phiền toái.”

Bình Luận (0)
Comment