Đại Vận Thông Thiên ( Dịch Full )

Chương 804 - Chương 804: Rời Đi Hay Ở Lại (6)

Chương 804: Rời đi hay ở lại (6) Chương 804: Rời đi hay ở lại (6)

Trương Hợp Hoan cười nói: “Chị Viên nói có đúng hay không, dù sao thì tôi cũng bằng lòng dùng lời ngon tiếng ngọt lừa Thất Nguyệt cả đời.”

Sở Thất Nguyệt trừng mắt liết anh một cái, thầm mắng anh không biết xấu hổ, đồng thời trong lòng cũng nổi lên một chút ngọt ngào: “Vậy cũng phải xem em có bằng lòng để bị anh lừa hay không.”

“Nếu không lừa được thì anh sử dụng bạo lực, dù sao anh cũng sẽ không để em đi.” Trương Hợp Hoan nhìn Sở Thất Nguyệt nói.

Viên Mai cười nói: “Các người rải cẩu lương tôi không chịu nỗi. Tôi đi chuẩn bị, hai người đi uống trà trước đi, khi nào có khách tới tôi sẽ dẫn tới.”

Dương Hi cùng vợ là Vương Vũ Hàm đến đúng giờ, Trương Hợp Hoan và Sở Thất Nguyệt đứng dậy chào đón họ. Dương Hi và vợ bằng tuổi nhau, đều là ba mươi tuổi. Dương Hi phụ trách đạo diễn hình ảnh còn Vương Vũ Hàm làm trang điểm, cặp đôi gặp nhau khi họ đang du học ở Nghê Hồng.

Ngồi xuống sau khi chào hỏi đơn giản, Trương Hợp Hoan hỏi ý kiến của vợ chồng họ và mở một bình rượu Ngũ Lương.

Vợ chồng Dương Hi đều là người uống rượu giỏi. Sau khi uống được ba ly rượu, Dương Hi nói: “Tôi đã nghe qua bài hát “Ái muội” và cũng thiết kế được một vài cảnh, tốt nhất là nên đến Thượng Hải quay.’

Trương Hợp Hoan gật đầu nói: “Được.”

Dương Hi nói: “Về phần casting MV, cậu xác định muốn tự mình đóng sao?’

Trước đó Sở Thất Nguyệt cũng không biết chuyện Trương Hợp Hoan sẽ tự đóng MV, cô có chút kinh ngạc nhìn anh ấy. Gần đây cô có nghe được một số chuyện xấu của anh ấy và Văn Vịnh Thi, con người thối tha không biết xấu hổ này. Anh ấy sẽ không phải lấy việc công làm việc riêng, sử dụng cho mục đích riêng chứ?

Trước mặt Sở Thất Nguyệt đương nhiên Trương Hợp Hoan không thể quá vui vẻ đồng ý, cười nói: “Nếu không tìm được nam chính thích hợp, tôi chỉ đành phải làm khách mời tạm thời.”

Vương Vũ Hàm nói: “Ngoại hình của cậu Trương rất tốt, thực sự phù hợp để đóng vai chính trong MV.” Cô lại nhìn Sở Thất Nguyệt nói: “Cô Sở có hứng thú với việc làm khách mời không? Ban đầu chúng tôi thiết lập nhân vật vốn là có ba người.”

Sở Thất Nguyệt lạnh nhạt cười nói: “Tôi chưa bao giờ hỏi về công việc của anh ấy, và cá nhân tôi đối với nghề nghiệp diễn xuất cũng không có hứng thú.”

Vương Vũ Hàm cảm thán nói: “Vậy thực sự là rất đáng tiết. Với ngoại hình của cô Sở, nếu cô tiến vào giới giải trí cô nhất định sẽ trở thành đại minh tinh.”

Sở Thất Nguyệt nói: “Đó là bởi vì tính cách của tôi. Tôi không thích bị người khác chú ý, sống một cuộc sống bình thường là tốt rồi.”

Ánh mắt Trương Hợp Hoan ấm áp nhìn Sở Thất Nguyệt, sự tỉnh táo là lý trí của Sở Thất Nguyệt hoàn toàn là điểm hấp dẫn cậu ấy nhất.

Dương Hi nói: “Cậu Trương hy vọng sẽ hoàn thành việc sản xuất MV này trong bao lâu?”

“Càng nhanh càng tốt, thời gian của danh sách bài hát mới là một tháng, trước mát đã qua một tuần.”

Dương Hi ngẫm nghĩ, thời gian đã vô cùng gấp rút. Anh vốn định chuẩn bị thời sản săn xuất là mười ngày, nhưng nếu Trương Hợp Hoan muốn thông qua MV để tiến vào bảng xếp hạng. Vậy thì phải tận lực giảm bớt thời gian sản xuất, anh đưa ra thời gian ngắn nhất là năm ngày. Quay phim từ hai đến ba ngày, sản xuất hậu kỳ hai ngày. Đương nhiên buổi sáng ngày mai nhất định phải đi Thượng Hải để tiến hành quay ngoại cảnh.

Bữa tối cũng không tiếp tực kéo dài thời gian, một tiếng rưỡi sau liền kết thúc. Trương Hợp Hoan và Sở Thất Nguyệt tiễn hai vợ chồng Dương Hi lên xe. Dương Hi gọi tài xế, trước khi lên xe anh còn nói vói Trương Hợp Hoan: “Giám đốc Hứa nói, về phương diện sản xuất cậu không cần quan tâm. Tất cả mọi người đều là đơn vị hợp tác, chúng tôi sẽ cố gắng làm hết sức.”

Trương Hợp Hoan gật đầu, cậu hiểu rõ Hứa Minh Phong là đang mượn chuyện này để tặng cho mình một ân huệ.

Nhìn vợ chồng Dương Hi rời đi, Sở Thất Nguyệt nói: “Anh muốn đi đâu, em đưa anh đi.”

Trương Hợp Hoan nói: “Anh không có nhà để về, em nguyện ý thu nhận anh sao?”

“Chờ cho đến khi anh thật sự không có nhà để về thì hẵn hỏi lại như vậy.”

Trương Hợp Hoan đi theo Sở Thất Nguyệt vào trong xe của cô ấy, đưa tay nắm lấy tay Sở Thất Nguyệt thì bị cô ấy đẩy ra: “Thành thật một chút, nếu không em sẽ đá anh xuống dưới.”

Trương Hợp Hoan nói: “Anh đã uống quá nhiều, cảm thấy chóng mặt vô cùng.”

Sở Thất Nguyệt nhìn kẻ không biết xấu hổ này, tửu lượng của anh ấy cô còn có thể không biết sao? Tối nay ba người mới uống một chai rượu vang. Lại còn nói uống quá nhiều, diễn xuất này cũng có chút quá vụng về rồi.

Sở Thất Nguyệt cố ý nói: “Nếu không thì đến ở chỗ em?”

“Ừm!”

Trương Hợp Hoan gật đầu, vô cùng không biết xấu hổ đem mặt dựa vào vai Sở Thất Nguyệt.

Sở Thất Nguyệt nói: “Chúng ta quay về làm bạn bè có được không?”

Bình Luận (0)
Comment