Kiều Càn chuẩn bị động thủ 3
Kiều Vô Tình ngồi trong rừng.
Hắn vừa mới có được một tin tức, người của Tiên Đình bắt đầu bận rộn lên.
‘Xem ra quả thật là có mục đích, có điều có thể quan sát kĩ hơn, đợi thêm mấy ngày.’
Nếu như phù hợp, hắn đương nhiên sẽ không kéo dài thời gian.
Nhưng những người bị cưỡng ép, dụ dỗ đi kia, nếu như xuất hiện bất kỳ vấn đề gì, hắn sẽ cân nhắc từ bỏ.
Hắn sẽ không làm bộ làm tịch đi đánh cược tương lai của nhà mình.
Tất cả đều cần phải quan sát.
Có điều hắn có cảm giác hẳn sẽ không có vấn đề gì.
Lần này, Tiên Đình thật sự là hướng mặt vào toàn bộ tu chân giới.
Quy mô lớn chưa từng có.
Bất kể là thế lực gì, đối phương đều tới.
Đây chắc chắn là rất gấp.
Nhưng mục đích của Tiên Đình rốt cuộc là cái gì, không thể nào biết được.
Có điều nhờ vậy mà có thể thấy được, sức mạnh của thế lực Viễn Cổ lớn đến nhường nào.
Những thế lực đỉnh cấp, bọn hắn dám đi mời toàn bộ.
Chính vì vậy mới khiến cho bọn họ cảm thấy đối phương không có ác ý gì.
Bởi vì Tiên Đình hiện tại tuyệt đối không thể nào đối đầu được với những thế lực đỉnh cấp kia.
Một nhà thì không có gì, nhưng tất cả các thế lực đỉnh cấp cộng lại, Tiên Đình hiện tại chắc chắn không đáng chú ý tới.
‘Chờ thêm hai ngày.’
— —
“Thiếu gia, Lạc Phong gửi tin tức đến, có liên quan tới ≪ Kiếm Nhất Bình Sinh Truyện ≫.”
Trong lúc Lục Thủy đang đọc sách, Chân Võ tìm tới.
Lần này vừa đúng lúc Lục Thủy đang rảnh.
Cho nên Chân Võ không hề chờ đợi, mà đi thẳng tới bên cạnh Lục Thủy, bắt đầu báo cáo.
Lục Thủy ngược lại hơi bất ngờ.
Thế mà nhanh như vậy đã có tin tức.
Lúc này mới chưa tới năm ngày.
Hiệu suất của bọn hắn cao như vậy sao?
Hay là tin tức tìm được là giả?
Trên lý thuyết, Lạc Phong sẽ không báo lên mấy chuyện nhìn đã biết là giả, thường đều sẽ có độ tin cậy nhất định.
“Căn cứ vào lời nói của Lạc Phong, hai người bọn hắn đến Nam thành, sau đó gặp một tu chân giả, đối phương nói đã từng thấy qua ghi chép liên quan tới cuốn sách này trong một quyển sách cổ.” Chân Võ nói.
Lục Thủy khẽ gật đầu.
Phát hiện ở Nam thành.
Vậy khả năng khá cao.
Về phần người tu chân này, ai biết là ở đâu ra.
Ai biết được là người nào dẫn tới.
Nhưng không quan trọng.
“Tình huống cụ thể thì sao?” Lục Thủy hỏi.
≪ Kiếm Nhất Bình Sinh Truyện ≫ hẳn là có thể cho hắn biết rất nhiều thứ liên quan tới Lục và Cửu.
“Tịnh Thổ.” Chân Võ nói:
“Theo như lời nói của người kia, quyển sách cổ có ghi, vào thời kỳ Viễn Cổ, một người của Tịnh Thổ và một cường giả dùng kiếm có quan hệ rất tốt.
Thế nhưng về sau, hai người đường ai nấy đi.
Một người đi tìm kiếm đạo của chính mình, một người trở về cố hương Tịnh Thổ.
Lúc chia tay, cường giả dùng kiếm đưa cho đối phương một cuốn tự truyện.
Không có cái gì chỉ rõ đó là ≪ Kiếm Nhất Bình Sinh Truyện ≫, nhưng khả năng rất cao.
Thế nhưng đồ vật ở Tịnh Thổ, bọn Lạc Phong không có cách nào biết nhiều.
Chỉ có thể báo lại cho Thiếu gia trước, xem Thiếu gia cảm thấy thế nào.”
Nếu như là tin tức bình thường, bọn Lạc Phong sẽ tiến hành điều tra.
Nhưng tin tức này đến từ Nam thành, việc này khiến Lạc Phong bọn hắn không cách nào dùng thủ đoạn thông thường để ước định độ chính xác của thông tin.
Bởi vì Nam thành là Lục Thủy bảo bọn hắn đi.
Bọn hắn tới, lại thật sự có được tin tức.
Nhìn thế nào cũng thấy không bình thường.
Nhưng tin tức có rất nhiều điểm mù, bọn hắn chỉ có thể báo tin tức này lại.
Lục Thủy nghe xong, cảm thấy cái này có khả năng rất cao là thật.
Cơ Tầm đã cầm quyển sách kia mang về Tịnh Thổ.
