Trong cuộc đời bổn tọa rất ít khi nào thấy được người cường đại như các hạ 1
Ánh nắng ấm áp, gió thổi nhè nhẹ.
Lục Thủy ngồi trong sân, nhìn về phía chân trời.
Dị tượng xảy ra ngày hôm nay không để lại bất kỳ dấu vết nào, trời vẫn trong xanh như trước.
Không thể nào thấy được vận mệnh của thế giới nằm dưới nó, chúng vô hình vô ảnh, khó mà chạm vào được.
Có rất ít người có thể nhìn thấy được nó, thậm chí là lợi dụng nó.
Tiên Sơn Thiên Cơ nhất mạch có thực lực này.
Mà ở trong Tịnh Thổ cũng có người có năng lực tương tự như thế.
Hiện tại, Lục Thủy chính là đang lợi dụng bí thuật của Tịnh Thổ.
“Hỏi bọn họ thử xem rằng Tịnh Thổ có cất giấu quyển sách nào liên quan tới Kiếm Nhất không.”
Lục Thủy mở miệng nói.
Chân Võ gật đầu, ngay lập tức đi hỏi thăm.
Lần trước, việc mà Lục Thủy biết được không nhiều như vậy, cho nên hắn không chú ý lắm việc liên quan tới thứ mà Tịnh Thổ nắm giữ.
Rất nhanh Chân Võ đã nhận được tin tức.
“Thiếu gia, Công Chúa Tịnh Thổ nói rằng, nàng cũng không rõ.
Thế nhưng, Vương Nữ Cơ Tầm đúng là có khả năng sẽ để lại thứ gì đó.
Nhưng mà cụ thể là gì thì cần phải hỏi phụ vương của nàng.”
Chân Võ lập tức nói.
“Nói nàng đi hỏi thử xem, nếu như có phát hiện được gì thì liên hệ với ngươi.”
Lục Thủy nói với Chân Võ.
Dừng một chút, Lục Thủy lại nói:
“Hỏi xem bọn họ muốn thù lao là gì.”
Chỉ một lúc sau, Chân Võ đã có được đáp án:
“Thiếu gia, thù lao mà bọn họ muốn có chút không bình thường.”
Lục Thủy cảm thấy có hơi ngoài ý muốn, sau đó nói:
“Nói thử xem.”
“Minh Thổ Thiên Vũ nói, nếu như có thể, ta muốn nghe thiếu gia khen một câu, nội dung đại loại như thế này: Trong cuộc đời bổn tọa, rất ít khi nào thấy được người cường đại như các hạ.
Công Chúa Minh Thổ nói, Tịnh Thổ chỉ cần giao ra thứ mà thiếu gia muốn là được rồi, hy vọng thiếu gia đừng làm khó bọn họ.”
Chân Võ nói.
Lục Thủy thầm thở dài trong lòng, hắn chỉ muốn cho đối phương nhận thù lao thôi mà, cũng chẳng bảo đối phương đề ra yêu cầu với hắn.
Nhưng mà cũng chẳng khác mấy.
Lấy việc này làm thù lao cũng được.
“Bảo bọn họ đi thăm dò đi. Khi xác định là có, hay có vấn đề gì, bảo bọn họ nói ra, ta tự mình đi.”
Lục Thủy nói.
Dù bất cứ giá nào, hắn cũng phải lấy được cuốn sách này.
Hiện tại, hắn có 2 quyển sách, mà khả năng rất cao là đều xuất phát từ một người.
Nếu như, quyển tự truyện kia cũng là do người đó viết, vậy thì người đó đúng thật là thú vị.
Có thể nghĩ biện pháp ra tay từ nơi này để điều tra hết tất cả mọi chuyện.
Có lẽ tự truyện của Kiếm Nhất sẽ có không ít thứ, có thể sẽ biết được người viết quyển sách này là ai.
Dù sao thì Cẩu Tử cũng đã triệu hoán lên rồi.
Nói tới nói lui thì loại sinh vật nào của thế giới này có thể được triệu hoán ra chứ?
Có thể bảo Chân Võ đi tra thử.
