Đạo Lữ Hung Mãnh Của Ta Cũng Trùng Sinh ( Dịch Full )

Chương 1084 - Chương 1084: Sờ Đến Gian Phòng Của Mộ Tuyết 2

Chương 1084: Sờ đến gian phòng của Mộ Tuyết 2 Chương 1084: Sờ đến gian phòng của Mộ Tuyết 2

Sờ đến gian phòng của Mộ Tuyết 2

Trời vừa sáng rõ, Chân Võ liền đi tới sân nhỏ của Lục Thủy.

Sợ gặp phải Thiếu Phu nhân.

May mắn hôm nay Thiếu Phu nhân không có ở sân nhỏ của Thiếu gia, nghe nói tình cảm giữa Thiếu Phu nhân và Thiếu gia đang nóng lên, bọn hắn không thể làm ảnh hưởng tới việc này được.

Nhưng lần này là mệnh lệnh của Tam Trưởng lão, bọn hắn không đến không được.

Lệ cũ, Chân Linh canh chừng, hắn vào tìm Thiếu gia.

Ngay lúc Chân Võ tiến vào sân nhỏ liền nhìn thấy Thiếu gia đang ngồi đọc sách trong đình.

Hắn đứng bên cạnh, nhất thời không dám mở miệng.

Thiếu gia mỗi ngày đều đọc sách, nhất định là có ý định gì.

Bọn hắn quầy rầy dễ gây ra chuyện xấu.

Dù không có ý định gì, cũng không thể quấy rầy.

Đây là chức trách của bọn hắn.

Một hồi lâu sau, Chân Võ mới thấy Thiếu gia khép sách lại.

Nhân lúc này, Chân Võ đi đến bên cạnh Lục Thủy, nói:

“Thiếu gia, Tam Trưởng lão đang chuẩn bị dựng kỳ quan, Đạo Tháp trong lầu ở tầng bốn Tàng Kinh Các.

Tam Trưởng lão muốn Thiếu gia đi dựng, sau đó viết một phần báo cáo.”

Lục Thủy khép sách lại, vốn cho rằng lần này Chân Võ tới là để thông báo cho hắn về tin tức của Tịnh Thổ, hay tin tức về Lạc Phong bên kia.

Ai ngờ lại là Tam Trưởng lão.

Trừng phạt còn chưa kết thúc sao?

Hôm qua đi dời gạch một ngày còn chưa đủ?

Có điều Đạo Tháp trong lầu là cái gì?

Chưa từng nghiên cứu qua.

Là hắn kiến thức hạn hẹp, ở kiếp trước sống như vậy mà thứ này cũng không biết.

Ai cũng có chuyên môn của mình, hắn không chuyên những thứ này.

Lại không thể từ chối.

“Có nói lúc nào không?” Lục Thủy hỏi.

“Càng sớm càng tốt.” Chân Võ trả lời.

Lục Thủy gật nhẹ đầu.

Vậy thì chờ trời sáng hẳn đã.

Sau đó, Chân Võ liền trực tiếp rời đi, ai biết lát nữa Thiếu Phu nhân liệu có tới hay không.

Ảnh hưởng Thiếu gia và Thiếu Phu nhân bồi đắp tình cảm, tội này quá lớn, so với việc không đến truyền đạt tin tức thì còn nguy hiểm hơn.

Sau khi Chân Võ rời đi, Lục Thủy liền tiếp tục xem sách.

Hôm nay Mộ Tuyết không đến.

Tối qua cũng không đến.

Hắn cho rằng tối qua nàng sẽ tới động thủ với hắn, đáng tiếc lại thả bồ cầu của hắn, không chờ hắn ngủ lại đến, chuyện này rất đáng sợ.

Mỗi lần tỉnh lại đều nhìn thấy bên cạnh có người ngồi, rất dễ có bóng ma tâm lý.

‘Như này cũng chưa phải chuyện lớn, nhỡ đâu Mộ Tuyết nửa tháng không đến, ta còn phải mất ngủ thêm nửa tháng nữa sao?’

Mặc dù nửa tháng không ngủ cũng không có vấn đề gì, nhưng cái này không giống với bình thường, luôn có cảm giác đang gặp nguy hiểm là một chuyện rất thống khổ.

‘Chẳng lẽ bởi vì không phải Mộ gia, nên nàng không dám kiêu ngạo như vậy?’

‘Không đúng a.’

