Một bên khác Đông Quang Minh mỉm cười rồi nói: “Tiểu Trương đến đây chỉ là hình thức, hai tháng bồi dưỡng có thể học cái gì, cậu ấy đến chính là để vui chơi.”
Trương Hợp Hoan chắp tay nói: “Các thầy cô hãy khẩu hạ lưu tình, tôi biết mình không phải là học sinh tốt. Nếu không thì đêm nay tôi sẽ làm chủ....”
“Ai muốn mời khách hả?” Bạch Anh từ bên ngoài đi vào.
Trương Hợp Hoan cười nói: “Cô Bạch đến rồi ạ.”
Bạch Anh trừng mắt liếc cậu một cái: “Cậu cũng thật là, liên tiếp xin nghỉ phép. Từ khi cậu đến đây bồi dưỡng thì hơn phân nửa thời gian đều ở bên ngoài.”
Trương Hợp Hoan nói: “Cô Bạch, tôi biết sai rồi ạ, thứ sáu tuần này cô cho tôi xin nghỉ thêm nửa ngày, từ nay về sau tôi sẽ không bao giờ xin nghỉ phép nữa.”
Lâm Nhiễm lặng lẽ thở dài và nói: “Lời nói từ miệng của một người đàn ông đều là lời nói dối.”
Bạch Anh nói; “Nghe thấy chưa, nghe đi tiểu Lâm người ta đã giác ngộ được rồi.” Cô biết Trương Hợp Hoan cùng Lâm Nhiễm có quan hệ gì. Nói có chừng có mực nói nhiều quá cũng không tốt.
Bạch Anh nói: “Buổi tối cậu không có kế hoạch gì khác thì đài trưởng Lê mời cậu ăn cơm.”
Chỉ một câu đã làm mọi người chú ý đến, đài trưởng Lê đó là ông chủ của đài truyền hình bọn họ mà.
Bạch Anh nói tiếp: “Nhìn cái gì vậy, mọi người làm việc đi cũng đâu có mời mấy người.”
Trương Hợp Hoan đi theo Bạch Anh vào văn phòng của cô ấy. Theo lý thuyết Bạch Anh sẽ không nói trước mặt mọi người chuyện đài trưởng Lê mời cậu ấy ăn tối. Sau khi suy nghĩ một lúc, hẳn là do cậu xin phép nghỉ nhiều quá. Bạch Anh sợ rằng những người khác rầm rì buôn chuyện vì vậy cô lấy tên tuổi của đài trưởng Lê ra, để mọi người ý thức được cậu có quan hệ với đài trưởng Lê. Như vậy liền không ai dám buôn chuyện lung tung.
Trương Hợp Hoan đóng cửa lại, cười đùa hớn hở nói: “Chị Anh, thật hay giả vậy?”
Bạch Anh nói: “Thật đấy, đài trưởng Lê mời cậu ăn tối, con gái của ông ấy là fan của cậu.”
Trương Hợp Hoan vừa nghe xong liền rợn cả da đầu: “Chị, cái này không phải là muốn bán bạn cầu vinh sao?”
Bạch Anh cười nói: “Tôi mặc kệ cậu nghĩ như thế nào, bữa tối hôm nay cậu không thể từ chối. Đài trưởng Lê đặc biệt dặn dò xuống dưới rằng con gái của ông ấy Lê San San vừa tải giỏi vừa xinh đẹp.”
“Chị, cũng không phải là chị không biết tình trạng của tôi hiện giờ, chị đem tôi đẩy ra như vậy không thích hợp lắm.”
“Đừng suy nghĩ nhiều, đây cũng không phải là giới thiệu đối tượng cho cậu. Người ta chỉ đơn thuần là fan muốn gặp thần tượng. Cậu nói xem lãnh đạo sắp xếp xuống dưới, tôi dám không đám ứng sao?”
Trương Hợp Hoan thở dài đáp: “Không thể!”
“Đó không phải là kết thúc, trang điểm cho tốt một chút, lấy hình tượng tốt nhất để gặp fan của cậu đi.”
Trương Hợp Hoan lại thở dài, hạ giọng xuống: “Nếu không được tôi dẫn theo Thất Nguyệt được không?”
“Không thích hợp lắm.”
…
Mặc dù đài trưởng Lê là khách mời nhưng đài trưởng Lê vẫn chưa xuất hiện. Những người tới được tối này là Lê San San và bạn thân của cô ấy, nghe nói họ đều là fan của Trương Hợp Hoan.
Nghe nói đài trưởng Lê sẽ không đến Trương Hợp Hoan liền thở phào nhẹ nhõm, cũng không gặp trở ngại trong việc giao tiếp với bạn bè cùng lứa tuổi. Vì vậy Bạch Anh đã giúp bọn họ giới thiệu với nhau.
Bởi vì Trương Hợp Hoan là người đàn ông duy nhất có mặt tối nay, Trương Hợp Hoan đột nhiên có cảm giác mình là người hộ tống cho tiểu thư nhà quan, cực kỳ khó xử.
Lê San San năm nay hai mươi bốn tuổi, ngoại hình không tệ, làm người cũng tự nhiên hào phóng, cô chủ động giới thiệu bản thân: “Xin chào Trương tiên sinh, tôi là Lê San San và hiện tại tôi đang làm việc ở nhà xuất bản Thời Đại Phong Vân.”
Khi Trương Hợp Hoan nghe về công việc của cô ấy, cậu có chút hiểu rõ. Lê San San này là muốn làm xuất bản, chẳng lẽ cô ấy nhìn trúng bản quyền tác phẩm của mình?
Quả nhiên Lê San San đến đây vì bản quyền của Trương Hợp Hoan. Cô ấy đã nghe hết mấy bộ tiểu thuyết do Trương Hợp Hoan kể trên đài và cảm thấy đặc biệt hứng thú với “Xạ điêu anh hùng truyện”.
Ban đầu Bạch Anh cho rằng đây chỉ là một cuộc gặp mặt đơn giản với fan , nhưng khi đến nơi cô mới nhận ra là Lê San San có mục đích khác. Điều này khiến cho cô có chút xấu hổ và cảm thấy có lỗi với Trương Hợp Hoan.
Trương Hợp Hoan nói: “Lê tiểu thư làm về xuất bản văn học thông tục sao?”
(Văn học thông tục: là những tác phẩm văn học có sức hấp dẫn rộng rãi trong cộng đồng)
Lê San San nói: “Chúng tôi làm tất cả các thể loại, anh có thể điều tra thử, ở trong nước nhà xuất bản của chúng tôi có thực lực rất mạnh. Tác phẩm của Trương tiên sinh tốt như vậy, vì sao anh không cân nhắc xuất bản chúng?”
Trương Hợp Hoan nói: “Hiện tại ngành sản xuất truyền thống đã không còn khả thi.”