“Thiếu gia, bọn họ đã xuất phát rồi. Khi nào có tin tức sẽ lập tức báo tin.”
Chân Võ lập tức nói.
Lục Thủy gật đầu, sau đó bảo Chân Võ đi thăm dò xem chủng tộc nào được triệu hoán.
Chân Võ đương nhiên là đồng ý, sau đó nói tiếp một chuyện khác:
“Thiếu gia, lúc vừa mới tới nơi, Tam trưởng lão nói rằng, một lát nữa thiếu gia hãy đi gặp ông ấy.
Đại khái là nửa tiếng nữa.”
Lục Thủy không khỏi sửng sốt, đi gặp Tam Trưởng Lão?
Cũng đúng, lần trước đúng là Tam Trưởng Lão bảo hắn đi ra ngoài.
Đi báo cáo một chút cũng là chuyện bình thường.
Nhưng mà, trong nhà có nhiều việc như thế, Tam Trưởng Lão không có việc gì để làm sao?
Ách, sự tình trong gia tộc hình như đều do cha của hắn, Tộc Trưởng xử lý.
Tam Trưởng Lão không cần phải quan tâm tới những thứ đó.
Hẳn là không chọc gì tới Tam Trưởng Lão đi?
Lục Thủy suy nghĩ trong đầu.
Hắn cảm thấy mình thực sự không có làm việc gì mất mặt cả.
Ở phía cạnh nào đó, hắn còn tranh thủ lấy thêm sĩ diện cho Lục gia nữa.
Áp Chư Thiên, giẫm Thiên Sinh Thần.
Thả ra Thí Thần giả, khiến cho đối phương cúi đầu trước mặt hắn.
Ngoại trừ việc bị Mộ Tuyết đánh một trận ở bên ngoài ra, thì hoàn toàn không có xảy ra sự tình nào mất mặt cả.
Nhưng mà, việc Mộ Tuyết đánh hắn hẳn là không có ai biết đi?
Chuyện này không thành vấn đề.
“Còn có chuyện gì khác không?”
Lục Thủy hỏi.
Nếu như không có, hắn định ngay lập tức chuẩn bị đi tìm Tam Trưởng Lão.
Không biết lần này vẻ mặt của Tam Trưởng Lão sẽ như thế nào.
Trong nhà đã trải qua nhiều chuyện như thế, sắc mặt của Tam Trưởng Lão có lẽ rất đặc sắc.
Cảm giác dáng vẻ sẽ không được tốt cho lắm.
“Có tin tức được truyền tới từ bên phía Lạc Phong, ta đại thế lực bắt đầu đi ra khỏi màn.
Bọn họ dường như đang tập trung một đám người.
Tiên Đình lấy phù tu làm gốc, bắt đầu mời toàn bộ Tu Chân Giới, ngay cả Đạo Tông cũng nằm trong danh sách được mời của bọn họ.
Nghe bảo là hỏi ba vấn đề, mặc kệ là có trả lời hay không, thì đều có thể cho ra Tôi Linh Đan và Tôi Thần Đan.
Trước mắt thì vẫn chưa bắt đầu, nhưng mà theo tư thế của đối phương, có lẽ sẽ không xảy ra chuyện gì.
Người Phật Môn bắt đầu truyền pháp, hay thấy được nhiều người bình thường nhất.
Từng Thần Điện của Thần Chúng bắt đầu lộ rõ thần tích.
Hiện tại, có thể thấy rằng Thần Chúng là nơi tụ tập đông người nhất.
Phật Môn thứ hai, Tiên Đình thì có hơi rớt lại phía sau.
Nhóm người Lạc Phong hiện tại đang quan sát Tiên Đình, sau đó mà có tin tức gì sẽ thông báo ngay ch thiếu gia.”
Chân Võ nói.
Lục Thủy suy tư một chút, sau đó đã hiểu ra được đại khái.
Tất cả đều là giả tạo, bọn họ muốn khiến cho đứa em gái của hắn bị việc mang thai ảnh hưởng.
