Tán Gẫu Với Thiên Kiếp Chí Cao 2
“Uy hiếp đến Tịnh Thổ?” Lục Thủy hiếu kỳ hỏi một câu.
Tịnh Thổ nói như này, là có ý muốn mời hắn tới biểu diễn một chút, biểu diễn lấy thù lao sao?
“Đúng vậy, Công chúa Tịnh Thổ và Minh Thổ Thiên Vũ không làm được.
Cho nên bọn hắn nói, Thiếu gia có lẽ cần tự mình đến một chuyến.
Tân hoàng sắp lên ngôi, đến lúc đó sẽ phong ấn tất cả đồ vật của Nữ vương.
Bây giờ hoàng vị đang đổi, là lúc tốt nhất để mang đồ ra ngoài.” Chân Võ nói.
“Tân hoàng thượng vị lúc nào?” Lục Thủy hỏi.
“Ba đến năm ngày nữa, đến lúc nào chuẩn bị xong sẽ lập tức thượng vị.” Nói đến đây, Chân Võ lại bổ sung thêm một câu:
“Ngồi xe không thể đi thẳng tới đó, dùng cách bình thường thì cần từ hai ngày trở lên.
Nếu có Côn hỗ trợ, hẳn là chỉ cần nửa ngày.”
“Mua vé ngày mai đi.” Lục Thủy lập tức nói.
“Còn có một vài chuyện nữa, Lạc Phong cũng gửi tin tới, gần đây có một vài thế lực gia tộc vì Tiên Đình mà xảy ra chút biến cố.
Nghe nói Kiều gia xảy ra nội chiến, vốn là muốn đến Kiều gia, nhưng lại đột ngột từ bỏ.
Hẳn là có thể biết được nội tình, tạm thời chưa có tin tức.
Thiếu gia cảm thấy có cần để ý tới các thế lực hợp tác với Tiên Đình không?” Chân Võ nói.
Thật ra chuyện liên quan tới Kiều gia không cần nhắc tới.
Nhưng mấy người Chân Võ biết Kiều Dã, cho nên mới nói một chút.
Lục Thủy lật Thiên Địa Trận Văn, lắc đầu:
“Tạm thời không cần để ý, thế lực phát triển như bốn mùa thay đổi, hưng bại suy vong lại chuyện của bọn hắn.”
Phần lớn thế lực ở tu chân giới cũng chỉ là quân cờ của Tiên Đình.
Hắn không quan tâm loại chuyện này, sẽ không để ý tới những quân cờ này.
Nhưng nếu có người cố ý trở thành kẻ địch với Lục gia…
Cái này, hắn cũng không thèm để ý.
Kẻ địch của Lục gia hẳn là có rất nhiều đi.
Hắn có thể để ý từng người một sao?
Ngoại trừ thế lực Viễn Cổ, vì ảnh hưởng quá lớn, lại nhằm vào mẹ và muội muội hắn, cho nên hắn mới tra được tới bây giờ.
Đối với các thế lực thù địch bình thường, đây là chuyện của cha hắn và mấy vị Trưởng lão.
Liên quan gì tới một tên Thiếu gia phế vật như hắn?
Lục gia cũng không luân lạc tới mức để một Thiếu gia như hắn làm chủ.
Nghĩ như vậy, Lục Thủy cảm thấy làm Tộc trưởng nhất định rất mệt mỏi, về sau cứ để cho muội muội của hắn làm đi.
A, hình như muội muội phải lập gia đình.
“...”
Như vậy, hắn phải làm Tộc trưởng sao?
Trước kia không có con, không tới phiên hắn, nhưng kiếp này không giống với kiếp trước.
“Còn một việc nữa, Sơ Vũ sáng nay đột nhiên nói cho ta biết, hắn nói có người bảo hắn truyền lại vài lời tới Thiếu gia.” Chân Võ nói.
Hắn biết điều này có thể rất quan trọng.
Bởi vì phía sau Sơ Vũ có một đại tiền bối.
Vị đại tiền bối này giống như biết hết tất cả mọi chuyện vậy.
Nhưng không biết vì sao luôn để Sơ Vũ truyền lời.
Tự mình đến không tốt sao?
Hoặc là để Thiếu gia bọn hắn qua đó cũng được, theo như hắn biết, Thiếu gia mặc dù cao minh, nhưng không có giá đỡ lớn như vậy.
Chỉ cần là chuyện Thiếu gia muốn biết, đều có thể tự mình đi.
Thậm chí là rất muốn tự mình đi.
Những người khác hiệu suất thấp là một chuyện, quan trọng hơn là, đồ vật quan trọng, những người khác sẽ không thể phát hiện được, chỉ có Thiếu gia bọn hắn là có thể phát hiện.
“Lời gì?” Lục Thủy hỏi.
Cái này có chút ngoài dự liệu, Thiên Cơ lại có lời muốn truyền tới.
“Cơ Tầm có một sợi hồn, lưu tại Tịnh Thổ.” Chân Võ nhìn Lục Thủy, nói:
“Đây là câu đầu tiên Sơ Vũ truyền tới.”
Hắn biết một câu nói kia đã đủ để Thiếu gia tự mình đi một chuyến.
“Còn gì nữa?” Lục Thủy hỏi.
“Còn.” Chân Võ tiếp tục nói:
“Câu thứ hai là: Chuyến này các hạ sẽ biết rất nhiều.”
