Đạo Lữ Hung Mãnh Của Ta Cũng Trùng Sinh ( Dịch Full )

Chương 1067 - Chương 1067: Kiều Càn Chuẩn Bị Động Thủ 1

Chương 1067: Kiều Càn chuẩn bị động thủ 1 Chương 1067: Kiều Càn chuẩn bị động thủ 1

Kiều Càn chuẩn bị động thủ 1

Lục Thuỷ về tới sân nhỏ của mình.

Ảnh hưởng từ chuyện vừa rồi, hắn không có để ý.

Nếu như là thường ngày, hắn đương nhiên sẽ không tùy tiện hành động.

Dễ dàng bị Mộ Tuyết phát hiện như vậy, giờ cũng không cần sợ.

Phát hiện thì phát hiện.

Chất vấn thì chất vấn.

Không sợ.

Đây chính là hắn, Đại Thiếu gia của Lục gia, không sợ hãi.

Có điều cánh cửa vừa rồi kia quả thật khiến hắn cảm thấy kỳ quái.

'Đẩy ra sẽ ảnh hưởng tới mệnh lý của Mộ Tuyết và ta, là gì vậy chứ?'

Hắn từ đầu tới cuối đều không hiểu nổi.

Vốn cho rằng bên trong sẽ có loại tồn tại như Nguyệt Tộc.

Gõ cửa hẳn là sẽ có người đáp lại.

Đáng tiếc, không có.

Có điều, thứ mệnh lý này, không nên có ở con người.

Cho nên hắn mới ngược dòng tìm hiểu điểm đặc biệt ở đầu nguồn.

Đầu nguồn lại không còn là mệnh lý, cho nên cái gì cũng có khả năng.

Hắn đương nhiên không có ý định mở cửa, chỉ là muốn thử tìm tới đáp án.

Đáng tiếc là không phát hiện ra cái gì.

'Đệ đệ muội muội này, a, hẳn là muội muội, đặc biệt đến mức khiến thế giới biến hoá.

Liệu có lai lịch khó lường nào không?

Là chuyển thế của một vị đáng sợ nào đó, hay là thế giới đã lựa chọn nàng?'

Bởi vì không có cách nào nhìn thấu cánh cửa kia.

Lục Thủy không tìm thấy đáp án.

Bây giờ không phải lúc mở cửa, chờ hắn mạnh hơn một chút là được rồi.

Quả nhiên vẫn nên mạnh lên nhanh một chút.

'Loại chuyện này, Mộ Tuyết chắc chắn cũng rất tò mò đi? Cái kia thật ra vẫn có thể thương lượng.

Là vợ chồng, nàng không đến mức từ chối đi?'

Được rồi, hắn không vội.

Dù sao cũng vẫn còn chín tháng nữa cho đến khi muội muội hắn sinh ra.

'Có điều nhìn bộ dạng này của lão cha, có lẽ địa vị trong nhà của ta lại hơi hạ xuống rồi.'

A, hình như cũng chưa từng cao.

Hắn đường đường là thiên kiêu đệ nhất vạn cổ, cái tên Lưu Hoả trấn áp toàn bộ cường giả Chư Thiên.

Địa bị ở nhà vậy mà còn kém hơn muội muội vẫn nằm trong bụng mẹ.

Được rồi, hắn hình như không có đặc biệt bằng muội muội.

Kém hơn cũng rất bình thường.

Trở về sân nhỏ, Lục Thuỷ bắt đầu tiếp tục xem Thiên Địa Trận Văn.

Hắn cần mau chóng tăng cao tu vi, dù kế hoạch lớn thất bại thì cũng có thể thông đồng với cha vợ, doạ Mộ Tuyết một chút.

Đại Trưởng lão nhìn về phía chân trời, trầm mặc hồi lâu, cuối cùng, sức mạnh một lần nữa khuếch tán.

Mê Vụ Chi Đô xuất hiện biến hoá rất lớn.

Hắn cần chia sức mạnh qua đó.

Nếu là Lưu Hoả đang gây chuyện, vậy cũng không cần quá lo lắng.

Có điều phần lớn sức mạnh vẫn ở Lục gia.

Sau cần có có thể lập tức hội tụ sức mạnh.

Hắn nhìn Ẩn Thiên Bí Giám, tờ đơn hộ khách kia đã được nhận.

Sau này Lưu Hoả hẳn là có thể chính thức tiếp quản Ẩn Thiên Tông.

Cái này không liên quan gì tới hắn.

Lưu Hoả là tự mình muốn làm Thiếu Tông chủ, không ai ép buộc hắn.

