Đạo Lữ Hung Mãnh Của Ta Cũng Trùng Sinh ( Dịch Full )

Chương 1068 - Chương 1068: Kiều Càn Chuẩn Bị Động Thủ 2

Chương 1068: Kiều Càn chuẩn bị động thủ 2 Chương 1068: Kiều Càn chuẩn bị động thủ 2

Kiều Càn chuẩn bị động thủ 2

“Tổ gia gia tại sao lại phải đồng ý? Người của Tiên Đình có thể tin sao?” Kiều Càn nhìn Lâm Hoan Hoan, duy trì tỉnh táo.

Lâm Hoan Hoan nhìn xung quanh một vòng, sau đó nhỏ giọng nói:

“Nghe nói người của Tiên Đình đưa ra một điều kiện mà Tổ gia gia không thể nào từ chối.”

“Là gì?” Kiều Càn ngồi xuống, nhẹ giọng hỏi.

Lâm Hoan Hoan ăn hết bánh bao xong, lại cầm thêm một cái lên, hơi do dự, nàng hỏi Kiều Càn:

“Có phải ta ăn rất nhiều không?”

Kiều Càn lắc đầu:

“Không, nàng cũng chưa ăn no mà.”

“Vậy ăn thêm một cái được chứ?” Lâm Hoan Hoan hỏi.

Kiều Càn gật đầu.

Lâm Hoan Hoan vui vẻ, lần này, nàng ăn tương đối chậm.

Rồi vừa ăn vừa trả lời vấn đề của Kiều Càn:

“Nghe muội muội chàng nói là có liên quan tới cảnh giới.

Nhưng cụ thể thì không biết.

Chỉ biết là có thể khiến cho Tổ gia gia mạnh lên.”

“Mạnh lên?” Kiều Càn thấp giọng nhắc lại.

Cảnh giới của Tổ gia gia, hắn không sai thì hẳn là Bát giai Vấn Đạo, hoặc là không ở Bát giai.

Cũng không biết cách Cửu giai có xa hay không.

Nếu như không có cách nào từ chối tăng cao tu vi.

Vậy khả năng là cơ hội giúp Tổ gia gia tấn thăng Cửu giai.

Cửu giai…

Đây là cảnh giới mà vô số người không cách nào với tới được.

Vô cùng cường đại.

Một người có thể chiếm cứ một phương.

Tổ gia gia động tâm là chuyện rất bình thường.

Thế nhưng, Cửu giai ở trước mặt Lục Thủy thì làm được cái gì?

Không có bất kỳ ai, hoặc bất kỳ tu vi gì có thể đứng được trước mặt Lục Thủy.

Vì đổi lấy một cơ hội mà khiến gia tộc có nguy cơ bị hủy diệt, cái này có thật sự đáng giá không?

Kiều Càn cảm thấy, không đáng.

“Nhất định phải ngăn cản Tổ gia gia.”

Bất kể như thế nào, hắn nhất định phải ngăn cản.

Không đánh cược nổi.

Thua cuộc, sẽ tan thành tro bụi.

Không thể nói đến bất kỳ may mắn gì ở đây.

“Ngăn cản?” Lâm Hoan Hoan tò mò nói:

“Đây không phải là chuyện tốt sao?

Hơn nữa, ai có thể ngăn cản được được chứ?

Ta có cảm giác trong nhà không ai có thể ngăn cản được.”

“Nàng có biết Tổ gia gia xuất phát lúc nào không?” Kiều Càn hỏi.

Hắn đương nhiên chưa hề nói vì sao lại ngăn cản.

Về sau có cơ hội lại nói đi.

Bây giờ không thích hợp lắm.

“Hẳn là phải qua mấy ngày nữa, hình như muốn dẫn cả muội muội của chàng đi cùng.

Còn có cả chú của chàng, và vài người khác nữa.