Sẽ biết rất nhiều?
Ma tu Huyết Trần đã nói cho hắn đủ nhiều, đây còn chưa tính là nhiều?
Lục Thủy không biết.
Có điều, Thiên Cơ này thật sự là người tốt.
Lúc phát thiệp mời, phải tự mình đến đưa.
Những người khác cũng phải tự tới đưa.
Có lẽ còn phải đi một chuyến đến Lam Dạ Quốc, cũng không biết bọn hắn muốn tới mấy người.
Vài đại biểu đến là được, không nên quấy rầy giấc ngủ của bọn hắn.
Chân Võ lại nói thêm vài chuyện bình thường khác, sau đó lui ra ngoài.
‘Hoạt động?’ Lục Thủy có chút khó hiểu.
Chưa tới năm mới, sao tiểu trấn Thu Vân lại tự nhiên tổ chức hoạt động?
Chuyện hoạt động vừa rồi Chân Võ đã đề cập tới.
‘Được rồi, mang theo Mộ Tuyết đi xem một chút đi.’
Nghĩ như vậy, Lục Thủy liền tiếp tục xem sách, chờ trời sáng rõ liền cùng Mộ Tuyết xuống tiểu trấn.
Nếu như tương đối náo nhiệt, Đông Phương Tra Tra có thể sẽ đi theo.
Lục Thủy cũng không thèm để ý, đôi khi để Mộ Tuyết mang theo Đông Phương Tra Tra đi dạo phố cũng không tính là gì.
Chưa được bao lâu, hắn liền nghe thấy phía ngoài cổng có tiếng bước chân.
Quay đầu nhìn sang.
Phát hiện là Mộ Tuyết tới, hôm nay nàng mặc bộ trang phục bình thường màu cam trắng, buộc tóc đuôi ngựa cao.
Mắt ngọc mày dài, duyên dáng yêu kiều.
Cảm giác có chút non nớt, Lục Thủy nghĩ trong lòng.
Mộ Tuyết hôm nay, nhìn như thiếu nữ mười mấy tuổi.
Mặc dù nàng cũng chỉ mới 19 tuổi, nhưng ký ức kiếp trước vẫn còn đó.
Mộ Tuyết đã là một lão yêu bà.
Không dám nói ra miệng.
“Mộ Tiểu thư tối qua mất ngủ sao?” Lục Thủy hỏi.
“Lục Thiếu gia ngủ rất say.” Mộ Tuyết tươi cười.
Lúc này, Mộ Tuyết không tiến vào, nàng đứng ở cửa ra vào, hai tay đặt phía sau lưng, giống như đang đợi Lục Thủy.
Muốn cùng ra ngoài.
Thấy vậy, Lục Thủy cũng không chần chừ, lập tức cất sách đi.
Đi tới bên cạnh Mộ Tuyết.
Vừa mới đi qua, Mộ Tuyết liền vui vẻ nhảy đến bên cạnh Lục Thủy, sau đó hai người đi ra ngoài.
“Đông Phương Tra Tra không tới tìm Mộ Tiểu thư sao?” Lục Thủy tò mò hỏi.
Tiểu trấn có hoạt động, Đông Phương Tra Tra hẳn phải biết mới đúng.
Đừng cho rằng nơi này không phải nhà của Đông Phương Tra Tra thì nàng không biết, nàng ở chỗ này còn quen biết nhiều hơn so với Thiếu gia là hắn.
Tiểu trấn có hoạt động, nàng không thể biết đến muộn hơn so với bọn hắn.
Hoặc là nói tin tức còn thông thạo hơn so với bọn hắn.
“Trà Trà nói với ta tiểu trấn Thu Vân có hoạt động, hình như là có rút thưởng gì đó.
Vốn là muốn cùng xuống xem một chút.
Nhưng hôm nay Hương Dụ độ kiếp.
Nàng muốn xem Hương Dụ độ kiếp.” Mộ Tuyết nhẹ nhàng nói.
Hai người từng bước đi ra bên ngoài.
Mục đích đương nhiên là tiểu trấn Thu Vân, bọn hắn chưa ăn bữa sáng, muốn xuống đó ăn bánh bao.
“Trà Trà nói có nhiều cửa hàng đều tổ chức hoạt động, Lục Thiếu gia nói xem liệu cửa hàng bán bánh bao có hoạt động gì không?” Mộ Tuyết hỏi.
“Không thể nào, cửa hàng bán bánh bao thì có thể có hoạt động gì? Ta lớn như vậy rồi nhưng chưa từng gặp qua lần nào.” Lục Thủy nói.
Cửa hàng bán bánh bao ở tiểu trấn Thu Vân, ngày khai trương còn không có hoạt động gì, bây giờ còn hoạt động gì chứ?
Có điều thị nữ của Đông Phương Tra Tra độ kiếp, không biết thiên kiếp có nặng tay hay không.
Thiên kiếp không xem nhân quả, chỉ cần không để lộ mình có quan hệ với Đông Phương Tra Tra.
Sẽ không đến mức bị đối xử khác biệt.
Độ kiếp bình thường là được.
Tự cầu phúc.
Chết thì sẽ không chết, chỉ là hơi thê thảm.
“Không phải sao? Ta còn muốn tham gia một chút.
Đúng rồi, Lục Thiếu gia cảm thấy liệu Hương Dụ có thể độ kiếp thành công không?” Mộ Tuyết tò mò hỏi.