Bị đá ra khỏi nhóm chat 3
Lục Thủy:
“...”
Hắn cảm thấy mình bị chiếm tiện nghi.
Nhưng mà, Kiếm Nhất là tiền bối, hắn đương nhiên sẽ không gọi đối phương là đại ca.
Đại ca có việc, tiểu đệ không thê rnaof từ chối được.
Cho nên, Kiếm Nhất thực ra đang hố hắn.
Hắn sẽ không bị lừa.
Nhất là khi hắn đang ở trong Mê Đô, rất nhiều lời nói hắn đều chỉ có thể nói thầm ở trong lòng, không thể mở miệng nói ra ngoài được.
Ví dụ như, câu nói: Thực ra ta chính là đại ca của ngươi.
Nói ra câu này, hắn có thể sẽ phải trở về ngay lập tức.
Không phải thông đạo của Mê Độ tiễn hắn trở về, mà là Kiếm Nhất dùng chân mình đá hắn ra khỏi nhóm chat.
Kiếm Nhất dùng triệu hoán thuật, đương nhiên là có được quyền hạn đá hắn.
Nhưng mà, nói như thế, việc sụp đổ là do Kiếm Nhất đưa tới?
Nhìn thì đúng là như thế, nhưng mà hoàn toàn không phải.
Chỉ là đúng lúc, cái bí ẩn này rơi vào trong triệu hoán thuật của Kiếm Nhất mà thôi.
Ngày hôm sau.
Bọn họ xuất hiện ở bờ biển của một tòa thành thị.
Ở đây khá là phồn hoa.
Chỉ có điều, tâm trạng của dân chúng ở đây đều có hơi trầm trọng.
“Tử khí rất nặng.”
Lục mở miệng nói.
“Gâu gâu.”
Cẩu Tử gật đầu, biểu thị rằng chủ nhân của nó nói rất đúng.
“Đi tìm người quản sự trước đã.”
Kiếm Nhất nói.
Lục Thủy nhìn những người ở xung quanh, cũng không quan tâm lắm.
Trong đoạn thời gian này, hắn không cần phải viết sách nữa, dù sao thì 30 năm sau chính là lúc mở ra cuộc tranh tài cờ vây.
Cho nên, hắn phải đi theo những người này 30 năm à?
Hoặc là khi nó trở nên phổ biến thì hắn sẽ biến mất.
Sau đó, hắn lại xuất hiện vào 30 năm sau?
Không quá chắc chắn.
…
Sau khi bọn họ tìm được người quản sự.
“Cờ vây?”
Người quản sự là phụ nữ.
Điều này không khỏi khiến cho người ta cảm thấy có chút ngoài ý muốn.
“Có vấn đề gì sao?”
Kiếm Nhất hỏi.
“Các ngươi là tiên nhân?”
Người phụ nữ có làn da đen hỏi.
Mặc dù, nàng nhìn không hiểu, nhưng mà khí chất của đối phương không hề tầm thường.
“Miễn cưỡng coi là vậy đi.”
Kiếm Nhất suy nghĩ một chút, sau đó trả lời.
Đúng thật là miễn cưỡng coi là vậy.
Dù sao, tiên nhân bình thường không thể nào đánh lại được hắn.
Thế hệ tu tiên đã tồn tại.
Cho nên đã tồn tại tiên nhân.
“Giúp chúng ta một chuyện, rồi ta sẽ dùng tốc độ nhanh nhất để cho mọi người biết tới cờ vây.”
Người quản sự Hải Thành nghiêm túc nói.
Nàng cung kính thi lễ với Kiếm Nhất, hy vọng có thể nhận được sự trợ giúp từ hắn.
“Nói đi.”
Kiếm Nhất không hề do dự, trực tiếp đồng ý.
Hắn phải xuất lực vì đại nghiệp cờ vây.
Đây là con đường rất khó đi, nếu cần phải ra tay thì đương nhiên phải ra tay.
Lục Thủy đứng ở đằng sau hắn, hắn có một loại cảm giác rằng mình phải biến mất.
Xem ra, thật sự không thể đi suốt 30 năm.
Cho dù là có thể tu luyện, hắn cũng không thể nào tu luyện 30 năm được.
Vì thế, không dừng lại đây, trải qua 30 năm vô vị.
Nhưng mà, còn có thể kiên trì thêm nửa ngày nữa.