Cam lộ từ trên trời rơi xuống, ổn định lực lượng vẫn luôn tồn tại trên thế giới.
Mà những lực lượng còn sót lại này, có thể rút ngắn thời gian tỉnh lại của ba vị kia của tam đại thế lực.
Loại sự tình như này, Lục Thủy không thể nào ngăn cản được, cũng không cần thiết phải ngăn cản.
Quá trình này sẽ duy trì rất lâu.
“Không cần phải chú ý quá nhiều vào việc này, biết đại khái tiến độ như thế nào là được rồi, mục đích của bọn họ chỉ là muốn cho ba vị có thể quyết định hết tất cả mọi thứ kia tỉnh lại mà thôi.”
Lục Thủy nói.
Chân Võ cảm thấy có chút ngoài ý muốn.
Ba vị có thể quyết định hết tất cả mọi thứ?
Là tồn tại như Không Minh Hải Vực sao?
“Thiếu gia, không cần phải ngăn cản sao?”
Chân Võ hỏi.
Như thế chẳng phải sẽ rất nguy hiểm sao?
Lục Thủy nhìn Chân Võ rồi cười nói:
“Ngăn cản như thế nào?”
Cái này…
Trong lúc nhất thời Chân Võ cũng không biết phải trả lời như thế nào.
Phái người đi đánh?
Rõ ràng là phi thực tế.
Thực lực tổng hợp của Lục gia chắc chắn không thể nào liều mạng được với tam đại thế lực.
Lúc trước có thể ngăn cản được, phần lớn là do tụ tập được vô số cường giả.
Thiếu gia và thiếu nãi nãi điều động toàn bộ, mời được toàn bộ những người như Đau Răng Tiên Nhân.
Cộng thêm những đỉnh cấp cường giả rất ít khi xuất hiện nữa.
Dù là như thế, nhưng cuối cùng Đại Trưởng Lão cũng vẫn bị trọng thương mới có thể miễn cưỡng ngăn cản.
Cho nên, muốn ngăn cản tam đại thế lực khôi phục?
Căn bản là chuyện không thể được.
“Ta hiểu rồi.”
Chân Võ cúi đầu đồng tình.
Cho nên, sau này thiếu gia phải đối mặt với tam đại thế lực sau khi khôi phục ư?
Chuyện này thật sự có thể thực hiện được sao?
Cảm giác thật sự rất khó.
“Không cần quá để ý.”
Lục Thủy nói:
“Việc bọn họ khôi phục lại nhanh, trở nên mạnh hơn, cũng chỉ dừng lại ở mức độ nào đó.
Chờ tới khi những người đó tỉnh lại, sẽ phát hiện ra rằng, thiên ngoại hữu thiên, nhân ngoại hữu nhân.”
Chân Võ nhìn Lục Thủy, hiểu ra.
Bọn họ dù có nhanh đi chăng nữa, cũng không nhanh bằng tốc độ mạnh lên của thiếu gia.
Tất cả đều nằm trong nằm tay của thiếu gia.
Tất cả đều phát triển dưới sự cho phép của thiếu gia.
Sau đó, Chân Võ bước ra khỏi sân.
Hắn cần phải đi truyền lại tin tức.
Việc mà thiếu gia bàn gia, hắn không dám chần chờ.
Mà hắn cũng biết rằng, đi cùng với sự khôi phục của tam đại thế lực, chính là áp lực của Lục gia.
Chỉ có điều, chẳng biết tình huống như này sẽ phải duy trì trong bao lâu.
Có lẽ ngày mà tam đại thế lực khôi phục, cũng chính là ngày mà thiếu gia quân lâm Tu Chân Giới.
Không phải bằng tên giả, mà là bằng chính thân phận Thiếu Gia Lục gia, ngày đó cái tên ấy sẽ danh chấn vạn cổ.
Thấy Chân Võ rời đi, Lục Thủy bắt đầu ngồi chờ thời gian trôi qua.
Khi đến giờ, hắn sẽ phải đi gặp Tam Trưởng Lão.
Còn những việc khác, chỉ cần chờ đợi tin tức là được.
…