Hẳn là mấy ngày nữa.” Lâm Hoan Hoan miệng cắn màn thầu nói:

“Ừm.” Kiều Càn gật đầu.

Mấy ngày nay hắn phải chú ý một chút.

Phải nhanh chóng nghĩ cách…

Nếu như bây giờ không có cách.

Kiều Càn nắm chặt nắm tay, như vậy thì chỉ có thể cố gắng ép Tổ gia gia ở lại.

Có lẽ là do hắn quá mẫn cảm, nhưng chuyện này nói gì hắn cũng muốn ngăn cản.

Vậy có đắc tội Tiên Đình không?

Kiều Càn không chắc.

Nhưng đắc tội Tiên Đình và đắc tội Lưu Hỏa, hai chọn một, hắn chọn đắc tội Tiên Đình.

Lục Thủy, vĩnh viễn không thể đắc tội người này.

Lục Thủy là một người đáng sợ, chắc chắn có thể vượt qua Tiên Đình.

20 tuổi.

Tuy ai cũng biết Thiếu Tông chủ của Ẩn Thiên Tông rất đáng sợ, nhưng xác thực không có ai biết người đáng sợ như vậy, năm nay mới 20 tuổi.

Mức độ đáng sợ đã vượt qua tất cả.

Lại cho đối phương thêm thời gian mấy năm, toàn bộ thế giới có lẽ đều nằm dưới chân hắn.

Đắc tội người như vậy, nào còn tương lai gì nữa?

Tiên Đình cũng sẽ bị đối phương giẫm dưới chân.

“A.” Lúc này, Lâm Hoan Hoan đột nhiên kêu lên một tiếng.

Kiều Càn giật nảy mình:

“Sao vậy?”

“Ta nhớ ra rồi.” Lâm Hoan Hoan nhìn Kiều Càn, kích động nói:

“Chàng đã từng nhìn thấy dáng vẻ khi gầy của ta.”

“???” Kiều Càn tỏ vẻ không hiểu.

“Ở trong rừng cây của tiểu trấn Thu Vân, khi đó ta bị hai kẻ truy sát giam giữ, chàng đột nhiên xuất hiện cứu ta.” Lâm Hoan Hoan nhìn Kiều Càn, hưng phấn nói:

“Có nhỡ không?”

“Ta không nhỡ rõ.” Kiều Càn lắc đầu.

“Ngày đó ta mặc đồ thể thao nữ, khi đó chàng còn nói Lục Thiếu gia tìm ta, ta nói ta có quen với Mộ Tiểu thư.

Đã nhớ lại chưa?” Lâm Hoan Hoan đứng lên, nàng để màn thầu sang một bên, sau đó khoa tay múa chân lại.

Kiều Càn nhìn Lâm Hoan Hoan, rốt cuộc nghĩ tới một người.

Ngày đó hắn rời khỏi tiểu trấn Thu Vân, đúng là nửa đường gặp phải một chuyện phiền phức.

Sau khi giải quyết vấn đề xong, hắn liền trực tiếp rời đi.

Khi đó cô gái bị giam cầm quả thật rất gầy.

“Nhớ rồi.” Cuối cùng, Kiều Càn gật đầu.

“Có xinh đẹp không?” Lâm Hoan Hoan hơi để ý, nàng nhìn Kiều Càn hỏi.

Giờ nàng đã là người có gia đình, không có ý định học theo sự quyến rũ của đám tỷ tỷ nữa.

Xinh đẹp là được rồi.

Nàng cảm thấy khi đó rất xinh đẹp.

Chính mình cũng bị vẻ đẹp của mình làm cho phát khóc.

Nhưng, có người cảm thấy nàng xinh đẹp còn quan trọng hơn so với việc nàng cảm thấy chính mình xinh đẹp.

“Không có chú ý.” Kiều Càn lắc đầu.

“Vậy để đêm nay ta biến cho chàng xem rõ.”

“Đem nay mẹ nói nàng sang bên kia ăn cơm, hình như có chuyện muốn nói.”