Còn có nhắc nhở khi sắp offline, thông đạo Mê Đô vẫn còn rất nhân tính hóa.
Lúc này, Lục cũng nhìn Lục Thủy.
Hình như hắn phát giác ra điều gì đó.
Lục Thủy đưa sách và bút cho Lục.
Lục nhận lấy, không nói lời nào.
Lục Thủy cũng không mở miệng nói.
Kiếm Nhất vẫn đang nghiêm túc nghe quản sự của Hải Thành nói chuyện.
“Vùng biển ở bên ngoại có Yêu Long đang làm loạn? Năm nào cũng phải dùng hài đồng để làm cống phẩm?”
Kiếm Nhất có chút bất ngờ.
“Đúng vậy, tiên nhân có biện pháp gì không?”
Quản sự của Hải Thành nhẹ giọng hỏi.
Nàng có hơi khẩn trương.
“Yên tâm mà đi chuẩn bị tuyên truyền cờ vây đi.
Sau ngày hôm nay, sẽ không còn Yêu Long nữa.”
Kiếm Nhất nói.
Sau đó, Kiếm Nhất dẫn đầu đi về phía bờ biển.
Quản sự của Hải Thành nhìn Kiếm Nhất, âm thầm cầu nguyện.
Hy vọng mọi việc đều có thể thuận lợi.
Nếu không thì không bao lâu nữa, Hải Thành sẽ trở thành thức ăn mất.
Lục Thủy đi theo bọn họ, hắn cảm thấy khi Kiếm Nhất vừa xử lý xong Yêu Long, đó chính là lúc hắn bị đá ra khỏi cái thời đại này.
Sau đó, có lẽ sẽ chuyển tới 30 năm sau.
Có lẽ là vậy.
Ít nhất thì mở đầu cũng không tệ.
Không lâu sau đó, bọn họ xuất hiện trên mặt biển.
“Cẩu Tử, biểu diễn đi.”
Kiếm Nhất nói.
“Gâu.”
Cẩu Tử trực tiếp biến lớn.
Thân thể cao lớn của nó đứng ở trên mặt biển, nhìn vô cùng có khí phách.
Trực tiếp khiến cho biển cả chấn động.
“Gâu gâu, gâu gâu.”
Cẩu Tử gầm nhẹ.
Nó không hề sợ việc đánh yêu quái này.
Thực lực đại yêu thất giai.
Xem ra, nó đã đi theo Lục rất lâu rồi.
Chắc hẳn là mới lên cấp không bao lâu, nhưng mà rất ổn định.
Cũng không biết Lục nuôi nó như thế nào.
“Hừ, yêu nghiệt làm hại một phương.”
Lúc Cẩu Tử khuấy động biển cả, trên không trung đột nhiên truyền tới một giọng nữ.
Sau đó, lực lượng cường đại xuất hiện từ trên cao.
“Đi chết đi.”
Nhóm người Lục Thủy có hơi kinh ngạc, sau đó ngẩng đầu nhìn lên.
Là một vị nữ tử trẻ tuổi.
Tu vi ở cửu giai chứng đạo.
Có lẽ mới chứng đạo không được bao lâu.
Mái tóc dài của nàng bay phấp phới, đứng ở dưới ánh mặt trời, nhìn như thiên nữ hạ phàm vậy.
“Người giết ngươi là ta, Thiên Linh Tộc Cơ Tầm.”
Oanh!
Sức mạnh từ trên cao giáng xuống.
Trực tiếp nện về phía Lục Thủy.
“...”
Lục Thủy cảm giác bản thân sẽ trực tiếp bị nện chết.
Sau đó là bắt đầu ra khỏi Mê Đạo, ra khỏi thời đại này.
“Lại là bị Cơ Tầm đánh…”
Nhưng mà, Lục Thủy biết, đây là lần đầu tiên Cơ Tầm gặp mặt Kiếm Nhất.
“Thật đúng lúc.”
Chỉ cần ở lại thêm một chút nữa là hắn có thể biết được đại khái quan hệ của hai người này rồi, hoặc cũng có thể biết được tại sao Kiếm Nhất lại có hôn ước.
Khiêu chiến thua, đây chính là suy đoán của Lục Thủy.
“Long Nhi…”
Giọng nói của Kiếm Nhất vang lên bên tai của Lục Thủy.
Trong giọng nói có chút không muốn, còn có chút xíu vội vàng.
“...”
Kệ đi, vẫn là nên offline thì hơn.