Đan Hoàng Võ Đế ( Dịch Full -Hoàn)

Chương 3000 - Chương 2996: Tu La Nho Nhỏ

Đan Hoàng Võ Đế Chương 2996: Tu La nho nhỏ

- Tiểu gia hỏa nhi không nghe lời a.

Đại Vương thử dịch chuyển về phía trước, nhưng đám Thánh Hoàng cùng Thần Ma phía trước kia cũng không cho mặt mũi, vẫn đứng tại nguyên chỗ không để đường cho.

- Không nôn nóng, chúng ta có nhiều thời gian.

Tặc Điểu ra hiệu Đại Vương an tâm chớ vội.

- Từ từ dạy dỗ, nếu như tư chất phù hợp, kéo vào đoàn cướp bóc chúng ta.

- Còn cần nhìn tư chất? Hắn là ca ca của Tu La, vậy là đủ rồi!

- Cũng đúng. Hắc hắc!

- Hắc hắc...

Đại Vương cùng Tặc Điểu cười không có ý tốt.

Các Thần Ma trước mặt đều âm thầm lắc đầu, mặc niệm thay tứ ca Tu La.

Rơi xuống trong tay hai tên hàng này, tương lai chỉ sợ muốn hỏng việc.

Không lâu sau đó, Đan Hoàng rửa vết máu trên tay, đi ra cung điện.

- Thế nào?

Bọn người Triệu Thiên Khoát đi nhanh lên phía trước.

- Không có gì đáng ngại, chỉ là sinh cơ bị hao tổn, điều trị mười ngày nửa tháng thì có thể bình phục.

Đan Hoàng mỉm cười gật đầu, rất khách khí đối với người của Triệu gia.

Thương thế của Triệu Thanh Vi xác thực rất nặng, nhưng có thể cứu!

Trong thế giới của hắn, trừ sống và chết, những cái khác đều tương đương với bị thương ngoài da.

- Thật? Nhanh như vậy?

Triệu Thắng nhíu mày, đây không phải dược sư giả đấy chứ?

- Yên tâm, nơi này là Sí Thiên giới.

Đan Hoàng lắc đầu, còn có người nghi vấn năng lực của hắn.

- Tay của nàng...

- Sẽ mọc ra.

Bọn người Triệu Thiên Khoát thở phào, muốn đi đến cũng không dám mạo phạm.

Đan Hoàng mỉm cười nói:

- Vào đi, nàng đã tỉnh.

Triệu Thiên Khoát nói tiếng cám ơn, vội vã tiến vào đại điện.

- Tu La đâu!!

Bọn người Kiều Vô Hối lo lắng cho tình huống Tu La hơn.

- Cũng đã tỉnh, vào xem một chút đi.

Tu La nằm ở trên giường mềm mại, hài lòng giang cánh tay cùng chân đô đô thịt ra.

Cái bộ dáng đáng yêu này để Khương Nghị, Thiên Hậu cùng Tần Vị Ương quay ở xung quanh xung quanh đều lộ ra mấy phần nụ cười 'từ ái'.

Ngẫm lại trước đó, nhìn lại bây giờ.

Loại cảm giác này quá kỳ diệu.

Tu La mở ra đôi mắt to sáng lấp lánh, nhìn người quen xung quanh, cũng lộ ra nụ cười.

Trở về.

Rốt cuộc cũng vẫn trở về.

Mặc dù trước đó có rất nhiều tiếc nuối cùng không nỡ, nhưng đến thời khắc trùng phùng, ở sâu trong nội tâm vẫn có mấy phần kích động.

Chỉ là, Tu La rất vui vẻ, nhưng lại cảm giác là lạ.

Toàn thân làm sao lại lành lạnh?

Mẫu thân nó, ta để trần sao??

Tu La 'giận tím mặt', quơ nắm đấm liền muốn gầm thét, kết quả há miệng lại thành 'A ngô... ' non nớt.

- Thật đáng yêu.

Bọn người Khương Nghị đều bị chọc cười.

- Còn hung ha hung hăng saos.

Tần Vị Ương duỗi ngón tay ra, chọc chọc cái bụng nhỏ của Tu La.

- A ngô... A... Y phục...

Tu La giương nanh múa vuốt, miễn cưỡng phát ra một cái từ hoàn chỉnh.

- Biết biết, chúng ta không phải cố ý, vừa mới kiểm tra thân thể cho chàng.

Tần Vị Ương kéo chăn bông nhỏ qua, đắp kín cho Tu La.

Tu La đong đưa cánh tay nhỏ mập phì, vụng về che kín chăn bông, không để cho mình quá rộng thoáng.

Hắn rất phiền muộn, rõ ràng có ý thức, có ký ức, nhưng bất luận là động tác, hay là ngôn ngữ đều không khống chế được.

Bọn người Khương Nghị buồn cười, không nghĩ tới Tu La còn có thời điểm đáng yêu như vậy.