“Vậy để ngày mai.

“Mai không phải nàng muốn học nấu cơm sao?

“Có phải là chàng cảm thấy không xinh đẹp, cho nên không muốn nhìn lại không?”

“...”

Kiều Thiến đang tu luyện, có điều nàng hơi nghi ngờ một chút.

‘Chị dâu đột nhiên hỏi ta vài vấn đề, rõ ràng tất cả mọi người đều không thể nói chuyện, lại không hiểu sau cứ một mực truy hỏi vài chuyện.’

‘Là chị dâu muốn biết, hay là anh muốn biết?’

Kiều Thiến không rõ, nhưng anh nàng cứ luôn trốn trong sân nhỏ, không chịu đi ra.

Nàng lại vẫn luôn tu luyện, cho nên không đi qua đó.

Hơn nữa có cô gái mập nhỏ ở đó, nàng không muốn đi.

Nàng không quá thích cô ta.

Nhưng không thể thể hiện ra ngoài được, dù sao người ta cũng là chị dâu của nàng.

‘Nếu như ca đã muốn hỏi, vậy là rất để ý tới lần hợp tác này sao?’

Lần hợp tác này nàng cũng không có cảm giác có cái gì không tốt.

Hơn nữa, cũng không tới lượt nàng đi chất vấn cái gì.

Phải hiểu rõ địa vị của bản thân, làm những chuyện mình có thể làm, hoặc là có khả năng làm.

Tùy tiện đi chất vấn, ngược lại sẽ cho thấy bản thân không thành thục.

Rất có thể sẽ khiến Tổ gia gia coi thường.

Có điều chuyện này nàng cũng đã nghĩ qua.

Tổ gia gia chỉ là đi thử một lần, nếu như lời đối phương nói là sự thật, bọn hắn cũng không phải chịu bất cứ thương tổn gì.

Như vậy thì cả hai sẽ cùng có lợi.

Nếu như có vấn đề, có thể lập tức dừng lại.

‘Hay là anh cũng muốn đi?’

Kiều Thiến không nghĩ ra, cũng nghĩ không thông.

Có điều sau khi nàng nhận được tin tức, định sẽ đi một chuyến tới chỗ của anh nàng.

Chi ít cũng nói qua mọi việc một chút.

Nàng cũng muốn ra ngoài.

Có nàng ở đây, tạm thời cũng không ai dám đắc tội với anh nàng.

Nhiều lắm là châm chọc khiêu khích.

Điểm này, cô gái mập nhỏ kia lại rất tốt.

Châm chọc khiêu khích đối với cô ta không có bất kỳ tác dụng gì, nếu không chắc chắn ngay cả suy nghĩ đi ra khỏi cửa cũng không có.

Nghĩ vậy, Kiều Thiến tiếp tục tu luyện.

Nàng có mục tiêu của nàng.

Nàng muốn trở thành trung tâm của Kiều gia, trở thành nhân vật chói mắt của Kiều gia.

Nàng trước kia cũng nghĩ như vậy, nhưng điểm khác biệt chính là.

Nàng của hôm nay không phải là nàng của hôm qua.

Nàng đã nhìn thấu một số việc, hiểu rõ một số chuyện.

Giống như khi đi đến Lục gia, gặp Thiếu gia của Lục gia.

Nàng sẽ không giống như lúc trước, đi khiêu chiến đối phương, khiến đối phương tức giận.

Thu liễm tài năng, suy nghĩ thật kỹ.

Có điều nàng cũng sẽ không bức ép chính mình như vậy, anh trai giờ đã phế bỏ, tất cả mọi áp lực đều đặt trên người nàng.

Nhưng Chân Thần đã nói cho nàng một bí mật, nàng không đơn độc.

Sau đó, Kiều Thiến tiếp tục tu luyện.

Chờ đợi tin tức từ Tổ gia gia.

Bình Luận (0)
Comment