Bị vỗ ba cái, Đan gương mặt khổ sáp nhanh chóng rời vị trí cũ mà né qua một bên, không cho nam tử đụng vào người.
Bên kia, Ngọc Linh nhìn tình cảnh này mà che đi cái miệng nhỏ nhắn cười, hai vị tỷ tỷ kế bên nhìn nàng có chút quái lạ “đáng cười vậy sao?”.
- Được rồi, giờ ngươi qua bên kia, lát ta sơ lược chút những bà giảng rèn luyện từ đầu cho ngươi.
Vĩnh Phúc mời Đan qua một bên, theo hắn Đan hiện tại không nên cùng tập luyện với những đứa con cháu khác, bởi hắn chỉ vừa tỉnh, các cách chiến đấu, những chiến kĩ, hay những bài tập rèn luyện thân thể, Đan chắc rằng không thể theo kịp, cho nên, hắn muốn chỉ dạy Đan từ những cái đầu tiên.
Vĩnh Phúc là nghĩ quá xa, Đan thật cần hắn chỉ dạy?
- Vâng.
Kỳ lạ thay, Đan là đáp ứng đi qua một bên, lại gần một gốc cây không xa ngồi xuống quan sát tình hình, không lẽ một “con quái vật” như hắn lại quên mẹ nó mấy bài tập luyện cơ bản của luyện khí cảnh.
Nhìn Đan ngồi ở đằng kia, Vĩnh Phúc quay đầu lại
- Các ngươi khởi động cơ bản trong vòng 30 phút.
Nói xong, hắn quay người đi về phía 100 binh lính kia, gọi ra 10 tên đội trưởng của 10 nhóm, hắn lại chỉ bảo này nọ để cho đội trưởng truyền đạt lại cho đội viên.
Hai bên dần tiến vào tình trạng khởi động cơ thể, chẳng hạn như giãn người, lắc mình, chạy tại chỗ, đứng tấn,…nói chung, chỉ là những động tác bình thường không mấy nhắc đến.
Vĩnh Phúc bước về phía Đan, hắn đứng dậy, Vĩnh Phúc hỏi
- Ngươi đã quen thuộc hết với những thứ xung quanh Lâm gia?
- Đã quen.
Đan nhẹ nhàng đáp
- Tốt, vậy bây giờ ngươi đang nhìn thấy mọi người nơi này làm gì?
- Không biết.
Đan vốn biết rõ, nhưng hắn không trả lời thật, cái này cũng hợp tình hợp lý đối với một đứa trẻ chỉ vừa tỉnh lại, nhiều thứ còn cần phải học hỏi.
Vĩnh Phúc nhìn hắn gật gù, hắn quay người ra phía binh lính quát lên.
- Trấn Thành, Trường Giang mau qua đây.
Từ trong đoàn người đang cử động kia, hai tên thuộc nhóm 2 và nhóm 4 tư (từ trái sang) nhanh chóng chạy đến bên này.
- Hai người này đều là 24 tuổi, vóc dáng to lớn gần như ngang nhau.
Vĩnh Phúc nói với Đan, Đan chính là tựa chăm chú lắng nghe, hắn bây giờ rất nghiêm túc.
- Ngươi có thể cảm nhận được khí lực của hai người?
Đan lắc đầu, Vĩnh Phúc đã biết trước câu trả lời, hắn giảng
- Tu luyện giả chúng ta có linh căn, có thể hấp thu linh khí bên ngoài mà tăng lên khí lực, đây là điều cơ bản, nhưng mà, ngoài việc hấp thụ linh khí, chúng ta vẫn có thể tăng lên được một lượng khá lớn khí lực, trung bình thì từ khoảng 50 cân đến 100 cân nếu như rèn luyện cơ thể.
Vĩnh Phúc tiến lại gần hai tên kia, hắn vạch áo hai người làm họ lộ ra một bộ ngực nở nan đầy vạm vỡ.
- Việc rèn luyện thân thể, người thường cũng tương tự làm được. Ngươi nhìn những miếng thịt nở nan này, nó chính là thành quả của việc rèn luyện cơ thể.
- Ngươi hiểu ý ta nói?