Lục Thủy thở dài trong lòng.

‘Được rồi, đêm nay mò qua đi, đánh nàng một trận.’

‘An tâm hơn chút.’

Quyết định xong, tâm Lục Thủy bình tĩnh hơn rất nhiều.

Quả nhiên, không có cách giải quyết vấn đề, thì đi giải quyết người tạo ra vấn đề.

Mặc dù kết quả có thể hơi thảm, nhưng về sau hẳn là có thể an tâm đi ngủ.

Nhìn Thiên Địa Trận Văn thêm một lúc, sau đó Lục Thủy cất sách đi.

Trời đã sáng rõ, đi xem một chút xem kỳ quan mà Tam Trưởng lão nói là cái gì, nếu như đẹp mắt, vậy mang theo Mộ Tuyết đi ngắm.

Không dễ nhìn thì thôi.

Mấy ngày nay vẫn luôn đọc sách, sức mạnh thiên địa của hắn đã nhiều hơn một chút.

Ba ngày nữa tu vi hẳn là có thể tấn thăng 5.6, chờ đến khi 5.7 là có thể cân nhắc độ kiếp rồi.

Chờ mấy ngày nữa là biết, nếu như cần tới Tịnh Thổ một chuyến, xác suất lớn là sẽ độ kiếp ở Tịnh Thổ.

Đi biểu diễn cho bọn hắn một chút, sau đó đòi một bản tự truyện của Kiếm Nhất làm thù lao cũng không tính là quá đáng đi?

Lục Thủy cảm thấy mình quả thật không quá đáng, lại không lấy không.

Hắn độ kiếp, mỗi lần một khác, bản thân cũng không biết sẽ như thế nào, cho nên những người kia hẳn là cũng chưa từng thấy qua.

Đây coi như là buổi biểu diễn hiếm có đi.

Tu chân giả ở Tịnh Thổ thật có phúc.

Không bao lâu sau, Lục Thủy đón ánh nắng đi tới sân nhỏ của Mộ Tuyết.

Chỉ nhìn thấy Đinh Lương đang đút cho Băng Phượng ăn.

“Lục Thiếu gia.” Nhìn thấy Lục Thủy, Đinh Lương lập tức đứng lên.

Nàng cúi đầu cung kính nói:

“Tiểu thư còn đang ngủ, có vẻ như tối hôm qua mấy ngủ.”

Nghe thấy câu này, Lục Thủy hơi kinh ngạc.

Mất ngủ?

Là đang ngại hắn tới tìm phiền phức sao?

Lục Thủy suy đoán trong lòng.

Có điều hắn cũng không có ý định quấy rầy Mộ Tuyết, nàng thân là người bình thường, giấc ngủ rất cần thiết, đương nhiên không thể quấy nhiễu.

Sau đó Lục Thủy liền xoay người rời đi, lúc rời đi còn bảo Đinh Lương truyền đạt lại một câu.

Hắn bảo Đinh Lương nói với Mộ Tuyết, nếu như có chuyện cần tìm hắn, có thể tới tầng bốn Tàng Kinh Các.

Đúng vậy, Lục Thủy cảm thấy mình sẽ ở bên kia cả ngày.

Mộ Tuyết tới hay không không liên quan, hắn đêm nay sẽ mò sang phòng Mộ Tuyết, sau đó đánh nàng một trận.

Suy nghĩ chắc chắn là có, thực tế có lẽ cần dũng cảm một chút.

Nhưng cái này không phải vấn đề.

Dù sao hắn cũng đi.

Đừng hỏi dự tính ban đầu, đại mộng rất dễ thất bại.

Không bao lâu sau, Lục Thủy bước vào tầng bốn Tàng Kinh Các.

Trên mặt bàn có thêm rất nhiều vật liệu, đều là vật liệu xây dựng, hẳn là để dựng kỳ quan.

Ở cạnh bàn có Khô Thụ lão nhân đang đứng.

“Thiếu gia.” Thấy Lục Thủy đi lên, Khô Thụ lão nhân cung kính nói.

Có lẽ những người khác không biết, cũng có vài người cảm thấy vào hôm Lục gia gặp đại nạn đó, Thiếu gia không làm được cái gì, còn không ở Lục gia cùng đối mặt với nguy nan.

Nhưng hắn biết, ngày đó, Thiếu gia có xuất hiện.