Tuy nhiên, dù sao tình huống của Tu La vẫn để bọn hắn cũng hơi khẩn trương.

Mặc dù cái này thuộc về là đánh vỡ trùng sinh thường quy, nhất định sẽ nương theo tình huống không giống với bình thường, nhưng hắn lại là Thiên Sinh Thần thai, hai tay nắm hai ấn ký Địa Ngục, tình huống này để bọn hắn nửa vui nửa buồn.

Tần Vị Ương quan tâm hỏi:

- Chàng có cái gì không thoải mái sao?

Tu La há mồm:

- A ngô...

Tần Vị Ương lắc lắc hai cái tay nhỏ của hắn:

- Đừng có gấp, từ từ sẽ đến.

Tu La cố gắng ấp ủ, nhưng há mồm vẫn là một tiếng a ngô.

Hắn phiền muộn, trực tiếp im miệng không nói gì, bất luận Tần Vị Ương hỏi thế nào, chính là không lên tiếng.

Thiên Hậu cười nói:

- Tính tình đều theo ký ức cùng mang về.

Tần Vị Ương hỏi Khương Nghị:

- Có cần phải đi hỏi chủ nhân Huyết Hà cùng chủ nhân Hoàng Tuyền một chút không? Ta luôn cảm thấy hai cái ấn ký này có vấn đề.

Khương Nghị lắc đầu:

- Các Quỷ Hoàng đều đã ngủ say, phong bế trong Quỷ giới của mình. Huống chi, nếu thật sự là bọn hắn động tay động chân, tuyệt đối sẽ không thừa nhận.

Thiên Hậu nói:

- Nếu thật sự là Quỷ Hoàng bọn họ làm tay chân, không nên chỉ là chủ nhân Huyết Hà cùng chủ nhân Hoàng Tuyền, còn có chủ nhân Luyện Ngục nữa? Ý kiến của ta có khuynh hướng là thời gian Tu La khế ước huyết hà cùng Hoàng Tuyền quá lâu, lại một lần lần phóng thích năng lượng hai loại khế ước dài đến ngàn năm, rất có thể hắn đã hòa làm một thể cùng hai năng lượng khế ước kia. Nếu như không mang theo ấn ký, ngược lại không bình thường.

Tần Vị Ương vẫn rất lo lắng:

- Không có vấn đề thật sao?

Thiên Hậu lắc đầu nói:

- Cái này chung quy vẫn là ấn ký Địa Ngục, coi như không có vấn đề, cũng có khả năng ảnh hưởng đến tính mạng của hắn, ảnh hưởng đến hoạt động của hắn ở nhân gian.

Tần Vị Ương cẩn thận đè đan điền Tu La lại, cảm nhận được Kim Đan ở bên trong:

- Cái này cùng loại với Thần Thai Kim Đan rất không ổn định, nghĩ biện pháp phong bế cho nó.

Khương Nghị khuyên nhủ:

- Tu La thể chất hơn hài nhi bình thường, Kim Đan lại là chính hắn thai nghén, tạm thời hẳn không có nguy hiểm gì. Ngươi cũng đừng quá khẩn trương, bây giờ chúng ta muốn thực lực có thực lực, các vấn đề cường giả đều có, muốn đan dược có đan dược, Đan Hoàng có thể nhắm vào luyện chế, nguy hiểm gì ứng phó không được?

- Ta thấy như vậy đi, trước hết để cho Tu La tự mình tu luyện, tự mình trưởng thành, chúng ta không áp đặt can thiệp, phát hiện vấn đề gì, tính nhắm vào giải quyết vấn đề gì.

- A ngô...

Tu La vung tay nhỏ, phát biểu dụng tâm, hiển nhiên đồng ý đề nghị của Khương Nghị.

Bọn người Khương Nghị đều bị chọc phát cười.

Lúc này, bọn người Kiều Vô Hối, Khương Diễm rón rén đi đến, nhìn thấy người bao quanh tiểu oa nhi đều là hai mắt tỏa sáng, lộ ra nụ cười nghiền ngẫm.

Hồi tưởng sự tích anh hùng của Tu La, chứng kiến qua Tu La cường đại tại Quỷ giới, lại nhìn tiểu gia hỏa trước mắt, tương phản mãnh liệt này quá thần kỳ.

Rất nhiều người lắc đầu, trước đó rất chờ mong gặp mặt Tu La, không nghĩ tới sẽ là tình cảnh như vậy.

- Hắn có ký ức? Có thể nói chuyện?

Tiêu Phượng Ngô lại trở về, ra sức chen đến phía trước, tò mò hỏi.

- Hắn sao, vẫn là Tu La ban đầu, tâm trí cùng đại nhân không khác, chính là vừa ra đời, biểu đạt có chút khiếm khuyết.

Bình Luận (0)
Comment