Một trận gió quét qua hồ nước.

Tất cả trở nên tĩnh lặng.

Trong đại điện, Tam Trưởng lão cũng nhẹ nhàng thở ra, chi ít không xảy ra chuyện lớn.

Tiếp theo nên đi sắp xếp cho Lục Thuỷ.

Phải biết, lần này Lục Thuỷ ra ngoài, là đi hơn nửa tháng.

Làm việc cũng không ít.

Rớt mặt mũi càng không hợp thói thường.

Nhị Trưởng lão lúc này tiếp tục đi tìm Ngưng Hạ.

Bên người nàng còn có một vị thần toàn tri, có thể nói là người ung dung nhất.

Cũng là người biết nhiều nhất.

Có điều nàng không rõ lắm, loại tồn tại này sao lại dính trên người nàng?

Còn không mảy may có vấn đề gì.

Khi Nhị Trưởng lão đi vào một cửa hàng quần áo, nàng mới phát hiện vấn đề là vẫn có.

Thông qua pha lê, nàng phát hiện bây giờ mình đã mọc ra hai cái đuôi ngựa.

Không thèm để ý.

Càng để ý Cửu sẽ càng quá đáng.

Cửu chắp hai tay, nhanh chân đi theo sau lưng Nhị Trưởng lão, ngắn nhìn hai cái đuôi ngựa đong đưa qua lại.

Rất vui vẻ.

"Lục gia lại xảy ra dị tượng."

Trên quần đảo trôi nổi, một giọng nói vang lên.

Người Tiên Đình vẫn luôn quan sát Lục gia.

Dị tượng ở Lục gia, bọn hắn đương nhiên phát hiện ra.

Tất cả lại mở hội nghị một lần nữa.

"Chúng ta cần đi nhanh, con thứ hai của Lục gia gây ra dị tượng không ngừng, không có kẽ hở.

Nếu không có cách nào huỷ diệt, vậy chỉ có thể tăng cường thực lực của bản thân.

Khiến cho người tu chân giới tới sớm một chút.

Đối với một vài môn phái nhỏ, uy bức lợi dụ." Cao Viễn lập tức nói.

Chỉ cần có người chạy tới lấy chỗ tốt, phía sau sẽ dễ dàng hơn rất nhiều.

'Bỉ Chi Hải Ngạn hình như càng ngày càng ổn định, con đường giữa Tịnh Thổ và Minh Thổ cũng sẽ dần trở nên ổn định.

Phải nghĩ cách tranh thủ.' Ma Kiếm Trảm Đồ nói.

Hắn đi qua bên kia, cho nên hắn là người hiểu rõ nhất động tĩnh bên đó.

'Được rồi, đi nhanh đi.'

Tiên Đình đang tăng tốc độ, những người khác tự nhiên cũng tăng nhanh tiến độ theo.

Phật Môn cũng dùng tốc độ nhanh nhất xâm nhập vào Minh Thổ.

Không phải đi giao chiến.

Mà chỉ là đi truyền pháp.

Bởi vì có U La Cổ Phật ở đó, cho nên coi như là thuận lợi.

Nhưng thấy Minh Thổ bị xâm nhập, luôn có người không thoải mái, mấy Điện chủ cuối cùng lại hẹn đánh một chầu.

Chỉ là chưa biết vào lúc nào.

Minh Thổ Thiên Vũ, Danh Dữ Trọng, cả đời bất bại.

Sớm đã nhìn thấu tất cả.

“Chúng ta trốn đi.” Danh Dữ Trọng nói với Công chúa Mộc Nhiễm bên cạnh.

Thật ra không phải vạn bất đắc dĩ, bọn hắn cũng không muốn đến tu chân giới.

Thiên kiếp lần trước đã để lại cho bọn hắn bóng ma khổng lồ.

Nhỡ đâu ra ngoài lại gặp, vậy đơn giản chính là muốn mạng.

Mộc Nhiễm nhìn Danh Dữ Trọng một chút, nói:

“Dựa theo ước định trước đó, đi ra, ngươi phải giúp ta trở về Tịnh Thổ.”

“Không có vấn đề gì, con đường vô địch của ta tự nhiên sẽ trải đến Tịnh Thổ, cả Tịnh Thổ sẽ phải ca ngợi tên của ta.” Minh Thổ Thiên Vũ Danh Dữ Trọng tự tin nói.

“Gặp người của Tịnh Thổ thì đừng nói là ngươi biết ta.