Lấy tư thái tuyệt thế, trấn áp đại địch một phương.

Tư thế vô song.

Không có Thiếu gia, Đại Trưởng lão cũng không nhất định đã chống đỡ được.

Công của Thiếu gia, so ra vượt qua bất kỳ kẻ nào, chỉ là không có ai biết, Thiếu gia cũng không quan tâm tới ánh mắt của người khác.

Hồi tưởng lại lúc đó, hắn có cảm giác nếu không cùng Thiếu gia đi một chuyến tới Binh chủng, hắn sẽ không có khả năng biết chuyện này.

Cũng ở nơi đó, hắn đã được Thiếu gia chỉ cho cơ duyên.

Khi đó quả thật là ngây thơ ghê gớm, thế mà lại cảm thấy mình nghe theo chỉ dẫn là một việc làm điên rồ.

“Đây là cái gì?” Lục Thủy đi đến bên cạnh bàn, nhìn một đống đồ vật bên trên, tò mò hỏi.

Thứ này hắn xem không hiểu.

Dù sao thì cái kỳ quan này hắn cũng chưa nghe qua bao giờ.

Mặc dù các loại phương diện hắn đều có chỗ liên quan tới.

Nhưng phần lớn đều chỉ hiểu sơ bộ.

Loại vật như kỳ quan này có tiếp xúc qua, nhưng đều khác đẹp, tương đối dễ khiến Mộ Tuyết vui vẻ.

Đạo Tháp này, nghe tên đã biết là vô dụng.

Cho nên đừng nói là nghiên cứu, nghe cũng chưa nghe qua bao giờ.

“Kỳ quan trong lầu, Đạo Tháp, nghe nói có quan hệ với Ngộ Đạo Thụ.

Có thể có hiệu quả nhất định.

Tầng thứ tư nếu có loại kỳ quan này sẽ mang đến không ít trợ giúp cho người đọc sách.” Khô Thụ lão nhân giải thích.

Lục Thủy nghe rõ:

“Nói cách khác, mục đích chủ yếu của ta là, khiến trong này có công hiệu của Ngộ Đạo Thụ?”

“A…” Khô Thụ lão nhân gật đầu nói:

“Cũng có thể nói như vậy.”

“Đã hiểu, trước đêm nay đúng không?” Lục Thủy hỏi.

“Vâng, chạng vạng tối ta sẽ tới kiểm tra, sau đó thông báo với Tam Trưởng lão.” Khô Thụ lão nhân nói.

Hắn cảm thấy Lục Thủy chắc chắn không có vấn đề.

Loại vạn cổ thiên kiêu như Thiếu gia, thứ gì có thể làm khó hắn chứ?

Không tồn tại.

Sau đó, Khô Thụ lão nhân rời khỏi tầng bốn.

Nơi này vẫn được mở, không ngăn cản người khác đi lên.

Chờ Khô Thụ lão nhân rời đi rồi, Lục Thủy mắt nhìn bản vẽ, sau đó vứt sang một bên.

Chưa từng nghe qua, cũng chưa từng chơi qua, so với Đạo Tịch Đài còn phức tạp hơn.

Làm được không?

Đương nhiên được.

Cái này có gì khó, chỉ cần nhìn một lần.

Nhưng nếu chỉ muốn hiệu quả, vậy hắn không có việc gì đi lãng phí thời gian dựng cái này làm gì?

Không bằng xem Thiên Địa Trận Văn đi.

Sau đó, Lục Thủy tiếp tục xem Thiên Địa Trận Văn, góp nhặt sức mạnh thiên địa.

Nhiệm vụ, đến giữa trưa rồi hoàn thành sau, nhất định sẽ ổn thỏa.

Xế chiều hôm đó.

Lục Thủy rời khỏi Tàng Kinh Các, đi một chuyến tới sau núi.

Tốn không ít thời gian, sau đó mới quay trở lại Tàng Kinh Các.

Giữa trưa Mộ Tuyết có đến đây một chuyến, nhưng lại bị thị nữ của mẹ gọi đi.

Nói là muốn nghiên cứu tiến trình hôn lễ một chút, thuận tiện kiểm tra kiểu dáng thiệp mời.

Thiệp mời đã chuẩn bị xong, giờ chỉ chờ viết tên, sau đó mang đi phát.

Đã sang tháng mười, chỉ còn cách ngày thành hôn không đến ba tháng.

Bình Luận (0)
Comment