Vĩnh Phúc quay người hỏi Đan, dự là hắn cũng chỉ hỏi chơi, sau đó tóm gọn lại kiến thức cho Đan, nhưng không ngờ…
- Ta hiểu, ý của Tứ thúc là, tu luyện giả chúng ta ngoài việc hấp thụ linh khí để tăng lên khí lực thì còn phải thường xuyên rèn luyện thân thể. Luyện khí giả không phải lúc nào cũng hấp thụ một lượng linh khí đều đều, có lúc sẽ đến ngày kẹt tu vi, việc hấp thụ cũng dần bị hoãn hoặc dừng hẳn, không có cách tăng lên tu vi được nữa, lúc này việc luyện tập thân thể chính là một biện pháp hữu hiệu, nó không những làm tăng lên khí lực, trong một số trường hợp may mắn, nó còn nó thể khiến cơ thể hấp thụ linh khí trở lại. “Chết cha”
Đan lộ vẻ khôn ngoan trình bày, nhưng hình như chính bản thân hắn cũng cảm thấy hơi lố.
Vĩnh Phúc hai mắt mở to nhìn Đan, cái đầu thì không nói, nhưng cái việc tu luyện giả không thể hấp thụ linh khí đều đều,…làm sao thằng nhóc này biết.
- Cái việc hấp thụ linh khí là Tam thúc dạy cho ngươi?
Hắn hỏi Đan, Đan như được gợi ý cứu vớt, hắn nhanh chóng gật đầu.
- Đúng vậy.
- Chả trách. Xem ra ngươi đã hiểu ý này, rất tốt.
Hắn như thả được nghi hoặc khó khăn, quay lại hai tên lính
- Trấn Thành mang khí lực trong người là 134 cân.
- Trường Giang mang khí lực trong người là 156 cân.
Vĩnh Phúc chỉ người bên phải rồi chỉ người bên trái, hắn nhìn Đan.
- Dựa vào khí tràng ngươi phát ra, khí lực bao gồm cả tu vi luyện khí tầng 1 cùng với tự thân ngươi đã có là khoảng 124 cân (50 cân của sức khỏe thiếu niên 15 tuổi và 74 cân khí lực của tu vi), xem như cũng gần bằng hai người này.
Với năng lực của Luyện khí tầng 10, hắn hoàn toàn nhìn ra cái mà Đan muốn cho người khác xem.
- Giả sử, ngươi đánh với Trấn Thành hoặc đánh với Trường Giang, ngươi có nắm chắc thắng.
“Ta thắng một cách dễ như ăn cơm” Đan lập tức trả lời bên trong, bên ngoài lại cười trừ.
- Thúc cứ giỡn, hai người này rõ khí lực hơn ta, sao ta thắng được.
Vĩnh Phúc nhẹ cười, hắn lại hỏi
- Vậy nếu Trường Giang và Trấn Thành đánh nhau, ngươi nghĩ ai sẽ thắng.
- Tất nhiên là Trường Giang, khí lực lớn hơn liền thắng. Miệng nhanh hơn não, hắn không cần suy nghĩ.
- Vậy thì ngươi xem.
- Hai người các ngươi đánh đi, ai thua liền chạy quanh sân 50 vòng.
Vĩnh Phúc chỉ vừa phân phó, nét mặt hai người liền có sự khác biệt hoàn toàn, Trường Giang là một bộ như ăn thuốc đắng, trong khí đó Trấn Thành là một gương mặt bình tĩnh quan sát từng hành động chi tiết của Trường Giang.
Hai người xem ra đã từng có vài lần đối đầu nhau, nhìn phản ứng tất Trường Giang thua.
Nhìn nhau gần 30 giây, Trường Giang là người chủ động tấn công. Vận khí lực vào chân mà dậm mạnh lên đất nhằm tăng tốc độ bản thân tiên về phía trước, Trường Giang nhanh chóng tung ra một quyền về hướng gương mặt bình tĩnh đối diện chưa đến 2m mà đến “Ta không tin ngươi vẫn có thể thoát được” hắn gào lên trong lòng
“Vụt”
Nhanh đến cũng nhanh qua, một quyền này của Trường Giang đã là gần mặt của Trấn Thành cực kì nhưng lại hụt, Trấn Thành rõ ràng đã nghiêng đầu qua một bên tránh né, sau đó hắn tranh thủ cơ hội khoảng cách giữa hai đòn đánh có thể phát ra, hai tay hắn nắm chặc lấy cánh tay đang đặt ngang đầu bản thân, xoay lưng một cái rồi dựa sát vào Trường Giang, hắn lấy thân thể Trường Giang làm điểm tựa, hai tay dốc khí lực kéo mạnh xuống dưới về phái trước, vật Trường Giang ngã nhào lên hướng trước mặt. “Bịch”
Không để Trường Giang có cơ hội, Trấn Thành tay vẫn còn giữ cánh tay kia của Trường Giang, hắn nằm thẳng người xuống, hai chân nhanh chóng kẹp chặc lấy cái đầu của Trường Giang mà ra sức siếc chặc lại. Trường Giang hoàn toàn bất lực, hắn khó thở, tay không thể cử động, nếu tình hình này cứ tiếp tục, hắn chắc chắn sẽ chết. - Dừng lại, Trấn Thành là người thắng.