Ngươi cứ làm mất mặt của ngươi thôi, đừng liên lụy tới ta.” Nếu không phải khoảng thời gian gần đây luôn bị đuổi giết, nàng cũng muốn tự tay kết thúc cái thần thoại bất bại này.

“Đường đến Minh Thổ đã ổn định, Tịnh Thổ hẳn cũng như vậy.

Đi thôi, nơi ta đi qua, chính là một phần của thần thoại.

Đạo sư Sơ Vũ đã từng nói với ta, thần thoại vốn không tồn tại, nhưng có nhiều người tin tưởng tôn thờ, thần thoại sẽ sừng sững không đổ.

Thần thoại là do con người tạo ra.” Minh Thổ Thiên Vũ Danh Dữ Trọng nói.

Dừng một chút, Danh Dữ Trọng nhìn Mộc Nhiễm, nói:

“Nhỡ kỹ, gặp Thất giai thì ngươi xuất thủ.

Lục giai, ta sẽ xuất thủ.”

Mộc Nhiễm: “...”

— —

“Tổ gia gia có đồng ý không?”

Kiều Càn nhìn Lâm Hoan Hoan, có chút khó tin nổi.

Tổ gia gia đồng ý, điều này có nghĩa là gì?

Có nghĩa là Kiều gia khả năng đang là địch với Lục gia, một khi xảy ra chuyện gì không thể vãn hồi…

Kiều gia xong.

Sẽ hoàn toàn xong.

Đây căn bản là trở thành kẻ địch với Lưu Hỏa.

Không có bao nhiêu người hiểu rõ sự đáng sợ của Lục Thủy như hắn.

Có thể nói trước khi Lưu Hỏa thành danh hắn đã quen biết Lục Thủy.

Ở Lục gia, đối phương sát phạt quyết đoán.

Nếu như không phải vận khí tốt, lúc đó hắn đã chết.

Chỉ cần là kẻ địch, đối phương chắc chắn sẽ không nương tay.

Nhưng miễn không phải là kẻ địch, thì Lục Thủy căn bản khinh thường việc đi ức hiếp người khác.

Ở Thiên Trì Hà, hắn chính là sống sót như vậy, hắn không phải là kẻ địch của Lục Thủy, mặc dù trước đó có khúc mắc, Lục Thủy cũng khinh thường động thủ với hắn.

Lục Thủy có tư chất của cường giả, có đủ độ lượng.

Hiểu rõ tất cả, hắn bắt đầu trở nên khiêm nhường, bắt đầu giả trang phế vật.

Không muốn chọc vào Lục Thủy, đồng thời cũng không muốn chọc vào người khác.

Về sau, hắn biết được Lục Thủy là Lưu Hỏa, loại bí mật lớn này, đối với đối phương mà nói cũng không phải vấn đề lớn gì.

Chỉ cần không nói ra là được.

Cho nên, ranh giới cuối cùng của Lục Thủy rất mong manh.

Chỉ cần không phải kẻ địch, dù có biết bí mật lớn gì hắn cũng sẽ không vô cớ giết người diệt khẩu.

Nhưng chỉ cần là kẻ địch, vậy phải tự chịu diệt vong.

Người đối đầu với Lưu Hỏa, cho đến nay không có một ai bình yên vô sự.

Giết Tà Thần, chém Hoa Tiên, diệt Thái Dương Chi Tử.

Cho dù là Hắc Bạch Song Vương lớn đến mức có thể sáng tạo luân hồi cũng chết dưới tay Lục Thủy.

Kiều gia thì tính là gì?

Kiều gia có thể lấy cái gì để địch lại Lưu Hỏa?

Tổ gia gia làm như thế, sẽ đưa Kiều gia vào vực thẳm vô tận.

Hắn không sợ không được.

“Đúng vậy, ta nghe muội muội chàng nói thế.” Lâm Hoan Hoan vừa ăn bánh bao vừa nói.

Vừa vặn có chuyện tìm nàng, thuận tiện hỏi thăm.

Chuyện lớn như này đương nhiên phải đi tìm hiểu một chút.

Hơn nữa Kiều Càn còn rất để ý.

Kiều Càn đứng ngồi không yên, tiếp tục như vậy nữa, hắn căn bản không thể an tâm trốn ở Kiều gia.

Thật ra nếu như gia tộc là địch với các thế lực khác, hắn sẽ không hỏi đến, càng không đi để ý tới.

Bởi vì hắn không hiểu rõ.

Nhưng hợp tác cùng Tiên Đình, vậy xác suất lớn chính là trở thành kẻ địch của Lục Thủy.

Bình Luận (0)
Comment