Dân Gian Ngụy Văn Thực Lục (Dịch Full)

Chương 806 - Chương 806. Chiêu Dự Phòng Của Trương Nhĩ

Chương 806. CHIÊU DỰ PHÒNG CỦA TRƯƠNG NHĨ Chương 806. CHIÊU DỰ PHÒNG CỦA TRƯƠNG NHĨ

Tác giả: La Kiều Sâm ----- Dịch: Phong Lăng

Lại nhìn sa bàn hồi lâu, tôi nhắm mắt khẽ than, Âm dương thuật của Viên Hóa Thiệu đúng thật là xuất quỷ nhập thần, lý giải của y đối với thuật phong thủy cũng không phải là tôi lúc này có thể so sánh được, tôi vẫn không biết, thành tựu của bản thân trên Âm dương thuật và thuật Phong thủy, lúc nào mới có thể đạt đến trình độ đỉnh cao như y thế này.

Lại lần nữa mở mắt ra, tuy trong lòng tôi đã có kế hoạch, nhưng lại không hề lập tức rời đi.

Bởi vì mục đích quan trọng nhất của tôi, là muốn dựa vào huyệt vị phong thủy Tiên thiên Thập lục quẻ ở đây, kết hợp với thuật Địa tướng Kham dư, trấn áp Từ Bạch Bì là một điểm mấu chốt, tôi càng muốn khiến Ân dương thuật của bản thân lại bước lên một bậc thang mới.

Đứng dậy đi đến chính giữa khu nhà, khi tôi đứng vào vị trí trung tâm nhất, một phát liền nhìn thấy phòng ốc ở mười sáu cạnh bình hành của khu nhà.

Ngoài cổng nhà không bị bịt kín cùng với Hư không vị bị tôi mở ra, cũng chính là căn phòng có Hứa Xương Lâm đó ra, còn lại mười bốn cánh cửa đóng chặt.

Ban đầu tôi cho rằng với tính cách cuồng ngạo tự phụ đến cực độ của Viên Hóa Thiệu, y sẽ để bản thân lưu ở Hư không vị, nhưng kỳ thực tôi nghĩ sai rồi.

Hơn nữa khu nhà Tiên thiên Thập lục quẻ này còn có một tác dụng “Trấn”, bao nhiêu thứ bẩn thỉu hung sát ở trong đây, bọn chúng đều không ra ngoài nổi, đây là thứ mà tôi cần phải lý giải.

Đang lúc tôi nghĩ đến đây, thì tôi đột nhiên phát hiện có chút vấn đề...

Mặt đất, rất sạch sẽ, ít nhất là sạch sẽ hơn so với lần trước lúc tôi tới đây....

Một phát liền có thể nhìn rõ Thái cực ở dưới chân, cùng với Tứ tượng, Bát quái ở bên cạnh.

Trương Nhĩ, cũng từng động đến chỗ này?

Tôi tập trung tinh thần nhìn bốn xung quanh, lập tức cảm giác một luồng khí lạnh buốt thấu xương lướt qua.

Giống như ở một góc xó xỉnh nào đó, có một đôi mắt âm u, đang chòng chọc nhìn tôi vậy.

Phản ứng đầu tiên của tôi lúc này chính là, Trương Nhĩ đã thả thứ gì ra ngoài rồi?...

Chỗ có cái “thứ bẩn thỉu” đó tồn tại, sẽ có một đặc tính, đó chính là sạch sẽ, sạch sẽ đến không vương một hạt bụi.

Rất nhiều khu nhà cổ, nhà tầng, thậm chí là nhà kho nhà xưởng, chỉ cần ở đâu có tin đồn có “thứ bẩn thỉu” gì, là nói ở đó “không sạch sẽ”, nhưng trên thực tế những chỗ mắt thường có thể nhìn thấy, lại đều sạch sẽ đến mức khác thường.

Cho dù Trương Nhĩ từng quét dọn qua chỗ này, nhưng dù sao cũng đã được một thời gian tương đối rồi, chắc chắn phải có bụi.

Trực giác bảo với tôi, có một đôi mắt đang chằm chằm nhìn tôi, cộng thêm sự sạch sẽ khác thường ở đây, tôi đã có thể khẳng định, Trương Nhĩ chắc chắn đã thả ‘thứ’ gì đó ra ngoài rồi, hơn nữa cái ‘thứ’ này đã nhắm đến tôi rồi...

Thả một ‘thứ’ như thế này ra ngoài, Trương Nhĩ đương nhiên liền không cần tiếp tục mạo hiểm sửa đổi huyệt vị phong thủy nữa!

Có cái ‘thứ’ đó canh giữ căn phủ đệ này, làm gì có người động được đến đây?

Tôi tập trung tinh thần, tỉnh bơ để hai tay vào trong túi, nhưng không hề lập tức liền mò lấy Bút Địa Chi và nghiên mực ra.

Hiện giờ tôi còn chưa biết đây là một ‘thứ’ như thế nào, càng không biết nó rốt cục dữ đến mức nào.

Có điều nó chắc còn chưa phát giác ra tôi đã biết đến sự tồn tại của nó.

Tôi hướng ánh mắt lên trên hướng đi của mười sáu quẻ trên mặt đất, đồng thời dùng khóe mắt quét qua những cánh cửa đóng chặt ở xung quanh một lượt.