“Xem ra phải đi một chuyến tới Tịnh Thổ.” Lục Thủy bình tĩnh nói.
Những người khác muốn đi vào Tịnh Thổ cũng không dễ dàng.
Kể cả là bọn hắn, đi vào cũng dễ bị căm thù.
Cần có người dẫn đường.
Mà trước mắt cũng không biết tình huống ở Tịnh Thổ như thế nào.
“Thiếu gia, chúng ta cũng vừa vặn nghe được tin tức của Tịnh Thổ.
Vì Bỉ Chi hải Ngạn, cho nên con đường tới Minh Thổ và Tinh Thổ đang bắt đầu xuất hiện, hơn nữa lại có xu hướng ổn định lại.
Có thể đi vào Tịnh Thổ.
Nhưng có một người thuộc Tịnh Thổ ở gần đây.
Vị trí cách Bỉ Chi Hải Ngạn không tính là xa.
Nhưng cũng không gần.” Chân Võ lập tức đem tin tức nghe ngóng được nói ra.
Lúc Lạc Phong gửi tin tức tới, biết là có liên quan tới Tịnh Thổ, hắn liền đi nghe ngóng.
Con đường tới Tịnh Thổ mở ra?
Điều này khiến Lục Thủy có hơi bất ngờ.
Có điều đối với hắn mà nói, thuận tiện hơn không ít.
Lại còn có người biết rõ Tịnh Thổ sao?
Lục Thủy suy nghĩ một lúc, nghĩ tới một người.
Người báo tin cho Chân Võ lần trước kia, hình như là Công chúa của Tịnh Thổ.
“Tới đây.”
Lục Thủy vẫy vẫy tay, để Chân Võ đi tới.
Lần trước đối phương có thể thông qua mệnh lý của Chân Võ Chân Linh để kết nối thông tin, lần này hắn cũng có thể làm ngược lại đi.
Mặc dù không hiểu Thiếu gia muốn làm gì, nhưng Chân Võ vẫn tới gần.
“Đừng lộn xộn, nghe theo lời ta, đừng đi xem xét.” Tay Lục Thủy đặt lên trán Chân Võ.
Giờ phút này, sức mạnh thiên địa phun trào, uy năng của hắn bắt đầu tìm kiếm mệnh lý của Chân Võ.
Rất nhanh sau đó hắn đã thấy, liền dựa theo mệnh lý của Chân Võ để lấy thông tin.
Chỉ là phục hồi lại kết nối trước đó, chứ hắn không có ý định tạo liên kết mới.
Mà Chân Võ bị Lục Thủy nhìn chằm chằm như vậy.
Cảm thấy một áp lực vô hình.
Hắn cúi đầu, không dám ngẩng lên.
Lúc này, hắn nhớ tới khi ở trong Nguyệt Chi Quốc Độ, cảm giác khi Thiếu gia nhìn bọn hắn.
Khủng bố vô biên.
Chỉ là rất nhanh loại cảm giác này đã biến mất.
“Đã kết nối, hỏi bọn họ một chút xem đang ở đâu.
Là Công chúa Tịnh Thổ và Danh Dữ Trọng của Minh Thổ.” Lục Thủy thu tay lại, bình tĩnh nói.
Chân Võ lập tức gật đầu, sau đó bắt đầu hỏi thăm.
Lúc này, hai người vừa mới lén rời khỏi Minh Thổ kia, đột nhiên ngây cả người.
Nhất thời không dám loạn động.
Vì trong nháy mắt vừa rồi, bọn hắn dường như bị một tồn tại cực kỳ đáng sợ nào đó để mắt tới.
Loại cảm giác giống như sâu kiến nhỏ bé bị nắm giữ sinh mạng.
Giờ phút này, hai người lại muốn quay trở lại Minh Thổ.
Tu chân giới thật quá nguy hiểm.
Nhưng rất nhanh sau đó, trong đầu họ lại vang lên giọng nói của Chân Võ.
“Là vị đại lão kia?” Danh Dữ Trọng mở miệng đầu tiên.
Công chúa Mộc Nhiễm cũng hoảng sợ.
Cho nên ánh mắt vừa rồi, là của vị đại lão kia?
Thật khiến cho người ta sợ hãi.
Con người quá đáng sợ, nàng không thể nào hiểu nổi.
Tịnh Thổ so với tu chân giới, thật quá nhỏ bé.
Đi ra một chuyến, khắp nơi đều là tồn tại đáng sợ.
Lần đầu tiên ra khỏi Tịnh Thổ gặp, về sau ra khỏi Minh Thổ lại gặp.
Nàng còn nghe nói Sát Ngấn đã chết bên ngoài, một đòn mất mạng.
Mấy ngày nay chạy ngược chạy xuôi, nàng đã suýt quên mất.
Bây giờ vừa bước ra ngoài đã cảm nhận được sự đáng sợ của tu chân giới.
Về sau không có chuyện tốt nhất là đừng chạy lung tung.
Nhưng rất nhanh sau đó bọn hắn liền biết, vì sao đại lão lại liên hệ với bọn hắn.
Hóa ra là có liên quan tới Tịnh Thổ.
Cho nên, đại lão muốn tới Tịnh Thổ?