Đại Vận Thông Thiên ( Dịch Full )

Chương 883 - Chương 883: Từ Thiện Hay Là Tú Ân Ái (3)

Chương 883: Từ thiện hay là tú ân ái (3) Chương 883: Từ thiện hay là tú ân ái (3)

Trương Hợp Hoan nói: “Bản nhạc này thực ra là do Kiều Thắng Nam tiểu thư ủy thác tôi sáng tác. Cô ấy muốn dùng bản nhạc này làm quà tặng cho anh trai của cô ấy Kiều Thắng Thiên, cảm ơn anh trai đã luôn quan tâm, bảo vệ và yêu thương cô ấy trong suốt những năm này. Hy vọng sự nghiệp của Kiều Thắng Thiên tiên sinh giống như là bản nhạc này không ngừng phát triển, dũng mãnh tiến lên!”

Kiều Thắng Thiên có chút phát mộng, vốn dĩ tưởng rằng cái tên này sẽ chơi đàn luôn không ngờ rằng cậu ta lại chuyển chủ đề lên người mình. Cái tên này cũng đủ thông minh, muốn làm người tốt cho cả hai bên.

Kiều Thắng Nam cũng hiểu rõ những mánh khóe của Trương Hợp Hoan, nói như vậy là đề phòng anh trai nghĩ nhiều. Xem ra Trương Hợp Hoan vẫn là khá quan tâm đến mình.

Hơn một nửa số khách mời ở hiện trường đều có hơi không kiên nhẫn, cái tên này đúng là nói nhiều. Người ta dùng 5 triệu đấu giá một bản nhạc dương cầm của cậu, chúng tôi nghe nhạc của cậu chứ không phải nghe cậu diễn thuyết.

Đều nghĩ rằng Trương Hợp Hoan cuối cùng cũng coi như nói xong nhưng Trương Hợp Hoan lại vẫy tay với người dẫn chương trình. Người dẫn chương trình đi đến nhỏ giọng hỏi: “Còn có chuyện gì nữa?”

Trương Hợp Hoan nói: “Theo trình tự có phải là anh nên hỏi các vị ở hiện trường một chút còn có ai ra giá càng cao hơn không hay sao?”

Người dẫn chương trình chớp mắt, vãi, cậu nghĩ cậu là Beethoven hay là Chopin? 5 triệu một bản nhạc dương cầm đã được coi như là mức giá cao nhất trên thế giới, cậu còn muốn cao hơn? Chẳng qua theo trình tự thì đúng là nên hỏi một câu, người dẫn chương trình hỏi: “Hiện trường còn có ai ra giá cao hơn 5 triệu hay không? 5 triệu lần thứ nhất, 5 triệu lần thứ hai, năm trăm vạn…”

“5,01 triệu!” Kiều Thắng Thiên nâng tay lên.

Lần này thì vui rồi, Tiết Xuân Hoa cười híp mắt nhìn em rể, người ngoài cuộc thì tỉnh táo anh ta nhìn được rất rõ ràng. Dù sao đều là Kiều Thắng Thiên trả tiền, Kiều Thắng Thiên có hơi bực dọc rồi.

Kiều Thắng Nam từ xa liếc nhìn anh trai một cái, cô không cam lòng chịu thua kém giơ tay lên: “5,02 triệu.” Tuy rằng tiền không nhiều nhưng nhiều ra hai trăm nghìn cô vẫn có thể trả được.

Kiều Thắng Thiên thật sự không biết nên khóc hay nên cười, cái cô gái này, em không nhìn ra anh trai em không vui đồ em tặng anh à, anh cứ không để em thành công. Anh thêm nhiều 100 nghìn là cho em mặt mũi. Anh ta lại giơ tay lên lần nữa: “5,1 triệu.” Dù sao cũng là em gái ruột của mình, để em ấy biết khó mà lui là được. Anh không cần quà của em, vốn dĩ không phải là em tặng cho anh. Em lấy danh nghĩa của anh tú ân ái cùng với Trương Hợp Hoan, anh không vui, anh rất không vui.

Tích cách Kiều Thắng Nam từ trước đến giờ đều không chịu thua ai: “5,2 triệu!” Hôm nay em cứ muốn tặng bản nhạc dương cầm cho anh, một đôi mắt đẹp tức giận nhìn Kiều Thắng Thiên.

Kiều Thắng Thiên hoàn toàn cạn lời rồi, anh ta biết nếu như lại tiếp tục kêu giá thì 1 triệu em gái cũng dám kêu. Dù sao cô cũng không trả nổi số tiền này, đến cuối cùng vẫn là mình trả giá.

Tiết Xuân Hoa ở bên cạnh vỗ nhẹ anh ta, có lòng tốt nhắc nhở: “Đã 520 rồi, cậu cũng đừng xen vào nữa. Nghe thử thằng nhóc kia tặng cho cậu bản nhạc gì?”

Kiều Thắng Thiên đau lòng nhức óc nói: “Cả đời này của tôi chưa bao giờ làm một vụ làm ăn thua lỗ đến như vậy.”

Lăng Điềm Điềm lúc này cũng hiểu được là có chuyện gì đang xảy ra, không nhịn được nở nụ cười lộ ra hai cái má lúm đồng tiền nông, vô cùng động lòng người. Tiết Xuân Hoa nhẹ nhàng nắm lấy cổ tay của cô ta: “Có muốn tôi đấu giá bản nhạc này tặng cho em không?”

Lăng Điềm Điềm lắc đầu: “Tôi vẫn thích đóng phim.”

Kiều Thắng Nam cuối cùng chiến thắng với mức giá cao 5,2 triệu, cưỡng ép thông qua tay của Trương Hợp Hoan tặng bản nhạc này cho anh trai Kiều Thắng Thiên.

Lúc này Kiều Thắng Thiên đột nhiên nhận ra rằng cha anh đặt tên cho em gái là Kiều Thắng Nam là có thâm ý. Anh ta là một người đàn ông, cái tên Thắng Thiên quá lớn nên bắt buộc phải có người kiềm chế mình, vì vậy em gái tên Thắng Nam đặc biệt để đối phó với mình.

Trương Hợp Hoan lại ngồi xuống bên cạnh đàn dương cầm một lần nữa, có thể nói là khơi dậy hứng thú của tất cả mọi người, 5,2 triệu một bản nhạc dương cầm, đây cùng không phải là có thể dễ dàng nghe được, hoàng tử dương cầm cũng bán không được cái giá này.

Trương Hợp Hoan hít một hơi thật sâu, cả người lập tức tĩnh lặng, hiện trường cũng trở nên yên lặng. Trương Hợp Hoan dùng âm thanh trầm thấp nhẹ nhàng nói: “Dành tặng bản nhạc “Exodus” này cho Kiều Thắng Thiên tiên sinh đáng kính.”

Kiều Thắng Thiên đã hoàn toàn từ bỏ, tặng đi, tặng đi. Em gái ơi em gái, em tặng cái gì thì anh cũng nhận.

Nghỉ ngơi trong chốc lát, những ngón tay thon dài hữu lực của Trương Hợp Hoan bắt đầu lướt trên những phím đàn đen trắng. Theo chuyển động những ngón tay của cậu, giai điệu tuyệt vời vang vọng khắp hiện trường tiệc tối.

Nhạc trong truyện:

Exodus:

https://www.youtube.com/watch?v=NxzU_rFfXzs

Bình Luận (0)
Comment