Vĩnh Phúc ngăn hai người lại, phân định thắng bại.
Hai người mang hai vẻ mặt khác nhau tách ra.
- Về vị trí đi, Trường Giang, ngươi nghỉ ngơi chút rồi chạy 50 vòng.
Đuổi hai người về, hắn quay qua Đan.
- Người nhìn kĩ chưa, khí lực lớn liền không hẳn đã thắng.
- Kì lạ, thật kì lạ, vì sao khí lực lớn hơn lại thua? Đan giả đò phối hợp
- Ha hả. Đó là lý do vì sao, chúng ta lại tụ tập tại khu “Giữa” này.
Hắn vỗ vai Đan, tiếp đến tựa nói với hắn lại tựa như giải thích
- Đánh nhau không phải chỉ cần khí lực mà nó còn cần sự linh loạt, tốc độ nhanh chậm, sự phối hợp giữa năm giác quan (mắt, tai, mũi, miệng, xúc giác).
- Bởi vậy, những hành động tựa như đơn giản của mọi người tại đây chính đang thúc đẩy, luyện tập sự linh hoạt, cơ giãn, tốc độ của cơ thể.
- Ngươi đã hiểu toàn bộ lý do và nguyên nhân vì sao mọi người đều phải làm như vậy?
Đan nhanh chóng gật đầu.
- Được vậy bây giờ ta sẽ giúp ngươi luyện tập sơ qua thân thể.
Tiếp đến hắn chỉ bảo cho Đan tự thân tập ba động tác đơn giản.
Thứ nhất, đứng trung bình tấn:
Hai bàn chân mở rộng sang hai bên, cách nhau khoảng gấp rưỡi bề rộng vai (tức là khoảng 3 bàn chân), đặt trên cùng một trục thẳng ngang, hai bàn chân song song.
Gập đầu gối, hạ thấp người cho hai đùi gần song song mặt đất.
Lòng bàn chân áp chắc xuống đất, phần phía ngoài gót chân hơi nhẹ hơn. Không được xiêu đầu gối về phía trước mũi bàn chân, không được ngả người ra sau quá gót chân.
Hai tay nắm chặt quyền, đặt hai bên hông, ngực ưỡn cao, lưng thẳng, mắt nhìn thẳng. Hít thở đều.
Luyện tập tấn này giúp cho người tập nâng cao được sức khỏe, tốt cho gân cốt. Tạo thăng bằng cơ thể, tăng cường ý chí bước đầu cho mọi động tác, cũng như thế võ sau này.
Đây là một trong những thế võ cơ bản. (Nguồn: Internet).
Thứ hai, đấm vào không trung trước mặt một cách từ từ và chậm rãi bằng tất cả sức lực nhằm tăng cường cơ tay.
Thứ ba, cử động những động tác như hai khớp quay, vặn người qua lại từ từ, gập bụng lên xuống nhằm tạo linh hoạt cho thân thể.
Ba bước này chỉ là tập lấy căn cơ trước, sau này khi lên cao hơn, Vĩnh Phúc định là bắt Đan phải phối hợp cả ba động tác cùng một lúc.
Nhìn Đan “cố gắng luyện tập” (thằng này tập thật, bởi nó là điều cần thiết để cơ thể hắn linh hoạt hơn trong mọi trận chiến), Vĩnh Phúc hài lòng quay về phía những đứa con cháu khác, hắn vừa rồi chỉ giải quyết tình hướng của Đan, còn những con cháu khác liền chưa.
P/S: Chương này, Tác viết thế này chỉ để mọi người hiểu đánh đấm ở luyện khí cảnh là như thế nào, rồi làm cách nào để đánh thắng một người (kể cả vượt cấp chiến) theo một cách có lý và chân thật nhất Chương sau sẽ lược bớt, không nhắc lại.
Lưu ý: - Những cái trên, tác chỉ dựa theo kiến thức của Tác, vì thế nếu có sai sót, mọi người bỏ qua cho em nó.
- Truyện Tác theo hướng từ từ, anh em đừng gấp, khúc đầu hơn nản và chậm chạp nhưng khúc sau liền “siêu nhân xuất hiện” ^^. Chúc mọi người đọc truyện vui vẻ.