Trước mắt, ngoài cửa căn phòng của tên thợ hình nhân Hứa Xương Lâm ra, chắc là còn có một cánh cửa đã từng bị mở.

Nếu như tôi bây giờ liền bắt đầu đấu với cái ‘thứ’ đó ở đây, thì không chừng kết quả chính là đấu sinh tử, hơi có chút bất cẩn, bèn sẽ va đập làm mở những cánh cửa đá đang đóng chặt khác ra, nếu như thế, thì cục diện đối với tôi mà nói sẽ càng nguy hiểm hơn...

Cứ giằng co bị động như thế này mãi cũng không thể được, cái ‘thứ’ đó chắc chắn sẽ ở trong bóng tối chờ thời cơ xuống tay với tôi.

Trong đầu tôi tư duy nhanh chóng chuyển động, nghĩ đến một phương pháp.

Phủ đệ Tiên thiên Thập lục quẻ, bản thân có tác dụng “Trấn”, chỉ cần dụ cái ‘thứ’ đó vào trong gian phòng trấn nó, nó liền không cách gì tiếp tục ra ngoài nữa, còn tôi thì có thể nghĩ cách thoát ra ngoài!

Ngoài ra, cho dù là phải đấu, cũng cần đấu ở trong gian phòng trấn nó, kể cả là động tĩnh lớn đến đâu, cũng không đến mức đánh vỡ các cánh cửa khác, tôi kiểu gì cũng có thể tìm ra cơ hội thoát ra khỏi căn phòng đó...

Suy nghĩ xác định xong, tôi bắt đầu phân tích càng tỉ mỉ hơn hướng đi phương vị của mười sáu quẻ này.

Tôi hơi nheo mắt lại, dùng ánh mắt lại lần nữa quét qua những vách cửa đá bị bịt kín kia.

Trương Nhĩ quả nhiên là lòng dạ thâm trầm, các chi tiết đều đã được xử lý qua, chỉ dựa vào mắt thường, tôi đúng thật không biết cánh cửa đá nào là cánh cửa từng bị lão mở ra.

Trong đó bao gồm Càn Thiên, Khôn Địa, Cấn Sơn, Chấn Lôi, Tốn Phong, Đoài Trạch, Khảm Thủy, Ly Hỏa, Lượng Nhật, Cảnh Nguyệt, Tụ Tinh, Tán Vân, Thực Hình, Hư Không, Linh Sinh, Vong Tử.

Theo hướng chỉ của những tướng quẻ này, tôi đã mở Hư không vị, bị Viên Hóa Thiệu dắt mũi một chuyến.

Hơi phân tích thêm xong, tôi có thể xác định, cổng khu nhà này là Lượng Nhật vị.

Hơn nữa tôi còn nghĩ rõ ra một việc, Trương Nhĩ tuy rằng thuật phong thủy không yếu, nhưng lão cũng chỉ là một Phong thủy tiên sinh, không thể nào có thể xem hiểu được Tiên thiên Thập lục quẻ của Viên Hóa Thiệu, lão biết nhiều nhất chắc là Tiên thiên bát quẻ cùng với Hậu thiên Bát quẻ.

Hơn nữa Trương Nhĩ với tôi cùng chẳng có thân thủ gì, tuổi tác còn không nhỏ nữa, cánh cửa mà lão muốn mở ra kia, ‘thứ’ ở bên trong nhất định không được quá dữ, nếu không lúc đó lão liền sẽ mất mạng, làm gì còn có chuyện để lão đóng cửa rồi mới đi?

Phân tích rõ những điểm này xong, không gian lựa chọn của Trương Nhĩ liền rất nhỏ rồi.

Dùng phương thức Tiên thiên Bát quái để xem xét căn Phong thủy trạch Thập lục quẻ này, Càn Thiên vị vẫn không thay đổi, đó là huyệt vị sinh khí nổi lên trên, sinh khí càng mạnh, thì thứ bị trấn nhất định cũng càng mạnh.

Còn Khôn Địa mà Càn Thiên đối ứng, Khôn là Âm, Âm khí chìm xuống, nằm ở hạ vị ngược lại thành thế yếu.

Trong đây chắc là xác, hơn nữa là xác yếu nhất.

Ánh mắt của tôi dịch chuyển đến Khôn vị ở phía Bắc, vách cửa đá ở chỗ đó đóng chặt.

Dùng tướng quẻ xem Đông Tây Nam Bắc, liền không phải là trên Bắc dưới Nam trái Tây phải Đông nữa, mà vừa hay là ngược lại, Nam Càn Bắc Khôn, Đông Ly Tây Khảm.

Nhưng chỗ khác khả năng là xác sống, thậm chí là người, gia tiên, còn có khả năng là tồn tại mà tôi không tưởng tượng được.

Nhưng ở vị trí Khôn Địa này, nhất định là xác, hơn nữa không thể nào là xác sống!

Vậy thì chính là xác hóa sát, hoặc là phá xác... Đối với tôi mà nói, kể cả là thứ yếu nhất... Thì đồng thời đối với Trương Nhĩ mà nói, cũng là lựa chọn duy nhất của lão, thứ tồn tại yếu nhất...

P/s: Tuần này cảm ơn tienanh99 đã đẩy kim phiếu cho truyện. Lịch up ngày mai là 3c. Chúc cả nhà cuối tuần vui vẻ!

Bình Luận (0)
Comment